"Thằng nhóc chết tiệt trong miệng anh là con trai anh đó, họ Lương tên Thừa Kê, là bé heo con, ôm lại đây cho em nhìn mộtchút, có phải thằng bé không muốn uống sữa?”
"Thừa Kê, ngoan, đừng khóc, mẹ cho con bú sữa mẹ nhé." Vén áo lên, đầu v* đã ướt sữa trào ra ngoài. Bởi vì mang thai nên ngực Thịnh Lâm Hàm cũng tăng kích cỡ, người đàn ông bị cấm dục gần 4 tháng, mỗi lần thấy cảnh này rõ ràng biểu hiện anhcũng rất đói khát, anh cũng cần sữa mẹ.
"Tên nhóc chết tiệt, nếu không phải thấy nó còn nhỏ, anh thật sự muốn đánh nát mông nó, dám hút nứt đầu v* của em." Lương Cảnh Hiên bất đắc dĩ nhìn trẻ nhỏ bú sữa thiêu thiêu ngủ, trong miệng còn ngậm vú mà dám ngủ.
"không thể trách thằng bé, con nít là như vậy, uống xong sẽ buồn ngủ." Nhìn con trai không muốn uống nữa, Thịnh Lâm Hàm đứng dậy đặt con trai trong nôi. Bé con này, ban ngày ngủ, buổi tối liền bắt đầu giày vò người khác, giống như cơ thể bé con quen với giờ giấc sinh hoạt ở Mỹ vậy, đảo lộn sáng tối.
"Tên nhóc thối chết tiệt." Cuối cùng Lương Cảnh Hiên kiểm tra tã dưới mông của bé con, nhìn xem có tiểu tiện đi nặng không, tránh cho chút nữa lại tỉnh ngủ khóc, chuyện tốt của anh và bà xã cũng sẽ bị nó ảnh hưởng.
Thịnh Lâm Hàm đang chuẩn bị cài vạt áo lại, Lương Cảnh Hiên cắn đầu v* căng ra, vật to lớn dâng trào cách quần chỉa vào nơi phái nữ mềm mại.
"Bà xã, anh muốn em." Sau khi Thịnh Lâm Hàm sinh xong chú ý giữ dáng, trừ bộ ngực trở nên to lớn, da dẻ cũng nhờ ăn uống bồi bổ nên càng đẹp ra, ngực sữa trắng, thân thể mềm mại cùng thân thể phái nam ngăm đen rắn chắc quấn quýt cùng một chỗ, từng bước từng bước đạt tới cao trào.
Rên rỉ khó nhịn đánh thức con trai vừa mới ngủ, hai vợ chồng đang trong trạng thái hòa hợp gắn bó không thể ngừng lại được, hoàn toàn không rảnh bận tâm con trai. Lương Cảnh Hiên không khỏi ngửa mặt lên trời thầm hỏi, tại sao mỗi một lần đang tốt đẹp hưởng thụ cuối cùng cũng sẽ kèm theo tiếng khóc con nít vang dội lên lầu? không giải quyết thằng bé xong thậtsự là khó tiêu mối hận trong lòng.
"anh trai, mau tới ôm cháu trai của anh."
Vai vế hỗn loạn có gì quan trọng chứ? Chỉ cần hai người yêu nhau là tốt rồi.
-- Toàn văn hoàn --