- Ồ? Anna, cô đang làm gì ở đây thế hả?
Đang trong lúc Lăng giật mình sực tỉnh hiểu ra mọi chuyện, một âm thanh nam giới đột nhiên từ phía xa xa sau lưng cậu chàng vang lên.
"Đệch!!! Đậu má nó...!"
- A! Ngài quản lý!!!
Trong lòng chửi thề một câu, Lăng cả người giật thót tim vội vã quay đầu lại nhìn. Bên tai thế nhưng cùng lúc liền nghe được rành rọt tiếng hô lên đầy mừng rỡ của cô nàng người hầu gái.
Ánh mắt thoáng nhìn qua về phía sau lưng xa xa. Chỉ thấy khi rồi vừa lên tiếng đặt câu hỏi ra vẻ là một người đàn ông béo và thấp lùn ăn mặc một bộ áo vest quần kaki đen, khá nghiêm chỉnh một thân trang phục bộ đồ người quản lý.
Có điều sự xuất hiện của đối phương còn chưa tới nỗi quá nghiêm trọng. Tệ nhất chính là phía sau lưng ông ta đang đi theo một người đàn ông thân hình to lớn cực kì vạm vỡ. Đối phương chiều cao ít cũng phải có tới hai mét. Tương tự giống như Lăng để mình trần. Thế nhưng nhìn cơ bắp cuồn cuộn cả người đầy sẹo... Không cần suy nghĩ cũng biết đối phương mạnh hơn Lăng quá nhiều. Rất rõ ràng hình tượng của một kẻ mà cậu hiện giờ không thể nào trêu chọc nổi.
Khoảng cách của hai người bọn họ cho tới chỗ mà Lăng và cô nàng hầu gái đang đứng chỉ có khoảng chừng 15 mét. Chạy một thoáng liền có thể tới nơi.
- Quản lý cứu tôi! Đối phương là nô lệ vừa mới bỏ trốn!!!!
Lăng còn chưa kịp ổn định tinh thần suy nghĩ ra cách xử lý, âm thanh kinh hoảng của cô nàng hầu gái Anna đã vang lên đẩy mọi chuyện đi về phía tình thế hỏng bét nhất. - Nô lệ?... Bỏ trốn???
- A! Không được!!!... Lupin, mau tới bắt hắn lại!
Tên béo quản lý vừa nghe được "nô lệ bỏ trốn" mấy chữ liền cả người chợt giống như giật mình phản ứng lại. Vừa lên tiếng liền theo bản năng lập tức kêu gọi tên tay sai đắc lực đang đi sau lưng mình nhanh lên tiến tới bắt người.
Hắn ta vừa mới nói xong, người đàn ông có cái tên Lupin đang đứng đằng sau lưng cũng đã hùng hổ chạy lao nhanh về phía nơi mà hai người Lăng đang đứng.
- Yên tâm! Tôi lập tức sẽ bắt nó lại ngay.
Mọi chuyện thay đổi thật quá nhanh! Vốn vài giây đó trước thôi còn đang trong vai trò kẻ uy hiếp, Lăng hiện giờ trái ngược lại đã trở thành một kẻ bị người khác uy hiếp rồi. ...
"Đáng chết thật!!!"
Đối mặt với tình huống ngàn cân treo sợi tóc, Lăng quả thật trong lòng chỉ muốn chửi moá nó. Đối phương nhìn qua thôi cũng biết không phải là hạng mà cậu có thể đánh đấm nổi. Hơn nữa hiện tại còn là trực diện đối mặt chiến đấu. Đánh nhau cái gì hoàn toàn là không thể nào.
Cách duy nhất có thể làm vào lúc này có lẽ cũng chỉ còn là nhanh chân bỏ chạy mất dép!
Thế nhưng đối mặt với địa hình còn chưa quen thuộc, thể lực yếu kém hơn, tốc độ chậm hơn. Thậm chí nếu xoay người bỏ trốn đối phương chỉ cần hô to một câu "bắt lấy nô lệ" cậu liền có thể gặp phải đếm không hết những người xung quanh ngăn chặn đường đi vân vân... Nơi đây dù sao cũng là địa bàn quen thuộc của đối phương. Mê người ý tưởng bỏ trốn cũng không có tươi đẹp như những gì suy nghĩ ban đầu.
Càng tình huống nguy hiểm lại càng phải muốn tỉnh táo. Lăng bởi vậy lập tức khắc chế lấy kích động muốn bỏ chạy mất dép của chính mình. Tiếp sau đó ở trong cái giây phút giống như không chạy liền bị bắt, chạy cũng sớm muộn sẽ bị bắt, vô kế khả thi ấy,... Lăng hai mắt lửa giận bừng bừng như phóng hoả, nghiến răng nghiến lợi lao về phía cô nàng hầu gái vẫn luôn đứng ngay kế bên. Trong lòng bàn tay phải cầm lấy thanh dao găm sắc lẹm, vung vẩy nhằm thẳng về phía cô nàng hầu gái. Mục tiêu ngay giữa yết hầu! - AAAAAA.... Không! Đừng có giết tôi!!! Xin đừng giết tôi!!!
Anna thật ra thì vừa mới hô lên kêu cứu xong liền đã hối hận lắm lắm. Phải biết cô bản thân vốn dĩ là hầu gái làm việc lặt vặt trong sân đấu thú trường. Ngày hôm nay thế nhưng đã được tận mắt chứng kiến Lăng là như thế nào vật lộn với con quái vật khổng lồ bạch hổ kia cả tiếng đồng hồ đấy.
Khác biệt với tên bảo vệ trông coi cửa trước đó có thể nhìn ra sức mạnh của Lăng thật ra yếu đuối không ra thể thống gì, Anna chỉ biết người thanh niên đang đứng bên cạnh mình này thế nhưng là một con quái vật mạnh mẽ ghê gớm. Một kẻ dù cho có bị đánh giết xé tay cắt chân thế nào cũng không chết được.
Hiện tại đối phương càng là đã thoát ra khỏi lồng giam, cởi bỏ được xích sắt trói buộc... Độ nguy hiểm của đối phương liền có thể nghĩ.
Cũng chính là bởi vì như thế, ngay từ thời điểm Lăng vừa xuất hiện trước mặt cô nàng để giả vờ hỏi đường, tuy rằng trong thâm tâm đã nhận ra thận phận của Lăng, Anna thế nhưng vẫn cố gắng kìm chế không có sợ đến phát khóc lên, nín nhịn đến hai má đỏ bừng mà vội vội vàng vàng xoay người đưa Lăng đi lung tung. Vừa đi còn không ngừng suy nghĩ làm sao mới có thể an toàn thoát xa khỏi phạm vi Lăng khống chế.
Anna dĩ nhiên sẽ không tin tưởng lời nói của Lăng, đưa đối phương tới phòng chứa đồ xong cô liền có thể rời đi vân vân. Đối với một nhân vật nguy hiểm và đáng sợ như Lăng (trong mắt Anna), ai mà biết đưa đối phương tới chỗ trống không người, sau đó sẽ xảy ra chuyện gì??? Phải biết vì để bảo đảm an toàn tính mạng của bản thân, trên đường đi tới Anna tuy rằng cũng gặp được không ít người thế nhưng từ đầu tới cuối không dám nói phá ra thân phận của Lăng đấy.
Một là bởi vì sức mạnh cùng năng lực của Lăng trong mắt cô quá là kinh khủng, người bình thường sợ rằng không thể đối phó nổi. Càng quan trọng hơn là điều thứ hai. Cô nàng rất sợ một khi mình nói phá ra thân phận của Lăng liền sẽ bị đối phương giận dữ mà tiện tay quay sang giết chết vân vân.
Thậm chí nếu không phải thời điểm vừa rồi bị Lăng đột nhiên rút dao găm đồng thời thay đổi ngoắt thái độ làm cho doạ sợ, Anna nói không chừng cũng không cả dám đối với tên béo quản lý vừa xuất hiện liền hô lên cầu cứu đâu.
Thông minh quá đôi khi lại sẽ bị thông minh hại. Cũng chính bởi vì những suy nghĩ cong cong quấn quấn này của mình, từ đầu chí cuối Anna đều không có suy nghĩ đến việc trực tiếp bạo lực phản kháng hay là xoay người bỏ trốn vân vân. Đối với Lăng giở thái độ uy hiếp càng là vừa bắt gặp liền mềm nhũn như bún.
Cũng giống như hiện tại, đối mặt với Lăng giống như nổi điên muốn đâm dao giết người cho hả giận vân vân, Anna đã sợ tới mức hai chân đi đứng không vững chứ đừng nói chi là quay người bỏ chạy các kiểu. Cô ấy đã chỉ có thể theo bản năng tuyệt vọng thét lên.
Giọng nói và hành động của Lăng tiếp sau đó thế nhưng để tất cả mọi người đang có mặt ở đây ngạc nhiên đến há ngoác mồm.
- Mẹ nó!!! Tất cả đứng im không được nhúc nhích!!! Ai động đậy tao liền giết chết cô nàng này ngay bây giờ!!!
Kề dao vào ngay giữa cổ cô nàng hầu gái Anna, trong cái nhìn hết sức ngạc nhiên và cổ quái của tên béo quản lý cùng tay bảo vệ lực lưỡng Lupin, Lăng thế nhưng...
Muốn bắt người làm con tin để doạ dẫm???
Đối mặt với thái độ như thật của Lăng cùng ánh mắt cố tỏ vẻ hung ác của cậu chàng...
Anna cả người đã hoá đá! Cô đây là trên ai chọc ai nha? Tại sao số phận cô lại xui xẻo như vậy??? Trong lòng khóc than, dao găm thế nhưng đã kề sát lên cổ cô nàng.
Lupin thân hình cũng không khỏi giật nảy đứng sững lại. Ánh mắt chứa lấy đầy cổ quái khi nhìn về phía Lăng.
Tay quản lý còn đứng ở đằng xa kia thì lại càng tuyệt hơn. Cái mặt béo ị của lão đã muốn nhăn nhúm lên. Cả người run run. Khuôn mặt lúc đỏ lúc xanh, biến hoá đặc sắc khó tả.
Từ bé đến lớn, sống cả mấy chục năm giời đến giờ, hắn thật moá nó ư chưa bao giờ nghĩ tới có ngày mình còn sẽ bị người dùng tính mạng của con tin để uy hiếp như hiện tại. Chỉ có điều... - Moá nó Lupin! Còn đứng ngây ra đó làm gì!!! Nhanh lên bắt hắn lại cho ta!!!
Nói và tên quản lý cũng dẫn theo thân hình béo ục ịch của mình chạy vội đuổi tới.
- Yên tâm đi quản lý! Thằng lỏi này có mà chạy đằng trời.
Đáp lại tiếng hô quát của tên béo quản lý là giọng nói và nụ cười nhe răng đầy dữ tợn cùng cười đểu của tên bảo vệ Lupin. Cả hai rõ ràng hoàn toàn không có coi hành động uy hiếp của Lăng ra cái là quái gì. Đừng nói là một tên hầu gái không mấy liên quan chết rồi thì chết. Dù cho có thay đổi thành mười người hầu gái, hai mươi tên hầu gái tính mạng tên quản lý cũng sẽ không để ở trong mắt.
Hắn nhưng đã nhận ra thân phận của Lăng là ai. Một kẻ nô lệ có thể giúp hắn lấy lòng đám quý tộc cùng phú hào giàu có. Đối mặt với hiếm gặp cơ hội trời cho này, nếu chỉ vì tính mạng của một hai đứa hầu gái không liên quan mà để cho Lăng chạy thoát mất, hắn đây quả thực sẽ phải khóc chết, hối hận cả đời.
Bên kia, Lăng thế nhưng không khỏi có chút cuống quýt lên rồi. Hai cái tên khốn kia cũng quá quả quyết đi à nha! Thật sự là không coi sinh mạng của người khác ra gì~ Khoảng cách của tên bảo vệ lực lưỡng Lupin với cậu chàng giờ đã chưa cả đủ 5m, mấy bước chân liền có thể tới.
Thời điểm quyết định đã đến rồi!!!
...
Kết thúc chương 13.
Xin hãy đọc bản gốc truyện tại trang Truyencv.com để ủng hộ tác giả.