Ông Xã Thần Bí Không Thấy Mặt

Chương 334

Vấn đề này có thể hơi buồn bực, đàn ông đều ích kỷ! Lãnh Ngạn dĩ nhiên hy vọng nhà họ Lãnh sớm có người thừa kế, nhưng không thể nói rõ, không thể đắc tội nữ vương của anh, khẽ mỉm cười, “Nhưng mà, bảo bối, vậy rốt cuộc là họ Doãn hay họ Nhiễm đây?”

Duy Nhất nghiêng đầu nghĩ, “Phải ha, vấn đề này thật khó quyết định.”

“Cho nên, vẫn là họ Lãnh tốt nhất, không cần động não!” Anh âm thầm hài lòng, dụ dỗ bà xã, anh càng ngày càng muốn gì được nấy.

Duy Nhất híp mắt nhìn anh, “Sao cảm giác anh cười rất quỷ?”

“Có sao?” Anh lộ ra hai hàm răng trắng nở nụ cười tự cho là rực rỡ nhất.

“Quản anh có hay không, em muốn là được! Đứa bé đầu tiên họ Nhiễm, không phải anh gọi Nhiễm Nhiễm gì đó sao? Rất tốt, đứa bé thứ hai họ Doãn!”

Lãnh Ngạn ngẩn ngơ, “Cái gì? Bà xã, không thể thưởng cho anh một?”

“Chờ đứa thứ ba đi!”

Lãnh Ngạn bắt đầu hoài nghi, mang Duy Nhất tới thị tộc mẫu hệ có phải là một sai lầm không?

“Hai người, nói nhỏ cái gì? Người ta nói chuyện kìa!” Doãn Tiêu Trác nhắc nhở bọn họ.

Lãnh Ngạn ngẩng đầu, tộc trưởng Herga đang hiền hòa nhìn anh, vội vàng nói xin lỗi, “Tộc trưởng, xin lỗi, thất lễ.”

Tộc trưởng khẽ mỉm cười, “Có thể hiểu được, sắp làm cha mẹ rồi, đương nhiên kích động, huống chi còn là sinh đôi!”

Lãnh Ngạn mừng đến không ngậm miệng được, “Tộc trưởng, sao bà biết? Có thật không?”

“Đương nhiên là thật!” Rusa không thể chờ đợi mà xen vào, “Mẹ của tôi là tộc trưởng, cũng là bác sỹ của bộ tộc, biết cách xem nhiều phương thuốc bí truyền! Chỉ cần sờ sờ cổ tay của anh, nhìn sắc mặt của anh đã có thể chẩn đoán bệnh.”

Duy Nhất nghe xong mừng rỡ không thôi, cô nhớ rõ lúc lên lầu trúc tộc trưởng đã nắm tay cô.

Lãnh Ngạn gật đầu, “Sờ cổ tay? Là bắt mạch hả? Hiệu quả giống như trung y của Trung Quốc? Nhưng Trung Quốc không thể dùng bắt mạch để phán đoán giới tính thai nhi, các người tài trí hơn sao?”

Tộc trưởng Herga mỉm cười, “Tính mạng kỳ diệu, mẹ tự nhiên cũng kỳ diệu vậy. Rất nhiều năm trước, ai cũng không tin con người có thể bay trên trời, không phải sao?”

Lãnh Ngạn gật đầu từ trong đáy lòng, “Tộc trưởng hẳn là người rất có học vấn.

Rusa lập tức kêu lên, “Mẹ tôi tốt nghiệp đại học y học!”

Cái này khiến mọi người mở rộng tầm mắt rồi, tốt nghiệp đại học y học? Quay về đây làm tộc trưởng?

Tộc trưởng Herga đoán được tâm tư của bọn họ, cười nói, “Giá trị sinh tồn của mỗi người không giống nhau, tôi yêu Die nd da nl e q uu ydo n mảnh đất này, xinh đẹp, nguyên thủy, không có hơi tiền miệng đời, không có ô nhiễm sinh thái, nhưng bởi vì thế, điều kiện chữa bệnh hết sức kém, người trong tộc thường bởi vì một số bệnh nhỏ không trí mạng mà mất mạng, cho nên tôi mới lập chí học y, quay về bảo vệ người trong tộc của tôi.”

“Bội phục! Thật tình bội phục!” Sau khi Lãnh Ngạn nghe xong đã sinh ra sùng kính từ trong đáy lòng với bà.

“Đó là đương nhiên, mẹ tôi là tộc trưởng vĩ đại nhất thế giới! Rusa kiêu ngạo mà thản nhiên dâng trào, xoay người nói với Doãn Tiêu Trác, “Anh Tiêu, anh và chị dâu quyết định khi nào sinh đứa nhỏ? Muốn sinh cái gì? Mẹ em có thể tính, tính toán giúp hai người, nhất định sẽ làm cho hai người thỏa mãn.”

“Có thật không?” Doãn Tiêu Trác đúng là cảm thấy rất hứng thú với việc đó, nhất là sau khi biết được Lãnh Ngạn khiến cho Duy Nhất mang thai đôi càng thêm không phục, anh cũng muốn có thai đôi!

Herga khẽ lắc đầu, “Tính mạng có thể ngộ nhưng không thể cầu kỳ tích, mặc dù có thể khống chế giới tính, nhưng nếu như không phải vì tránh bệnh di truyền, tuyệt đối không thể lựa chọn như vậy, làm như vậy sẽ chọc giận thiên thần. Lại đây đi, tôi kiểm tra một chút.” Bà vẫy vẫy tay với Tư Lam.

Tư Lam theo lời ngồi bên cạnh Herga, chìa tay.

Herga nhẹ nhàng đặt tay lên cổ tay cô, sau đó, khẽ mỉm cười, “Quả nhiên không ngoài dự đoán của tôi, đã có!”

Tư Lam xấu hổ cười một tiếng, “Bản thân tôi cũng cảm thấy có thể...”

“Lam nhi, vậy sao em không nói cho anh?” Doãn Tiêu Trác vô cùng mừng rỡ thầm oán giận Tư Lam.

“Bản thân em không quá chắc chắn, quyết định, mấy ngày nữa...” Tư Lam đỏ mặt nhìn anh.

Đóa Nhi hưng phấn lên, “Con sắp có em gái sao? Có thật không?”

Herga cười nói, “Bây giờ còn chưa quá rõ ràng! Không biết là trai hay gái, nhưng khả năng là con trai có thể lớn hơn một chút.”

“A? Không phải hai sao?” Doãn Tiêu Trác tỏ vẻ hơi thất vọng.

Lãnh Ngạn đắc ý cười to, “Tiêu, tỉnh lại đi! Cậu tưởng rằng ai cũng có thể tạo ra thai đôi sao?”

“Cậu, rất đắc ý nhỉ!” Doãn Tiêu Trác cắn răng, “Lam nh, trở về chúng ta tiếp tục cố gắng, anh cũng không tin!”

Tư Lam lúng túng đến mặt đỏ bừng, ra sức trừng anh, may mà có người trong tộc mang món ăn lên, hóa giải ngượng ngùng cho cô.

Đồ uống địa phương là rượu nho tinh khiết tự ủ, ăn đồ ăn tự nhiên vô hại nhất, đốt đống lửa, bóng đêm càng thêm sâu.

Suốt đường mệt nhọc, mọi người nhanh chóng chia ra nghỉ ngơi, ở trong khu nhà trúc của Herga, Herga hiền từ nhìn con gái mình, “Bảo bối, ánh mắt rất tốt, cậu thanh niên kia có vẻ rất ưu tú.”

“Đó là đương nhiên!” Tự hào trong mắt Rusa nghiễm nhiên đã coi trên gáy Doãn Tiêu Trác dán nhãn thuộc về mình, trong lòng lướt qua vẻ nghi ngờ, “Mẹ, mẹ không mắng con sao? Con kết hôn với người ngoài tộc thì không thể kế thừa tộc trưởng.”

“Đứa ngốc! Xã hội ở đây đều tiến bộ, tộc trưởng do ai làm, là nam hay là nữ đều không quan trọng, quan trọng là con gái bảo bối của mẹ hạnh phúc, mẹ còn có thể làm chừng ba mươi năm nữa, con ấy, nhanh sinh cháu gái ngoại cho mẹ, đợi con bé tới thừa kế tộc trưởng cũng được!”

“Mẹ, mẹ thật tốt!” Rusa chui vào trong ngực mẹ, nở nụ cười xinh đẹp.

“Được rồi!” Herga vuốt tóc đen bóng loáng của con gái, “Đi đi, đi vào trong ngực ông xã con làm nũng đi!”

Cái gì? Rusa giống như bị nghẹn họng, cô dần từ trong mộng đẹp ngã vào hiện thực tàn khốc, Doãn Tử Nhiên? Sẽ cho cô vào phòng sao? Còn lâu đó!
Bình Luận (0)
Comment