Dù bản thân có không hài lòng thế nào đi chăng nữa, lần đầu tiên đăng nhập phó bản cũng đã kết thúc. Ít nhất thì Lăng cũng coi như là biết được phó bản thế giới nó mô tê là như thế nào. Cũng không uổng công cậu lãng phí mất một chiếc đồng hồ cát.
Tốt a! Kể trên chỉ là bản thân Lăng tự mình an ủi mình mà thôi. Có điều như vậy cũng tốt. Nếu như đã biết tình huống ở trong phó bản. Vậy bây giờ liền đi tìm hiểu tình hình ở trên hòn đảo này đi. Lăng hiện tại thế nhưng sẽ không quên mình là như thế nào tới được nơi đây. Nếu như không phải cậu bản thân lựa chọn đi tìm hiểu tin tức ở chỗ tiệm rèn. Cậu có khi còn sẽ giống như những người chơi khác ngốc nghếch sinh hoạt ở tại tân thủ đảo đâu. Hơn nữa người khác sinh hoạt tại đó là vì thích ứng cơ thể. Cậu mà ở đó vậy liền hoàn toàn chính là lãng phí thời gian.
Từ chuyện kể trên cũng có thể thấy được. Khi người ta bản thân tiến vào một thế giới mới. Chuyện quan trọng nhất chính là phải thật nhanh tìm hiểu tin tức vậy. Chân lý ấy méo có sai bao giờ.
Tự nhận bản thân đã có kinh nghiệm. Lăng rất nhanh đứng dậy rời khỏi gian phòng trọ mà mình vừa thuê bước ra ngoài phố. Nếu cậu nhớ không sai, trên đường tìm đến nơi này nghỉ chân cậu từng gặp qua một chỗ quán bar ở cách nơi đây không xa. So sánh với hỏi thăm tin tức tại tiệm rèn, nơi kia hiển nhiên càng thích hợp hơn tìm hiểu thông tin. Nhất là đối với những người trong túi có tiền như Lăng hiện tại. Phải biết ngoại trừ tiền mua kiếm ở chỗ tiệm rèn lúc trước, cộng thêm cả đám tiền mới được thưởng, trong túi của Lăng hiện giờ còn có hơn 10 triệu rưỡi beri. Không tin không moi được tất cả những gì thông tin cậu muốn.
Nắm chắc bài như vậy, bước chân của Lăng càng tăng nhanh thêm tốc độ tìm kiếm. Rất nhanh, chỉ tầm mười lăm phút sau đó, một biển quảng cáo quán bar đặt ngay lối ra vào một toà nhà nhỏ bên trên dãy phố đập vào trong ánh mắt cậu. - Rất tốt!!! Chính là chỗ này!
Vẻ mặt vui vẻ, Lăng nhanh chân đi tới bước vào trong quán.
...
Đây là một quán bar khá vắng vẻ! Hay hoặc nói đúng hơn là chẳng có một vị khách nào.
Tốt thôi! Hiện tại thời gian thế nhưng là chính giữa buổi sáng thời gian mọi người đi làm. Có lẽ bởi vì vậy mà quán bar mới như thế vắng khách đi. Tuy nhiên chuyện này đối với Lăng cũng không có mấy quan trọng. Vắng khách vậy hiển nhiên nhân viên trong quán lại càng nhàn rỗi. Chắc hẳn bọn họ sẽ không ngầm ngại kiếm thêm một chút ít thu nhập từ chỗ của Lăng.
Ánh mắt đảo quanh khắp quán, Lăng cũng không có tiến tới ngồi tại bàn riêng mà là lựa chọn đi thẳng tới chỗ ngồi bên cạnh quầy đồ uống. Có một cô gái trẻ da mặt trắng trẻo nhìn khá xinh đang đứng ở nơi đó lai dọn ly rượu. Trang phục nhìn giống như nhân viên phục vụ vậy. Cô cũng là người duy nhất đang ở bên trong quán. - Xin chào! Có thể cho tôi một ly đồ uống được không?
- Loại đặc biệt một chút là được~
Lần đầu tiên tiến vào quán bar, kẻ nào đó thế nhưng còn ra vẻ rất là khách làng chơi lên tiếng.
- Tốt! Vậy anh làm một ly Rumbail nhé?
Cô nàng đứng trong quầy cũng không có phản ứng đặc biệt gì về thái độ của Lăng, rất là vui vẻ nhoẻn miệng cười hỏi lại.
Một nụ cười toả nắng!
Lăng... cũng là say~
Moá! Chính diện nói chuyện với một cô gái xinh như vậy đẹp có chút không thói quen a!!! "Cần phải gia tăng thêm luyện tập mới được!" Ai đó là như thế tự nhủ.
Cũng đừng nói cái gì là trong thế giới như game này cảm xúc sẽ khác ngoài đời thực và vân vân. Dù sao thế giới này quá chân thật. Đặc biệt là đối mặt với gái. Ở ngoài đời như thế nào thì vào trong thế giới này cũng sẽ như thế thôi. Nhất là tại những thời điểm bình thường như hiện tại không phải lo lắng hoàn thành nhiệm vụ cái này hay cái kia.
Tất nhiên trong game vẫn là có chỗ khác biệt. Đó chính là nhân vật người chơi sẽ cực kì lớn gan. Dám làm những chuyện mà ở ngoài đời dù có thách đố cũng không dám làm.
Thật giống như Lăng hiện tại...
- Hey! Baby, em tên gì thế?
Nếu như biết huýt sáo vậy Lăng tất nhiên sẽ huýt thật to một tiếng. Có điều nghĩ lại không biết vậy liền không nên làm liều. Nhỡ đâu huýt sáo không thành lại suỵt suỵt đi ra như suy đái thì mất mặt chết.
Tuy nhiên không ngại! Thái độ "tự văn tin" cùng thái độ "tinh văn tướng" kia của Lăng cũng quá đủ để làm cho cô gái trong quần rượu chú ý rồi.
Khoé miệng nở ra một nụ cười "nghiền ngẫm" (Lăng đoán vậy). Chỉ thấy cô ấy hai bàn tay giống như làm ảo thuật hoa lên múa may cốc chén chai lọ trên không trung để điều chế đồ uống. Nhìn qua còn rất lợi hại dáng vẻ. Giọng cười ngòn ngọt đáp lại. - Yo! Nam giới các anh chẳng lẽ trước khi hỏi tên của một cô gái không nên trước giới thiệu ra tên của bản thân mình đã hay sao?
- Của anh đây...
Nói và cô nàng đẩy ly đồ uống tới trước mặt Lăng.
- Há! Cám ơn cô.
Khoé miệng vẫn cố giữ lấy nụ cười thân thiện không thay đổi, đầu óc nhưng thật ra có chút bí từ không biết nên tiếp lời sao cho đúng, Lăng thuận tay liền đưa ly đồ uống lên nhấp lấy một ngụm. - A... Phun!!!!
- Moá! Thật cay!!!
Nóng! Cay! Hổ lốn cảm giác thật nát bét!!! Vừa nhấp một ngụm đồ uống vào miệng thôi mà Lăng đã không khỏi phụt hết ra. Khỏi cần nói! Anh ấy thế mà dính phải trong truyền thuyết "báo ứng khó chịu" sớm sẽ đến đây rồi. - Ôi không! Anh không bị sao chứ? Đồ uống rất khó uống sao???
- Thật xin lỗi! Thật xin lỗi! Tôi mới học được cách điều chế này đấy. Bởi vì anh nói muốn đồ uống đặc biệt một chút cho nên...
Cô gái là như vậy giọng điệu hoang mang kết hợp cùng vẻ mặt cực kì uỷ khuất tỏ vẻ.
"Xin nhờ! Cái này không phải là chính cô cố ý hay sao???" Lăng trong lòng không khỏi oán thầm nghĩ.
Có điều ngẫm lại cũng không đúng lắm. Nếu đã là nữ điều chế rượu trong quán bar, vẻ ngoài còn xinh tươi như vậy, bị khách hành trêu cợt một hai câu không phải là chuyện rất bình thường hay sao? Hơn nữa Lăng cũng không có nói câu gì quá đáng. Hỏi tên mà thôi. Bao sâu thù hận đâu mà làm ra hành vi đuổi khách như vậy chứ?
Tóm lại quy kết tất cả vậy chỉ có thể đổ thừa giống như nguyên nhân đối phương vừa nói mà thôi.
Tất cả chỉ là một tai nạn!!!
Ừ? Chính là một tai nạn! Một tai nạn chính cống không hơn~
- Không sao! Tôi không sao! Khục khục...~
- Cô có thể cho tôi một ly nước ngọt bình thường được không? Không cần pha chế cái loại kia ấy.
Miệng vẫn còn bỏng rát khó chịu và ghê ghê cổ họng vì ly đồ uống vừa rồi. Có điều đối mặt với cô gái đang "uỷ khuất" trước mặt, Lăng thật đúng là bó tay.
Được rồi! Dù sao cũng chỉ là tới tìm hiểu tin tức mà thôi. Làm nhanh rồi vọt lẹ vậy.
Nghĩ như vậy, Lăng cảm xúc trong lòng quả nhiên bình ổn rất nhiều. Đơn giản thì yêu cầu đối phương tăng thêm một ly nước ngọt nhấp lại miệng liền bắt đầu công việc dò hỏi thông tin.
Có lẽ bởi vì bản thân sai lầm vừa rồi hoặc có lẽ do quán quá vắng (có thể do trình độ pha chế đồ uống của đối phương), đối với việc Lăng chỉ gọi một ly nước mà hỏi thật lắm điều, Emily- cô gái đứng trong quầy rượu cũng không lấy làm phiền. Ngược lại còn tỷ mỉ nói cho Lăng rất nhiều điều vụn vặn mà cô biết về thị trấn, về thế giới này vân vân. (Một cô gái mắc chứng nói nhiều!). Lăng trong lòng âm thầm đặt biệt danh cho đối phương, một bên chăm chú lắng nghe cùng tổng kết lại. ...
Kết thúc chương 39.