Chương 885
*Ừ”’ Hà Kim Minh đáp, trong mắt có phần thất vọng, Trình Thư Nghỉ vẫn muốn tránh né theo bản năng khi nhận được lời tỏ tình từ mình sao?
Sau khi chỉnh lại góc chăn cho Hà Kim Minh, Trình Thư Nghỉ đứng dậy đi ra khỏi phòng bệnh, Hà Kim Minh bắt đầu nhắm mắt nghỉ ngơi, câu nói vừa rồi thật sự đã khiến anh ta mất gần hết sức lực, bây giờ anh ta cảm thấy miệng vết thương đau vô vùng.
Nhưng không được bao lâu, Hà Kim Minh đột nhiên mở mắt ra, trong ánh mắt đầy cảnh giác, bởi vì anh ta nghe thấy tiếng chuyển động của xe lăn.
Trình Thu Uyển tới làm gì?
Trình Thu Uyển bước vào phòng bệnh, lập tức đối mặt với ánh mắt đang nhìn về phía cửa của Hà Kim Minh, chào hỏi một câu hời hợt: “Anh tỉnh rồi à?”
“Ừ”’ Hà Kim Minh trả lời bằng giọng mũi, ánh mắt nhìn Trình Thu Uyển tràn đầy vẻ xét nét, cuộc ám sát ấy tám, chín phần là do cô †a sắp đặt.
“Tại sao anh lại đỡ một dao cho Trình Thư Nghỉ?” Không sự lo lắng dư thừa, cũng chẳng quan tâm đ ến tình trạng cơ thể hiện giờ của Hà Kim Minh, Trình Thu Uyển hỏi thẳng vấn đề mà mình muốn hỏi.
“Không phải em bảo anh tiếp cận Trình Thư Nghị, sau đó lấy lòng tin của cô ta sao?” Hà Kim Minh nói dối Trình Thu Uyển. Anh ta cần lấy được sự tin tưởng của cô ta trước, để moi được điều mà anh ta muốn biết từ Trình Thu Uyển.
“Tuy lúc trước Trình Thư Nghỉ và anh rất thân thiết, nhưng cô ta vẫn cứ không chịu tin tưởng anh hoàn toàn. Bây giờ anh cản một dao thay cô ta, hiển nhiên cô ta sẽ tin là anh thật lòng.”
Nói hơi nhiều làm động đến miệng vết thương, Hà Kim Minh cau chặt mày, th ở dốc từng hơi.
“Nhưng cái giá của việc này hơi cao nhỉ? Có đáng không?” Trình Thu Uyển hỏi dò, cô ta không mấy tin tưởng lời Hà Kim Minh, cô †a kiêng dè trong lòng rằng anh ta thật sự đã thích Trình Thư Nghỉ.
Hà Kim Minh nói xong thì nhìn về phía Trình Thu Uyển, giả vờ thâm tình.
“Huống chỉ đây là việc em nhờ anh, đương nhiên anh phải nghĩ hết mọi cách để làm được, bị thương thì tính là gì đâu chứ?” Nếu như Trình Thu Uyển cho là anh ta vẫn còn thích cô ta, thuận nước đẩy thuyền cũng không sao.
Nghe thấy Hà Kim Minh nói như vậy, Trình Thu Uyển hoàn toàn buông bỏ những nghỉ ngờ trong lòng, không từ thủ đoạn để có được người phụ nữ mình thích, quả nhiên vẫn là Hà Kim Minh mà cô ta biết.
Trình Thu Uyển đẩy xe lăn tới trước mặt Hà Kim Minh, cô ta dùng vẻ mặt quyến rũ nhìn anh ta: “Chỉ cần anh đối phó Trình Thư Nghi giúp em, giữa chúng ta không hẳn là không thể”
“Nói lời giữ lấy lời nhé?” Nghe vậy, đôi mắt của Hà Kim Minh lộ ra Tia sáng vui mừng.
“Tất nhiên.” Trình Thu Uyển mỉm cười đắc ý, Hà Kim Minh chịu làm đến mức này vì mình, có vẻ như sức hấp dẫn năm ấy của bản thân vẫn chưa giảm.
Trông thấy vẻ tự đắc không che giấu trên mặt Trình Thu Uyển, Hà Kim Minh âm thầm thở dài một hơi trong lòng, xem ra cô ta đã tin lời mình nói rồi Hà Kim Minh hơi nằm sấp xuống, mặt mũi không khỏi nhăn tít lại, vết thương này thật sự rất đau.
Nhìn vẻ mặt đau đớn của Hà Kim Minh, Trình Thu Uyển quan tâm hỏi: “Anh không sao chứ, vết thương đau lắm hả? Có muốn em đi gọi bác sĩ giùm anh không?”
Sự quan tâm của cô ta hiện giờ không phải là giả, sau khi biết được suy nghĩ của Hà Kim Minh, cô ta lại càng thấy anh ta thuận mắt hơn, coi như mắt người đàn ông này còn sáng.
Giữa mình và Trình Thư Nghi, không phải đây mới là lựa chọn của người bình thường sao? Tại sao Cố Mặc Ngôn lại khăng khăng thích Trình Thư Nghi, hàng rách rưới kia có cái gì tốt chứ, sao có thể sánh với cô ta đây!