One Piece: Nhiệm Vụ Bất Khả Thi

Chương 16 - Thành Quả Hiện Tại.

Thời gian quay ngược trở lại một ít giây trước đó. Ngay tại thời điểm hệ thống đếm ngược chỉ còn lại có 1 giây liền muốn cưỡng chế đóng lại việc sử dụng sổ huấn luyện, Lăng vì vậy chắc chắn phải chết (linh hồn bị cưỡng chế nghỉ ngơi), nhiệm vụ này chắc chắn bị thất bại, lãng phí một cách vô ích cơ hội trời cho hiếm có của mình. Thời này khắc này, Lupin vậy mà buông tay rồi. Đối phương rõ ràng liền đã bị tiếng hét lớn của tên béo quản lý cho doạ sợ.

Kết quả là chỉ trong khoảnh khắc trước khi sổ huấn luyện bị cưỡng chế đóng lại, Lupin bàn tay vừa mới rời đi, thân thể Lăng vậy nhưng kịp thời được sổ huấn luyện chữa trị cho khoẻ lại hoàn toàn. Và cũng chính bởi vì như thế, dù cho sau đó sổ huấn luyện có bị ngừng sử dụng, Lăng vậy nhưng may mắn, cũng không có bởi vì những vết thương nặng nơi cổ họng trước kia mà ngỏm củ tỏi như cậu chàng đã từng cho rằng.

Thân thể thoáng cái liền run rẩy đổ sụp xuống. Trong lòng Lăng nhưng thầm hô may mắn không ngừng. Vừa rồi cái cảm giác kia... quả thật không khác nào đang lượn vòng xung quanh ranh giới sống chết chỉ trong 1 giây!!! - Thông báo: 1vs1 huấn luyện hình thức bị cưỡng chế đóng lại. Có hay không lập tức đăng xuất rời khỏi thế giới trò chơi để nghỉ ngơi.

- Chú ý: Hệ thống sẽ mặc định lựa chọn đăng xuất nếu sau 3s còn chưa có câu trả lời. 3... 2... 1...

- Lựa chọn không!

Vội vàng lựa chọn không đăng xuất rời khỏi trò chơi, Lăng tâm thần nhưng lập tức hướng chú ý về phía đối thủ của mình. Lupin thời điểm này cũng chính đang quay lưng về phía cậu để đáp lại câu hỏi của tên quản lý.

Không còn gì để mà chần chờ suy nghĩ nữa!

Cắn răng nghiến lợi chớp lấy thời cơ, Lăng lập tức đứng bật hẳn dậy. Hai tay dốc hết sức lực vung vẩy lên thanh rìu chém hai lưỡi bản rộng to tổ chảng vừa lấy ra từ trong túi đồ.

Một cú chém ngang mang theo gió rít!!!

- Pheng...!!! Phụt!!!!

Rìu chém đi qua... Máu phun tung toé! Lupin tức khắc bay đầu.

...

Chiến thắng vào giây phút cuối cùng luôn khiến cho người ta vui sướng không thôi. Thế nhưng tình cảnh trước mắt không có cho phép Lăng dành nhiều hơn thời gian cho việc hân hoan chiến thắng. Đối mặt với nhát gan quỳ gối xin tha tên béo quản lý, hay như hốt hoảng thất kinh vì thấy người chết đầu lâu hầu gái Anna, cậu phải lập tức tiến hành xử lý nhanh gọn. Phải biết, nhiệm vụ lần này từ khi bắt đầu cho tới bây giờ, ngoài việc lấy lại và giữ gìn được tự do cho bản thân, nhiệm vụ của cậu trên căn bản vẫn chưa có một chút xíu tiến triển.

Như vậy mãi liền không được!!! Cậu phải tăng tốc, tăng tốc hơn nữa tốc độ hành động của mình!

Hơi làm chút suy nghĩ, Lăng rất nhanh liền có quyết định.

- Này, cô kia!

- Đúng! Tôi đang nói chính cô đấy.

- Rầm!!! Leng keng...!

Lăng ném rầm xuống đất còng sắt cùng chìa khoá trong túi đồ, tiếp sau đó trầm mặt hướng về phía vẫn còn đang hoảng sợ mất mật, vẻ mặt ngơ ngơ ngác ngác hầu gái Anna lên tiếng: - Cầm lấy còng sắt đi tới khoá tay chân hắn lại cho tôi.

Nói rồi quay mặt hướng về phía tên béo quản lý.

- Còn lão! Đứng im đó cho cô ta khoá lại. Dám có một chút nào phản khảng... Cứ cẩn thận cái cây rìu này của ta.

Vỗ vỗ dưới tay cây rìu lớn dài hơn nửa thân người, Lăng cố làm ra vẻ mặt hung ác hù doạ. Có điều Lăng bản thân thật ra không biết rằng, vừa rồi thời điểm cậu một rìu chém rơi đầu của Lupin kia, máu trên người đối phương thế nhưng phun ra thấm đẫm trên người và khuôn mặt cậu. Này khiến cho trước đó nhìn có chút buồn cười trắng hếu bụng bia cùng vẻ mặt trẻ trung non nớt của Lăng giờ biến trở thành đỏ bừng như máu, hung tợn như ác ma từ trong đống xác chết bò ra. Nhìn qua quả thực cực kì doạ người. Tên béo quản lý ngay trước đó liền bị bề ngoài mới này của Lăng doạ cho sợ mất mật. Hiện tại đối với mệnh lệnh của cậu nói ra lại nào dám có tý tâm tư phản kháng nào. Cả người toát đầy mồ hôi hột. Gặp Lăng ra mệnh lệnh xong liền chỉ dám gật gật đầu xưng là là, dạ vâng không thôi.

Thấy thái độ của đối phương coi như yên ổn, Lăng cũng ông đưa cân giò bà thò chai rượu, đe doạ xong liền hạ giọng cho chút khích lệ hứa hẹn.

- Yên tâm! Chỉ cần hai người các ngươi ngoan ngoãn nghe lời. Hỏi xong một chút chuyện ta liền sẽ thả các ngươi đi. Có điều mà... Nếu dám lén lút làm chuyện gì khiến ta không thoải mái... Cẩn thận không còn đầu để mà ăn cơm tối đâu.

Lăng nhe răng cười vừa an ủi vừa đe doạ.

- Hừm? Cô kia! Không nghe thấy ta vừa nói gì sao? Mau mau tiến lên khoá chân tay hắn lại.

- Muốn chết không hả?

Nói nói vậy mà bắt gặp cô nàng hầu gái vẫn ngồi ngơ ra đó, Lăng không khỏi có chút tức giận, tức thì liền quặm mặt lại hô quát lên.

- A... Tôi... Tôi... tôi làm ngay... Làm ngay đây!!! Xin đừng giết tôi!!!

Anna cũng là bị tiếng quát đột nhiên này của Lăng làm cho giật nảy mình hoảng sợ. Miệng lắp bắp. Tay chân co cóng vội vàng đi tới tóm lấy còng sắt hướng về phía tên quản lý đang quỳ.

Thấy vậy, Lăng trong lòng cũng không khỏi âm thầm vui lên. Cậu trước đó thật không nghĩ tới tình thế lại diễn ra thuận lợi ngoài sức tưởng tượng như vậy. Hai người kia thế mà không có một ai có ý định phản kháng bỏ chạy. Phải biết sổ huấn luyện hiện tại đã đóng lại rồi. Hơn nữa cho dù thật sử dụng nó, năng lực của bản thân Lăng thật ra cũng không làm gì nổi hai người kia nếu bọn họ muốn bỏ trốn đi. Chuyện nếu thật diễn ra như thế có thể sẽ rắc rối to lớn lắm. Sợ là chẳng mấy chốc sau khi việc cậu bỏ trốn có thể sẽ bị vô số người ở nơi này biết được. Hơn nữa còn có thể khiến đám người kia từ đó kéo bè kéo lũ cùng nhau tiến đến bắt lại cậu cũng không biết chừng. Khi ấy cậu thật sự mới là chạy trời không khỏi nắng. Chắc chắn sẽ bị tóm.

Có điều Lăng bản thân vui mừng còn chưa có kéo dài được bao lâu, tình huống mới dở khóc dở cười lại phát sinh.

- Này! Nhanh nhanh lên đi chứ! Làm gì mà lâu thế hả? Cẩn thận tôi chém cổ cô bây giờ!!!

Thấy cô nàng hầu gái loay hoay mãi không khoá lại xong, Lăng nội tâm không khỏi có chút chột dạ. Chỉ sợ hai người kia đang cố tình âm thầm kéo dài thời gian để nghĩ kế trốn thoát vân vân. Cậu bởi vậy không thể không ra vẻ hung ác lên tiếng đe doạ đồng thời đề phòng kĩ hai người.

Khả năng...

- Đừng!!!... Đừng chém tôi! Tôi... Tôi không biết cách khoá!

Anna bị doạ sợ khóc thét lên.

Được thôi! Trước đó lúc bị Lăng ra lệnh lần đầu tiên, bản thân Anna liền chính là lo lắng đến chuyện này nên mới sửng sốt không có hành động. Vốn dĩ sau đó bị Lăng ép buộc mà không thể không cứng rắn đi tới mày mò, hiện tại lại còn bị Lăng hù doạ, Anna quả thật đã có chút hoảng sợ run. Còng sắt cầm trên tay càng là không biết cách làm sao để khoá lại được.

Nghe được câu trả lời cùng thái độ sợ run của Anna, Lăng thật đúng có chút dở khóc dở cười. Có điều vì để cho an toàn cũng như duy trì hình tượng hung ác của bản thân, cậu ta lập tức liền nghiêm mặt lại quát. - Moá! Không biết khoá sao không nói sớm? Cô muốn giỡn mặt tôi phải không???

Giọng điệu hùng hổ chửi bới. Câu tiếp theo nhưng lập tức chuyển sang đứng từ xa chỉ đạo. Mười phần mười không có chút nào ý định muốn tới gần chỗ của hai người kia.

Thời gian cũng chính là trong lúc Lăng chỉ đạo cách khoá còng tay chậm rãi trôi qua. Khoảng cách cần hoàn thành nhiệm vụ đếm ngược hiện giờ là 21h 50 phút.

Thành quả cho tới hiện tại liền là: Lăng... thành công bắt được hai tên con tin rồi.

...

Kết thúc chương 16.

Xin hãy đọc bản gốc truyện tại trang Truyencv.com để ủng hộ tác giả.

Bình Luận (0)
Comment