Ở bờ biển của Thriller Bark,
-Trời… Nhanh trốn.
Nami nhìn thấy một cái chân gấu khổng lồ làm bằng không khí thì kinh ngạc nhưng ngay sau đó nàng liền cảm thấy nguy hiểm từ cái chân gấu kia truyền đến liền hét lớn với mọi người phía sau.
-Mọi người nhanh nằm xuống…
Franky thấy vụ nổ sắp lan đến gần bờ biển thì hét lớn.
Ngay khi mọi người vừa nằm xuống thì sóng xung kích đã thổi lướt qua trên lưng mọi người.
Có điều, bờ biển cách trung tâm hòn đảo khá xa vì thế mà không có ai bị thương gì cả.
-Thật đáng sợ… Vụ nổ vừa rồi là sao? Năng lực của tên Thất Vũ Hải kia sao?
Usopp phun ra một miệng bùn đất nói.
Vừa rồi cảm thấy nguy hiểm, hắn là kẻ đầu tiên nằm xuống nhưng vì hành động đột ngột và quá nhanh khiến mặt hắn hôn thẳng xuống đất, cái mũi cũng suýt nữa bị gãy, dù vụ nổ qua đi, trên mũi vẫn truyền đến từng cơn đau nhức kịch liệt.
-Yaki không biết có sao không?
Robin nhìn đống đổ nát do vụ nổ mà nhíu mày hỏi.
-Anh Yaki nói anh ấy rất mạnh vì thế không sao đâu!
Dù là nói vậy nhưng trên mặt của Chopper vẫn hiện lên vẻ lo lắng.
-Mấy câu lo lắng dư thừa rồi… còn nhớ trận trận chiến ở đảo Enies Lobby.
Khi đối đầu với Đô đốc Aokiji, chiến trường còn tàn khốc hơn thế này.
Vụ nổ kia sẽ không làm gì được Yaki…
Sanji phủi bụi đất trên người, phun ra một hơi khói thuốc trắng nói.
-Ừ, cậu ấy rất mạnh… Đừng quá lo lắng…
Zoro nói… Sau đó quay nhìn Luffy đang còn bất tỉnh bên cạnh nói.
-Nhanh mang cậu ấy lên thuyền chữa trị thôi… rồi chúng ta nghỉ ngơi một chút.
Sau đó, tớ sẽ vào lại đảo xem tình hình…
Mọi người nghe thế thì gật đầu, nhanh chóng trở lại thuyền The Thousand Sunny.
Những người còn sống sót khác thì nhanh chóng tìm kiếm thuyền ra biển, lấy lại được bóng của mình, bọn họ muốn thoát khỏi nơi địa ngục này.
…
-Nổ ghê thật đấy nhưng chiếc áo choàng này phòng thủ cũng không tệ…
Yaki đứng lên từ trong đống đổ nát lẩm nhẩm nhìn tấm áo choàng đỏ nói.
Trên khóe miệng hắn tràn ra máu tươi nhưng tinh thần hắn vẫn sáng lấp lánh phe phẩy chiếc áo choàng của mình.
-Roẹt… pipipipi…
Ngay đúng lúc này, một tiếng động kỳ phát ra.
Nghe thấy tiếng động này, Yaki liền vội vàng dùng mũi chân, lật người sang trái nửa tất.
-Vèo… Ầm!!
Một tia laser màu vàng bắn sát qua bên người hắn, bắn trúng đống đổ nát phía sau Yaki, một tiếng nổ lớn vang lên, sang bằng đống đổ nát kia thành bình địa.
Yaki giật mình nhìn Kuma đang há miệng phía xa.
Trong miệng hắn còn đang bốc khói.
-Fk… bắn laser từ miệng, tên này không phải là người.
Yaki mắng một câu.
Vừa nãy hắn nghe tiếng động khá quen thuộc.
Hắn nhớ Franky mỗi lần bắn súng Laser cũng phát ra tiếng động tương tự như vậy, vì thế hắn mới tránh kịp tia sáng laser của Kuma.
Hèn gì khi đá trúng ngực của Kuma lúc trước, hắn như đá trúng một tấm sắt vậy.
-Ngươi là Robot!?
Yaki nhíu mày hỏi.
-Đúng vậy, ta là người máy.
Được gọi là ‘Pacifista’ (người chuộng hoà bình theo tiếng ý).
Một vũ khí nhân tạo bởi chính quyền thế giới.
Kuma gật đầu chậm rãi lại gần Yaki nói.
-Pacifista!? Tiến sĩ Vegapunk…!?
Yaki nhíu mày, sau đó liền giãn ra hỏi.
-Đúng vậy.
Người sáng lập ra dự án đó chính là tiến sĩ Vegapunk.
Nhà khoa học thiên tài của chính phủ thế giới.
Ông ấy sở hữu bộ óc tuyệt vời nhất trên thế giới này… với những kiến thức khoa học của ông ta phải 500 nữa người khác mới khám phá…
Kuma nói đến đây thì sững người nhìn chằm chằm Yaki...
-Ha… ha… ha… 500 nữa!? Đúng thế, 500 nữa người ở thế giới này mới khám phá ra kiến thức khoa học của Vegapunk… Vậy ngươi chắc đã thấy thuyền viên người máy của ta rồi chứ!? Nói xem mất bao lâu nữa người thế giới này bắt kịp được…!?
Yaki cười lớn nói.
500 năm!? Nổ cùng người khác thì còn được chứ nổ với một kẻ đến từ thế giới khác như hắn, còn bật hack nữa, bọn hắn vẫn chưa đủ cân lượng.
-Ngươi đến cùng là ai!?
Kuma nhíu mày hỏi.
Hắn đã quan sát Franky, khoa học kỹ thuật dùng để cải tạo Franky đã không kém Vegapunk làm với hắn, thậm chí còn vượt qua khoa học kỹ thuật của Vegapunk.
Đặc biệt là kỹ thuật lực đẩy khiến Franky có thể bay trên không kia.
Không phải một vị khoa học nào cũng có thể làm được.
-Ta là ai!?… ta chỉ là thuyền viên bình thường của băng Mũ Rơm mà thôi.
Yaki cười lạnh trả lời.
Sau đó hắn nhìn chằm chằm vào Kuma hỏi.
-Vì sao ngươi lại chấp nhận bị cải tạo thành một tên người máy? Thông qua những gì ngươi vừa thể hiện, việc cải tạo này sẽ khiến ngươi mất đi tư duy, trở thành một người máy thật sự.
-Ta có lý do của mình.
Kuma nhíu mày nói.
Yaki nhận ra điều này tất cả là do bản thiết kế người máy Franky.
Nhìn thì như hắn đã cải tạo hoàn toàn thân thể của Franky nhưng thật ra là không.
Có một số thứ hắn không dám chạm vào, ví dụ như bộ não.
Từ GuKu, hắn biết được nếu chạm vào bộ não của Franky, có thể, Franky sẽ không bao giờ là chính hắn nữa.
Vì thế, lúc nhận thấy Kuma là người máy thì hắn khá là kinh ngạc.
-Ngươi hành động khá giống một con chó của chính phủ thế giới nhưng ta nhận ra ngươi không bình thường.
Ngươi chấp lệnh tiêu diệt nhưng không sử dụng mọi thủ đoạn để hoàn toàn diệt hết người trên hòn đảo này.
Thân phận của ngươi không chỉ là một Hải Tặc hay là một Thất Vũ Hải phải không!?
Yaki nhíu mày nói.
Kuma lúc này thì lâm vào trầm mặt không có hành động gì.
Điều này khiến Yaki biết mình nói đúng.
-Hải Quân!? Không thể, mang danh bạo chúa Kuma… không thể là Hải quân được vì trên tay ngươi dính máu quá nhiều.
Hải Tặc thì quá bình thường rồi… không phải người chính phủ thế giới… không phải hải quân… không phải hải tặc… thế thì chỉ còn một lực lượng nổi bật ở thế giới này nữa thôi… Đó chính là quân cách mạng.
Ta đoán không sai chứ!?
Yaki cười nhìn chằm chằm Kuma, muốn xem biểu hiện của hắn.
Kuma vẫn lâm vào trầm mặt mà không nói nhưng ngay khi hắn định dời mắt đi thì thấy cơ mặt Kuma hơi có rút một chút.
Chỉ một cái chớp mắt ấy nhưng Yaki vẫn thấy rõ.
-Oh… ta đã đoán đúng… Ngươi không có ý định giết chúng ta… vậy thì với thân phận của ngươi.
Ngươi biết thân phận của Luffy!?