Chương 801
Cuối cùng cũng kết thúc màn xã giao bên này, Cố Gia Huy nóng lòng tiến đến nhập lại với linh hồn mình.
Nhìn thấy Cố Gia Huy đi về phía mình, Trình Thư Nghỉ hơi bối rối, cô vẫn chưa chuẩn bị tâm lý gặp mặt anh ta. Có một khoảnh khắc ánh mắt né tránh, nhưng cuối cùng cô vẫn lựa chọn đứng nguyên tại chỗ Chuyện gì nên đối mặt thì sớm muộn cũng sẽ tới.
Trình Thư Nghỉ của bây giờ đã không phải Tô Thư Nghi hèn yếu năm đó nữa rồi, cô phải học được cách đối mặt với mọi thứ.
“Đã lâu không gặp.” Cố Gia Huy nhìn chằm chằm vào mắt Trình Thư Nghỉ rồi nói khẽ, như thể sợ nói hơi lớn tiếng một chút sẽ dọa cô chạy mất.
Có trời mới biết tại sao nhịp tim vừa nãy giống như hàng vạn con ngựa chạy nước đại, giờ thì lại bình tĩnh lại như kỳ tích khi đứng trước mặt cô. Bốn chữ nói ra một cách bình tĩnh, như thể bọn họ chỉ vừa mới xa nhau ngày hôm qua thôi.
“Đã lâu không gặp.” Trình Thư Nghỉ cười khẽ trả lời: ‘Mấy năm qua anh vẫn tốt chứ?”
“Còn em, sống tốt không?” Cố Gia Huy không trả lời mà hỏi ngược lại, trong mắt lộ rõ sự quan tâm.
“Rất tốt, ăn được uống được, suýt chút nữa vui quên trời đất luôn rồi.” Cảm thấy bầu không khí giữa hai người hơi kỳ lạ, Trình Thư Nghỉ pha trò.
“Thế à?” Cố Gia Huy miễn cưỡng nặn ra một nụ cười khổ, không biết nên vui hay nên buồn nữa: “Em sống tốt là được rồi.”
Còn về nỗi nhớ của mình, cứ chôn sâu trong đáy lòng là được, không cần để cô biết rồi lại thêm phiền muộn.
“Ừ”” Trình Thư Nghỉ gật đầu, cô trả lời hơi mất tự nhiên, cũng không nghĩ ra nên nói gì tiếp. Dù sao Cố Gia Huy vẫn khác với những bạn học kia, cô cũng không thể nói những lời khách sáo Mà dường như Cố Gia Huy cũng không định lên tiếng, hai người rơi vào im lặng trong chốc lát. Cũng may Cố Gia Huy tỉnh táo lại, không để sự xấu hổ này kéo dài quá lâu “Hay là chúng ta ra ngoài đi dạo một lúc nhé?” Cố Gia Huy đề nghị: “Ở đây ồn quá, anh muốn đi dạo trong sân trường một vòng, lâu rồi không về thăm, không biết có thay đổi gì không.”
“Chuyện này..” Trình Thư Nghỉ hơi do dự, dù sao cô và Cố Gia Huy cũng từng là một đôi. Bây giờ hai người ra ngoài riêng với nhau thì e là hơi không thích hợp. Ở đây nhiều ánh mắt, có thể sẽ bị mọi người bàn tán.
“Chẳng phải bây giờ chúng ta vẫn là bạn bè sao?” Có lẽ đoán được lo lắng của Trình Thư Nghi, Cố Gia Huy thoải mái nói, khiến Trình Thư Nghi tự cảm thấy mình nghĩ nhiều rồi.
“Được, để tôi nói với Trương Bội một tiếng, anh đợi một lát.”
Trình Thư Nghi nói xong cũng xoay người đi tới bên cạnh Trương Bội. Sau khi nói rõ tình hình với Trương Bội, cô ấy lo lắng kéo tay.
Trình Thư Nghị, khẽ lắc đầu với cô.
“Không sao đâu, tớ sẽ trở về nhanh thôi.” Sau khi nhẹ nhàng võ tay Trương Bội trấn an, Trình Thư Nghỉ ra hiệu mình sẽ cẩn thận chú ý an toàn.
Nhìn thấy Trình Thư Nghỉ kiên quyết, Trương Bội cũng đành phải đồng ý để cô đi.
Không phải cô ấy lo lắng cho an toàn của Trình Thư Nghi, Cố Gia Huy trong lòng cô ấy vẫn chưa phải là loại người tỉ tiện bỉ ổi đó.
Nhưng các bạn học ở đây đều biết quan hệ trước kia giữa cô và Cố Gia Huy, bây giờ nhìn thấy hai người ra ngoài, không biết bọn họ sẽ bàn tán gì sau lưng.
Quả nhiên, sau khi hai người rời đi, xung quanh nhanh chóng vang lên đủ loại lời đàm tiếu.
“Không phải Trình Thư Nghi kết hôn rồi sao? Sao còn ra ngoài với bạn trai cũ nữa, chẳng lẽ muốn ngoại tình à?”