Phá Vỡ Truyền Thuyết

Chương 93

“Thiệu Đường, người nên đổi lại nằm yên ngoan ngoãn là ngươi nha.”


Dương Quá xoay người đặt Thiệu Đường, xoa xoa trán cậu.


“Ngoan cái đầu ngươi chứ ngoan……”


Cậu nói còn chưa xong, lại bị Dương Quá hôn xuống, Thiệu Đường thực sự rất tức giận, vì sao  Dương Quá vừa hôn liền đầu óc cậu lại nhanh choáng như vậy, thật sự rất không cam tâm.


“Ân a! Dương Quá ngươi……”


Tay Dương Quá khẽ vuốt theo thân người Thiệu Đường đi xuống dưới, đột nhiên hắn cầm lấy nơi tư mật của cậu……


Bị hắn làm cho hoảng sợ, lại thình lình chịu kích thích, Thiệu Đường nhất thời thất thần, trong mắt trở nên mê mang, mang theo một tầng hơi nước.


Dương Quá nhanh chóng gia tăng tốc độ tay, nhìn thấy người dưới thân theo bản năng nắm chặt quần áo, con ngươi ướt sũng bởi vì kích thích mà mất đi tiêu cự, bất lực lắc đầu, khẽ ngậm lấy miệng người kia, tiếng rên rỉ theo đôi môi ngọt ngào kia không khống chế được mà thoát ra, đôi môi bị hôn đến đỏ tươi không ngừng mấp máy……


“Ân cáp…… Đừng…… Chậm một chút……”


Thiệu Đường chỉ cảm thấy mình đã nhẫn nại đều đến cực hạn, hạ phúc nóng như lửa, đối với việc Dương Quá khiêu khích ác ý, chỉ có thể bất lực lắc đầu.


“Dương…… Quá ngô…… Đừng, không cần…… ……”


Nhìn bộ dáng người mình yêu động tình, Dương Quá cũng động tình, lại cảm giác bên trong ngực ngày càng đau đớn.


Hắn đều đã quên trong người còn có độc Tình hoa, tuy rằng bình thường phát tác cũng không phải rất đau nhưng vẫn là đau đến chết người ta.


Dương Quá khe khẽ thở dài.


Động tác trên tay không ngừng lại, khuôn mặt có chút tiều tụy hôn lên xương quai xanh của Thiệu Đường, lưu luyến không thôi……


Hắn nhìn xương quai xanh lưu lại ấn ký màu hồng nhạt, nói “Không đủ, Thiệu Đường … dù có thích ngươi như thế nào cũng không đủ…”


Hắn vừa nói vừa hôn, dọc theo ngực không ngừng liém, lưu lại một hàng dấu hôn, làm Thiệu Đường một trận thở gấp.


“A!”


Tựa hồ cảm thấy cấp Thiệu Đường vẫn chưa đủ kích thích, động tác Dương Quá không chỉ nhanh hơn, bỗng nhiên cười, cúi đầu một ngụm ngậm lấy điểm nổi trước ngực cậu, nhẹ nhàng khẳng cắn.


Thiệu Đường khống chế không được thân người run run, thân mình hơi hơi nâng lên, không biết là đang trốn tránh hay đang chào mời hắn, chóp mũi ướt một tầng mồ hôi, mi nhíu lại thở phì phò.


“Không cần, ta…… rất không được a……”


Dương Quá cảm thấy, chỉ cần là Thiệu Đường dùng ánh mắt ngập nước nhìn hắn, đều có thể khiến hắn khó cưỡng lại, lại càng đừng nói đến cái âm thanh ngoạt chết người kia.


Người hắn rất đau, giống như bị kim châm vào, nhưng so với trước kia, đã tốt hơn nhiều lắm, Dương Quá nhìn hắn, giống như độc tình hoa cũng không phải cái gì xấu xa lắm, so sánh với việc đau lòng vì Thiệu Đường, căn bản không đáng nhắc tới……


Nhẹ nhàng hôn một chút môi Thiệu Đường, Dương Quá tà mị cười, nói: “Thiệu Đường, nói thích ta, ta muốn nghe nha, hảo muốn nghe.”


Nói xong càng thêm ra sức kích thích nơi yếu ớt của cậu, tay kia thì cũng không nhàn rỗi, dọc theo thắt lưng Thiệu Đường nhẹ nhàng xoa nắn.


Nhìn hắn cười, Thiệu Đường bình thường thiện lương giống như bị hung hăng đánh một chút, phóng đãng như vậy tà mị như vậy, Thiệu Đường không biết ai còn có khả năng cười giống như Dương Quá, nụ cười đó lại làm tâm hồn rung động……


Giống như bị mê hoặc, cậu thân thủ ôm lấy cổ Dương Quá, giống như bị thôi miên mà nói: “Dương Quá, ân ngô…… Ta thích, hỉ…… yêu ngươi……”


Nói xong lại hôn lên môi Dương Quá……


Hung hăng hít một hơi, Dương Quá cắn đôi môi đỏ mê hoặc của Thiệu Đường.


“Dương Quá, a –”


Ma xát do tiếp xúc, cảm giác tê dại truyền đến toàn thân Thiệu Đường, hơn nữa hạ thân bị kích thích, thân thể giống co rút giống nhau kịch liệt rung động, dục vọng màu trắng rốt cục phóng thích trên tay Dương Quá.


Cậu giật mình, có chút vô lực, ngơ ngác ngồi phịch trên nệm thở phì phò.


“Choáng váng? Có sao không?”


Nghe thanh âm vui cười của Dương Quá, Thiệu Đường mới hoàn hồn, nhớ tới vừa rồi cậu chủ động hôn hắn, cậu rất muốn trừng hắn một cái, nhưng là trừng mắt nhìn cũng vậy thôi, ngược lại sẽ bị hắn cười nhạo.


Đang nghĩ, bỗng nhiên Thiệu Đường cười xấu xa.


“Thiệu Đường ngươi cười cái gì?”


“Không có gì.”


Thiệu Đường thanh âm mềm nhũn, dọa chính bản thân cậu cũng hoảng sợ.


Túm lấy tay áo Dương Quá, cậu cười xấu xa nâng lên một chân, ở dưới khố gian Dương Quá không nhẹ không nặng cọ cọ, cảm giác được người nọ đã muốn lửa nóng, mặt không khỏi đỏ hồng, khiêu khích cười xấu xa.


“Đáng chết!” Dương Quá thở hổn hển, cười nói: “Thiệu Đường đừng nóng vội.”


“Ngươi mới vội!”


Dương Quá không đứng đắn cười, Thiệu Đường cảm thấy người bị đùa giỡn hình như là cậu?!


“Ngươi!” Thiệu Đường cau mày xem Dương Quá, “Cởi quần áo!”


“Xem đi, ngươi vẫn là rất gấp.” Dương Quá nhẹ nói, thanh âm cũng đã khàn khàn, hô hấp nặng nề, vừa là vì động tình, vừa là do ức chế tình hoa độc, sợ Thiệu Đường phát hiện.


“Ngươi giúp ta.” Thiệu Đường còn không có kịp cãi lại, Dương Quá đã nói trước.


Một tay giúp Thiệu Đường đứng lên, làm cho cậu ngồi trên đùi hắn, một tay giữ lấy thắt lưng cậu ôm vào trong ngực, “Giúp ta……”


Thiệu Đường không nói chuyện, thành thành thật thật tựa vào trong lòng Dương Quá, tay nhanh chóng cởi đồ, thật vất vả sờ soạng đến dây buộc quần áo, nhưng nút thắt quá chặt, mở nửa ngày cũng không ra.


“Ha hả, Thiệu Đường, ngươi thật đáng yêu.”


Thiệu Đường vẫn là không nói chuyện, “Nỗ lực” mở nút thắt, thật vất vả mới cởi được.


Dương Quá một tay giữ lấy thắt lưng cậu để cậu tựa vào trong lòng, một tay chậm rãi theo lưng Thiệu Đường vuốt ve đi xuống.


“Ân……”


Thiệu Đường cũng không biết mất bao lâu mới cởi xong đồ của hắn, thân thủ ôm lấy Dương Quá, đem mặt chôn ở ngực hắn……


“Dương Quá, ngươi…… Có đau hay không? Tình hoa……”


“Cáp!” Dương Quá cười, cợt nhả nói: “Thiệu Đường ngươi thật lợi hại, ta còn nghĩ ngươi không phát hiện.”


“Ngươi cho ta ngu ngốc a! Ngươi chịu đựng ta sao lại nhìn không ra, ta…… Nha!”


Ngón tay Dương Quá tham tiến vào huyệt khẩu, thành công đánh gãy lời nói của Thiệu Đường, khiến cho người trong lòng hắn một trận kinh hãi.


Ngón tay chậm rãi xoay tròn khuếch trương, thật cẩn thận, thường thường còn cọ vào huyệt đạo mẫn cảm trong nội vách.


“Ah! Ngươi…… Cố ý ! Ân……”


Hắn hôn lên trán Thiệu Đường, nói “Ngươi thật thông minh, ta là cố ý, không thoải mái sao?”


Ngón tay thứ hai thân đi vào, Thiệu Đường vùi đầu ở cổ Dương Quá, khó dấu được vẻ mặt động tình, cậu không phải cảm thấy đau, Dương Quá đã rất cẩn thận, bất quá, cảm thấy nơi đó có chút kỳ quái, mà toàn thân lại vô lực.


“Dương Quá …… Ngươi có đau hay không?”


“Thiệu Đường,” đưa ngón tay thứ ba vào, Dương Quá bất đắc dĩ cười, “Nên hỏi có đau hay không là ta đi? Ngươi có đau hay không? Có khó chịu không? Nếu đau nhất định phải nói cho ta.”


“Ngươi! Ta hỏi ngươi độc tình hoa…… Có đau hay không!”


“Ngươi yên tâm, ta có chừng mực.”


“Mới là lạ!”


“Thiệu Đường, hiện tại sao ngươi còn có khí lực quan tâm nhiều như vậy a?”


Mẫn cảm nội vách không chịu được Dương Quá cố ý trêu chọc, Thiệu Đường đã sớm mềm nhũn, nhưng lại kiên trì không kêu ra tiếng.


“Ngươi…… A! Ân cáp…… Ngô……”


“Là nơi này sao? Thả lỏng Thiệu Đường.”


Thiệu Đường thấy thân mình một trận kịch liệt run lên, ánh mắt cũng bị che phủ bởi một tầng hơi nước, nhịn không được mềm nhũn nằm trong lòng Dương Quá.


“Lấy ra…… Aha! Đừng…… Lấy đi ân……”


“Thanh âm của ngươi thật là dễ nghe, ta còn muốn nghe……” Dương Quá nói xong, lại là sờ soạng điểm gồ lên, ác ý xoa bóp hạ thân cậu.


“Ân — a……”


Thiệu Đường đã muốn vô lực cùng hắn nói chuyện, thở hổn hển, run run, chỉ có thể lấy tay ôm lấy Dương Quá.


“Tốt lắm.” Dương Quá nói xong, thực rõ ràng rút tay ra, chậm rãi áp đảo Thiệu Đường, nhẹ nhàng đem hắn đặt ở dưới thân.


Nâng lên hắn thắt lưng, cẩn thận, một chút, ẩn nhẫn mà ôn nhu …… đi vào……


“Ách –”


Thiệu Đường cố nhân nhịn, ngẩng cổ lên, thực vô lực, lại thực hưng phấn, muốn chạy trốn, nhưng lại vui vẻ chịu đựng rên rỉ, rất kỳ quái, chỉ có thể cố gắng chịu đựng.


Dương Quá sợ Thiệu Đường bị thương, sau khi chậm rãi tiến vào liền không động, muốn cho cậu thích ứng một chút.


Thiệu Đường nhìn hắn nhíu mi, chắc là tình hoa độc phát tác đi. Người này vốn là phóng đãng, tùy ý, chỉ cần là hắn nhận định muốn, mình đầy thương tích cũng muốn theo đuổi đến cùng…… Người này, có chừng mực mới là lạ……


Nhìn hắn sợ làm cậu bị thương mà ẩn nhẫn, sợ cậu lo lắng độc tình hoa mà ẩn nhẫn, Thiệu Đường nhếch miệng, động thắt lưng một chút.


“A –” Dương Quá hít vào một hơi.


Đắc ý cười cười, Thiệu Đường nâng nâng cằm, nói “Ta không sao, ngươi, ngươi nhanh lên, bằng không ta…… Nha! Ngươi…… Ân a! Chậm…… Cáp……”


Dương Quá bị hắn trêu chọc vốn liền không thể nhịn được nữa, tái nghe xong lời hắn nói, gầm nhẹ một tiếng, phút chốc trên lưng dùng sức đưa đẩy, bắt đầu luật động.


Dương Quá mỗi một lần đi vào lại động đến điểm mẫn cảm của Thiệu Đường, mãnh liệt kích thích, lại vô cùng ôn nhu cùng bá đạo, không phải lần đầu tiên kết hợp, lại vẫn đang có loại cảm giác không biết làm sao, chỉ có thể nghênh đón, chỉ có thể rên rỉ.


“Aha…… Ngươi chậm…… từ từ, không được…… Chậm ân……”


“Thiệu Đường Thiệu Đường ……” Dương Quá ôm cậu, miệng lặp đi lặp lại tên cậu, giống như chỉ cần là “Thiệu Đường ” Hai chữ như vậy đủ rồi.


Tuy là một người rất dễ thỏa mãn nhưng khi thích một người, cũng sẽ rất tham lam. Rõ ràng là chuyện tình mâu thuẫn như vậy, tâm tư mâu thuẫn như vậy, nhưng khi kết hợp lại vô cùng hoàn hảo……


Khóe mắt ngấn lệ, Thiệu Đường ôm lấy vai Dương Quá, giống như khi bị rớt xuống nước mà không biết bơi, liều mạng bắt lấy một khúc cây đang trôi. Cậu che miệng lại, nhưng vẫn không nhịn được mà rên rỉ, khoái cảm ngập đầy bao trùm tất cả, nước mắt không nhịn được mà rơi xuống, chảy qua hai má, cuối cùng phân tán ở đầu vai Dương Quá……


“Thiệu Đường.”


“……”


“Thiệu Đường ……”


“……”


“A!” Dương Quá ôm lấyThiệu Đường, “Ngươi nói, đám lỗ mũi trâu ngoài điện nếu nghe thấy tiếng kêu vừa rồi của ngươi, sẽ là phản ứng gì nha?”


“Dương! Quá! Ngươi đi chết đi!”

Bình Luận (0)
Comment