Chương 260
Chẳng lẽ người phụ nữ Tô Thư Nghỉ này không biết ghen à?
Thế nhưng, hôm qua ở studio anh cũng nhìn thấy dáng vẻ chăm chỉ làm việc của Tô Thư Nghỉ, có lẽ cô cũng không dễ dàng gì, cố găng hết sức để lấy được tin hot, chỉ muốn được người khác công nhận và tôn trọng, dùng hành động thực tế để chặn lại lời đánh giá phiến diện cũ kỹ của họ.
Nghĩ vậy, anh đi sang một bên, gọi một cuộc điện thoại.
Lúc này, Tô Thư Nghi đã tỉnh, cảm thấy eo xót lưng đau.
Cố Mặc Ngôn vừa gọi điện xong, bước tới ngồi xuống, ôm lấy cô, để cô tựa vào vai mình.
“Tối qua anh xin lỗi.” Anh thấp giọng nói: “Anh không muốn cãi nhau với em, chỉ là anh không muốn liên quan không cần thiết tới Tả Dao.”
Tô Thư Nghi ngoan ngoãn gật đầu, cũng thấy hôm qua mình hơi quá đáng, nói: ‘Em biết rồi, em không nghĩ nhiều đến thế, em chỉ là quá muốn hoàn thành nhiệm vụ thôi.”
Thấy Tô Thư Nghỉ ngoan ngoãn như vậy, Cố Mặc Ngôn cũng vui vẻ hơn.
Nhưng lúc này, anh cũng hơi tò mò, Tô Thư Nghỉ luôn dịu dàng nghe lời, lúc ghen tuông trông sẽ như thế nào đây?
“Muốn hoàn thành nhiệm vụ đúng không?”
Anh thấp giọng nói, giọng điệu khó lường: “Em yên tâm, em sẽ hoàn thành được nhiệm vụ, anh vừa xếp lịch tối nay đi ăn cơm với Tả Dao rồi, em có thể chụp cho đủ.
“Thật à! Ăn ở đâu?” Tô Thư Nghi ngạc nhiên nhìn anh, như thể nhặt được kho báu lớn. Vừa rồi cô còn mặt ủ mày chau, giờ đã tràn đầy ý cười.
Đôi mắt Cố Mặc Ngôn lại tối xuống.
Cô gái này, kiểu gì cũng có ngày tức chết anh.
Nghe thấy anh ăn cơm với phụ nữ lạ, cô còn vui vẻ thành thế này?
“Bảy giờ tối nay, nhà hàng Tiểu Giang Nam, em nhớ không?”
“Đương nhiên là nhớ, là nhà hàng lần trước em đi xem mắt gặp trai đểu.” Tô Thư Nghi đứng lên, vui vẻ nói: “Tốt quá, lần này nhất định sẽ chụp được tin hot! Cảm ơn anh, Cố Mặc Ngôn!”
Tô Thư Nghỉ cảm kích nói với Cố Mặc Ngôn, sau đó lập tức lên tầng tắm rửa thay quần áo.
Cố Mặc Ngôn nhìn thay bóng lưng cô, ánh mắt tối sầm lại.
Người vợ biết tin phụ nữ lạ đi ăn nhà hàng với chồng mình xong lại vui vẻ như con chim non, chắc trên đời chỉ có mình Tô Thư Nghi thôi nhỉ?
Nếu là cô gái khác, chắc sẽ chửi thẳng mặt chồng mình một trận, hoặc ôm chân chồng khóc đến chết đi sống lại, không cho anh ra ngoài, hoặc có khi còn kề dao vào cổ, tức đến mức đi liều mạng với Tả Dao mới đúng.
Nhưng Tô Thư Nghi lại…
Haiz.
Được rồi, vậy để anh xem, rốt cuộc giới hạn của cô ở đâu?
Cố Mặc Ngôn khẽ cười một tiếng, đi làm một mình.
Sáng sớm Tô Thư Nghi đã vui vẻ đến tòa Soạn.
Khưu Duyệt lại cười mỉa, nói: “Phóng viên Tô, nghe nói hôm qua đi săn tin các cô trắng tay, thế mà vẫn vui vẻ như vậy. Cô đúng là lạc quan quá nhỉ.”