Ông Bố Bỉm Sữa Siêu Cấp

Chương 305

Từ sau khi Lục Trần đem toàn bộ hai mươi phần trăm cổ phần của điện tử  

Đông Giai chuyển nhượng cho Lâm Di Quân, suốt thời gian này cô làm việc  

tương đối bạt mạng, ngày nào cũng gần như là người cuối cùng tan làm.  

Thân là Tổng giám đốc, còn làm đến mức ngày nào cũng tăng ca, khiến  

mấy người nhân viên quản lý đều có chút xấu hổ, nhưng cũng từ khía cạnh  

này mà nâng cao được tính làm việc tích cực của mọi người.  

Thời gian này, hiệu quả của công ty cũng đã tạo nên một kỷ lục mới trong  

lịch sử.  

Điều này khiến Lâm Di Quân khá phấn khởi, còn dự định chiều nay sẽ mời  

toàn thể nhân viên quản lý đi ăn cơm, một lần nữa đề cao tính làm việc tích  

cực của mọi người một chút.  

Sau khi tan làm, Lâm Di Quân để thư ký đi đặt nhà hàng trước, sau đó sẽ  

cùng những người quản lý đi ăn cơm.  

Sau khi ăn tối xong, có người muốn đi hát Karaoke, còn Lâm Di Quân thì  

về trước.  

Thời gian này cô đã làm quen với sự thay đổi của bản thân, hiểu được  

nguyên tắc rằng ông chủ và nhân viên không thể quá thân thiết, mời mọi đi ăn  

thì được, nhưng lại đi hát Karaoke nữa thì không cần thiết.  

Vệ sĩ lái xe, bảo vệ Lâm Di Quân chặt chẽ.  

Từ sau cái lần Lâm Di Quân bị bắt cóc trước đó, Lục Trần không chỉ cho  

vệ sĩ đem theo súng, còn tuyển thêm mấy người nữa, tăng cường đội vệ sĩ  

của Lâm Di Quân.  

Đặc biệt là nhóm vệ sĩ trước, vệ sĩ từng trải qua việc Lâm Di Quân bị bắt  

cóc, Lục Trần không hề trách tội bọn họ, khiến trong lòng bọn họ đều có chút  

cảm giác tội lỗi.  

Thế nên bốn người đó mỗi lần đi đâu, đều phải đề cao cảnh giác, không  

thể có thêm bất kì sơ suất gì nữa.  

“Mọi người chú ý, phía sau tầm 50 mét, có một chiếc xe A8 đang theo sát  

chúng ta.” Người vệ sĩ ngồi ghế phụ nói.  

Người vệ sĩ này là một trong nhóm vệ sĩ đầu tiên từng trải qua việc Lâm Di  

Quân bị bắt cóc.  

“Hổ tử, có phải anh đa nghi quá rồi không, ngoài 50 mét, đều là xe lưu  

thông bình thường mà.” Tài xế là nhóm vệ sĩ thứ hai bổ sung vào, anh ta nhìn  

từ gương chiếu hậu, không phát hiện ra chỗ nào nghi vấn, liền nói.  

“Nghe tôi, đến phía trước thì quay trái đi con đường nhỏ nhé, phía trước  

chắc chắn có người đang mai phục.” Người vệ sĩ tên Hổ tử nói.  

“Nếu như có mai phục, đi con đường nhỏ không phải là càng nguy hiểm  

sao? Lâm tổng, để cô quyết định nhé.” Tài xế cảm thấy tiểu Hổ có chút vấn đề  

thần kinh rồi.  

“Tiểu Hổ, cậu khẳng định thật sự có người theo sát chúng ta?” Lâm Di  

Quân ngồi phía sau hỏi.  

“Vâng thưa Lâm tổng, chiếc xe đó luôn cố gắng duy trì khoảng cách nhất  

định với chúng ta, bọn chúng không muốn bị chúng ta phát hiện, nhưng lại  

không biết rằng bọn chúng càng cẩn thận từng li từng tí, càng cho thấy trong  

lòng bọn chúng có âm mưu đen tối, thế nên tôi khẳng định bọn chúng nhắm  

vào chiếc xe này của chúng ta mà đến, nếu như tôi đoán không sai, ở đầu  

đường phía trước chắc chắn có xe đang chặn chúng ta ở đó rồi.”  

Lần trước vì như vậy mà Lâm Di Quân bị bắt đi, một là bọn họ lơ là quá,  

hai thì, cũng là do trong tay bọn họ không có vũ khí, chắc chắn là đánh không  

lại bọn trong tay có vũ khí rồi.  

“Ừ, tiểu Vu, vậy thì cậu nghe tiểu Hổ đi.” Lâm Di Quân gật gật đầu nói với  

tài xế.  

“Vâng thưa Lâm tổng.” Tài xế gật đầu, mặc dù anh ta cảm thấy tiểu Hổ có  

chút vấn đề thần kinh, nhưng thân chủ đã lên tiếng rồi, anh ta dĩ nhiên phải  

nghe theo.  

Lâm Di Quân cũng là một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng.  

Trong lòng cô vẫn có chút không yên tâm, sau đó lại lấy điện thoại ra gọi  

đến cho Lục Trần.  

“Có người đang bám theo bọn em, tiểu Hổ nói đối phướng rất có khả năng  

là sẽ ra tay ở đầu đường tới.” Sau khi gọi điện được cho Lục Trần, Lâm Di  

Quân nói.  

“Bây giờ mọi người đang ở đâu?” Lục Trần hỏi.  

“Trêи đường vành đai trong, còn khoảng mười phút nữa thì đến đường Lý  

Gia Đập, đối phương rất có khả năng đang mai phục ở đầu đường đó.” Lâm  

Di Quân nhìn tình hình đường xá rồi nói.  

“Ừ, vừa may anh cũng đang cách đường Lý Gia Đập không xa, khoảng  

mười phút nữa là có thể đến nơi, em bảo bọn họ lái chậm lại một chút, một lát  

nữa là anh đến rồi, anh ở đầu đường đó đợi mọi người.” Lục Trần nói.  

“Vâng.” Lâm Di Quân nói xong liền tắt điện thoại đi, sau đó nói với tài xế.  

“Tiểu Vu, chạy chậm lại, khoảng 50km/h là được rồi.”  

Lúc này xe đang chạy với tốc độ 80km/h, cách đường Lý Gia Đập khoảng  

mười phút đi đường nữa, nếu giảm tốc độ xuống còn 50km/h, vừa hay có thể  

đợi đến lúc nhóm người Lục Trần đến nơi.  

“Vâng thưa Lâm tổng.” Tài xế gật đầu, cho xe chạy sát vào lề đường, dần  

dần giảm dần tốc độ xuống.  

“Cô xem, chiếc xe A8 đó cũng giảm tốc độ theo rồi.” Tiểu Hổ nhìn vào  

gương chiếu hậu nói.  

Lúc này tài xế cuối cùng cũng gật gật đầu, mặc dù chiếc xe A8 đó rất  

nhanh đã chạy với tốc độ bình thường, chứng tỏ bọn chúng rõ ràng là đang  

bám theo bọn họ, chắc là sợ bị bọn họ nghi ngờ, sau khi giảm tốc độ, thì lại  

tăng tốc lên rồi.  

“Chuẩn bị chiến đấu tốt nhé.” Tiểu Hổ nói xong, rút súng ra đầu tiên.  

Sáu người phía sau cũng lần lượt rút súng ra, đồng thời kéo hàng rào bảo  

vệ ra.  

Nhưng chiếc xe thương vụ này của Lâm Di Quân là xe chống đạn nhập  

khẩu từ nước ngoài về, các phương diện tính năng đều mạnh hơn chiếc xe  

A8 rất nhiều, cho dù đối đầu với xe đối phương, cũng không phải lo bị tổn thất  

một chút nào.  

Mặc dù mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, nhưng đều tin rằng đối  

phương chắc chắn sẽ không ngu ngốc như vậy, dùng A8 để đối đầu với bọn  

họ.  

Quả nhiên, không lâu sau, A8 đã đuổi kịp lên, nhìn chiếc xe A8 bên ngoài  

đuổi đến, tâm thần Lâm Di Quân bất giác trở nên căng thằng.  

Nhưng chiếc xe A8 rất tự nhiên chạy vượt qua bên cạnh bọn họ, mà  

không hề có chút điểm bất thường nào.  

Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, nhưng lúc này bọn họ đều tin rằng đầu  

đường phía trước chắc chắn đã có mai phục rồi.  

Lâm Di Quân vẫn có chút bất an, lại cầm điện thoại lên gọi cho Lục Trần.  

“Bây giờ anh đến đâu rồi?” Lâm Di Quân hỏi.  

“Còn khoảng năm phút nữa, mọi người chạy với tốc độ bình thường là  

được, anh có thể đuổi đến sớm hơn.” Lục Trần ở đầu dây bên kia nói.  

“Cái xe bám theo bọn em đó, sau khi bọn em giảm tốc độ thì đã chạy vượt  

qua bọn em rồi.” Lâm Di Quân nói.  

“Là xe gì?”  

“A8”  

“Được, anh biết rồi.” Lục Trần nói xong thì tắt điện thoại.  

“Chạy theo hướng bên lề đường đó, chú ý xem có có chiếc xe A8 nào  

chạy đến không.” Lục Trần nói với Lâm Thông.  

“Lục thiếu gia, nhiều xe A8 như vậy, không nhất định là chiếc xe đó mà.”  

Lâm Thông nói xong, vẫn lái xe sang bên trái con đường đó.  

“Xe nào khoảng ba phút sau chạy đến, cậu đều chụp lại biển số xe của  

bọn họ cho tôi.” Sự việc ngày hôm nay cho dù có thật sự là có người bám  

theo Lâm Di Quân hay không, Lục Trần đều bắt buộc phải điều tra rõ ràng.  

Bây giờ xung đột giữa anh và ba gia tộc lớn gồm Trương, Lưu, Tả vẫn  

chưa được giải quyết, thậm trí mấy ngày trước ở Kokang anh còn giết chết Tả  

Thanh Thành, hành sự của Lam Linh kia cũng có chút không bình thường,  

Lục Trần cũng không biết được rốt cuộc là cô ta muốn làm gì.  

Còn cả Địch gia và Hạ gia của Trung Hải, bọn chúng chắc chắn cũng vẫn  

cho rằng bố con Địch Quân và bố con Hạ Thụ đều là anh giết, bọn chúng khi  

nào sẽ đến báo thù, có đến tìm anh báo thù không, anh cũng không nói rõ  

được.  

Còn có cả Tiêu gia.  

Mặc dù anh cảm thấy Tiêu gia có khả năng cũng không lớn mạnh như  

trong tưởng tượng, nhưng anh ở chỗ sáng, có nhà có công ty, đối phương ở  

chỗ tối, anh không thể không đề phòng.  

Nhiều tai họa ngầm như vậy, Lục Trần không dám lơ là sơ sót dù chỉ một  

chút.  

“Đại thiếu gia, chỗ khúc cua trước mặt có mấy chiếc xe đó có chút bất  

thường.” Sau mấy phút, Lâm Thông đột nhiên nói.  

Bình Luận (0)
Comment