Những người không thông qua cuộc tuyển chọn sau đó đều được người đưa xuống núi, trên quảng trường chỉ còn lại nhóm đệ tử ngoại môn đã vượt qua cuộc tuyển chọn cùng với ngoại môn chấp sự. Một nam tu mặc một chiếc đạo bào màu lam, nói với ngoại môn chấp sự một lúc, rồi đi về phía Trương Nguyên Phàm nói: “Phế vật thì vẫn chỉ là phế vật. Ngươi tốt nhất mãi mãi ở trong cốc đi, nếu ngươi đi ra khỏi sơn cốc, ta nhất định tiễn ngươi về trời.”
Nam tử mặc đạo bào màu lam nói xong, liền xoay người rời đi. Vị ngoại môn chấp sự đó nói với chúng đệ tử ngoại môn mới của môn phái: “Chào các vị sư đệ, sư muội, sư huynh tên là Vương Siêu. Chúc vụ mà sư huynh đảm nhiệm là chấp sự ngoại môn, chịu trách nhiệm sắp xếp nơi ở cho ngoại môn chấp sự của môn phái. Mọi người đi theo ta trở về chỗ nghỉ ngơi của mọi người.”
Vương Siêu nói xong liền dẫn chúng đệ tử ngoại môn mới của Vân Nguyên Tông, đi đến nơi ở của ngoại môn đệ tử ở trong môn phái.
Không đến nửa tiếng sau, Vương Siêu cùng với nhóm người xuất hiện ở bên ngoài một toà sơn cốc.
Bốn phía dãy núi vờn quanh, lờ mờ có thể thấy được sương mù bốc lên, tựa giống như nhân gian tiên cảnh. Ngoài ra còn có bốn toà thông thiên cự sơn, khoảng hơn nghìn trượng.
Lúc thì có linh hạc bay qua, lúc thì có tu sĩ ngự kiếm bay vào trong sơn cốc. Cảnh vật rất mỹ lệ, lay đọng lòng người.
Vương Siêu nhìn chúng đệ tử ngoại môn mới của môn phái một lượt, rồi cất tiếng nói: “Nơi đây là một trong những nơi ở của ngoại môn đệ tử, tên là Thanh Lâm cốc. Do các ngươi mới vào tông, cho nên các ngươi đều là ngoại môn đệ tử của môn phái; đợi sau khi thực lực của các ngươi đột phá đến Ngọc Nguyên kỳ, các ngươi hoàn toàn trở thành nội môn đệ tử của bổn môn, đãi ngộ cao hơn nhiều so với ngoại môn đệ tử của môn phái. Trong vòng ba ngày, các ngươi phải đến ngoại môn điện để hoàn thành việc đăng ký thân phận ngoại môn đệ tử.”
Vương Siêu nói xong, vẫn chưa rời đi, nhìn về phía Trương Nguyên Phàm rồi nói: “Ngươi đi theo ta, chỗ của ngươi không phải ở nơi này mà là ở khu vực khác.”
“Vương Siêu, thực lực của ngươi ở Ngọc Khí kỳ bát trọng rồi, cam tâm tình nguyện làm hạ nhân của Đào Nguỵ. Thọ nguyên của ngươi cũng không còn nhiều nữa, không nỗ lực tu luyện đi, nếu bây giờ cố gắng tu luyện thì vẫn còn cơ hội đột phá Ngọc Nguyên kỳ.” Trương Nguyên Phàm tức giận nói với Vương Siêu.
Hắn nói xong, lập tức đi vào bên trong Thanh Lâm cốc. Hắn sau khi xuất hiện ở bên trong Thanh Lâm cốc, tìm một căn nhà ở một chỗ hoang vắng của Thanh Lâm cốc để nghỉ ngơi.
Nửa tiếng sau, hắn xuất hiện ở bên ngoài một toà kiến trúc. Đây là một căn nhà ngói bốn gian, ngoài ra còn có một vườn linh dược đã bỏ hoang ở khu bên trái của ngôi nhà.
Hắn đánh giá xung quanh một chút, quyết định lựa chọn ngôi nhà này làm chỗ ở của mình, ở trong Thanh Lâm cốc của Vân Nguyên Tông. Hắn nhìn tấm bảng treo ở trên cổng ngôi nhà, thầm nghĩ: “Chủ nhân cũ của Ất 703 này có thể vẫn lạc lâu, hoặc đã trở thành nội môn đệ tử cho nên căn nhà này bị bỏ hoang nhiều năm rồi.”
Một lão giả nhìn thấy một thiếu niên mặc y phục rách nát đứng ở phía trước căn nhà Ất 703. Lão giả nhanh chóng xuất hiện ở bên cạnh Trương Nguyên Phàm, không lâu sau cất tiếng nói với hắn: “Ngươi là ai?”
Trương Nguyên Phàm cảm nhận được ở bên cạnh có người, vội vàng xoay người lại, phát hiện một lão giả đã đứng ở bên cạnh hắn từ lúc nào rồi.
Hắn không thể nhìn thấu được thực lực của lão giả này, cho nên hắn đoán lão giả này là thái thượng trưởng lão của Vân Nguyên Tông, thực lực ít nhất đạt tới Linh Anh sơ kỳ trở lên.
Vì vậy một lúc sau, hắn cung kính nói với lão giả ở trước mặt hắn: “Vãn bối bái kiến tiền bối, vãn bối tên là Trương Nhiệm Phàm, đệ tử ngoại môn mới của Vân Nguyên Tông. Vãn bối quyết định ở chỗ này.”
“Ngươi cứ gọi ta là Khương lão. Ngươi đi theo ta, ta đưa ngươi đi lĩnh vật tư cá nhân.” Lão giả hiền lành nhìn Trương Nguyên Phàm nói.
“Vâng.” Trương Nguyên Phàm nghe xong lão giả nói, lập tức cung kính hồi đáp. Sau đó, hắn đi theo Khương lão đi đến ngoại môn điện.
Một toà đại điện gồm ba tầng nhanh chóng xuất hiện ở trước mặt hắn. Bên ngoài lối vào của toà đại điện này, đang tụ tập rất nhiều người, phần lớn đều là ngoại môn đệ tử của Vân Nguyên Tông.
Khương lão dẫn Trương Nguyên Phàm xuất hiện ở bên ngoài kiến trúc, lập tức tiến vào bên trong “ngoại môn điện”. Hắn tìm một khu vực nào vắng vẻ thay y phục, không lâu sau hắn thay y phục xong, sau đó hắn đi vào bên trong ngoại môn điện.
Vừa vào bên trong đại điện, hắn lập tức đi tới quầy làm việc của một chấp sự ngoại môn. Không lâu sau, hắn xuất hiện ở trước mặt vị ngoại môn chấp sự đó, cung kính với nam tử trung niên ở trước mặt rồi nói: “Đệ tử ngoại môn mới đến lĩnh vật tư.”
Nam tử trung niên ngẩng đầu lên, nhìn thấy một thiếu niên khoảng mười ba, mười bốn tuổi đang đứng ở trước mặt hắn. Nam tử trung niên sau đó cất tiếng nói: “Tên, tuổi, linh căn, chỗ ngụ trú.”
“Trương Nguyên Phàm, năm nay 12 tuổi, ngũ hành tạp linh căn, động phủ Ất 703 của Thanh Lâm cốc.”
Nam tử trung niên lúc này mới nhìn chằm chằm vào Trương Nguyên Phàm, hắn nhìn kỹ vị ngoại môn đệ tử này một lúc, rồi đưa một túi trữ cho hắn: “Mỗi tháng đến ngoại môn điện lĩnh vật tư. Ngày mai ngươi hãy đến Tàng Kinh Các của môn phái lựa chọn công pháp, cùng linh kỹ.”
“Đợi tu vi của ngươi đột phá Ngọc Khí tầng một, thì túi trữ vật đó mới có thể mở ra. Bên trong có chục viên Tích Cốc Đan, năm viên hạ phẩm linh thạch, một lọ Cảm Khí Đan, một thanh pháp khí và hai bộ ngoại môn y phục.”
Nam tử trung niên nói xong, lập tức lấy ra một tấm lệnh bài, đặt ở trên mặt bàn rồi nói: “Đây là thân phận lệnh bài của ngươi, ngươi tích huyết nhận chủ. Hãy giữ chiếc lệnh bài này cho tốt, đừng làm mất nó.”
Trương Nguyên Phàm nghe xong nam tử trung niên nói, lập tức cầm lấy lệnh bài ở trên mặt bàn, sau đó nhỏ một giọt máu lên lệnh bài; không lâu sau, hắn trở thành chủ nhân của tấm lệnh bài này.
Trương Nguyên Phàm sau đó cung kính thi lễ, rồi rời đi. Lúc hắn xuất hiện ở bên ngoài ngoại môn điện, hắn lập tức cho thân phận lệnh bài vào trong không gian giới chỉ của mình, sau đó hắn quay trở lại căn phòng Ất 703 ở phía tây của Thanh Lâm cốc.
Nhưng hắn không biết rằng, có một nữ tử đã nhìn theo bóng lưng của hắn, trong lòng không biết suy nghĩ cái gì. Nữ tử này chính là người mà Trương Nguyên Phàm đã cứu vào bốn năm trước, đồng thời là sư tỷ của Trương Nguyên Phàm trong tương lai.
Hơn một tiếng sau, Trương Nguyên Phàm mới xuất hiện ở phía trước căn phòng của mình. Hắn lấy thân phận lệnh bài của mình ra, dùng nó mở trận pháp bảo hộ của căn nhà; một lúc sau, hắn đi vào bên trong căn nhà, tới nhà kho để lấy dụng cụ làm nông cùng linh dược hạt giống mà chủ nhân cũ để lại.
Sau khi hắn lấy đồ ở trong nhà kho xong, hắn dùng “Tẩy Linh Thuật” loại bỏ bụi bẩn của căn nhà. Một khắc nhanh chóng qua đi, căn nhà trở nên sáng bóng hơn trước.
Hắn nhìn căn nhà một lần nữa, rồi mới đi vào bên trong căn phòng. Không lâu sau, hắn lâm vào ngủ say.
…
Một đêm nhanh chóng trôi qua. Sáng sớm, sau khi hắn dùng xong bữa sáng thì hắn rời khỏi căn nhà của mình, sau đó đi thẳng đến Tàng Kinh Các của môn phái.
Không lâu sau hắn xuất hiện ở bên trong một sơn cốc yên tĩnh, trong cốc có một toà lâu cổ. Thiếu niên nhìn toà lâu cổ này một lúc, rồi nhìn thẳng vào lão giả đang nằm ngủ ở trên một cái ghế; hắn đợi một lúc lâu, lão giả này mới tỉnh dậy, vươn người rồi nhìn về phía Trương Nguyên Phàm.
“Đệ tử ngoại môn mới.”
“Đúng vậy.” Trương Nguyên Phàm nghe xong lão giả nói, lập tức cùng kính trả lời.
Giọng nói của lão giả một lần nữa vang lên: “Ngươi chỉ có thể lựa chọn một món công pháp ở tầng 1, không được phép lên tầng 2. Tầng 1 dành cho tu sĩ Ngọc Khí kỳ, tầng 2 dành cho tu sĩ Ngọc Nguyên kỳ, tầng 3 dành cho tu sĩ Chân Cơ kỳ, tầng 4 dành cho tu sĩ Kết Động kỳ, tầng 5 dành cho tu sĩ Linh Anh kỳ. Lựa chọn xong công pháp, đến chỗ ta đăng ký. Ngoài công pháp ra, thì ngươi có thể lựa chọn một vài pháp thuật cấp thấp để tu luyện.”
Trương Nguyên Phàm nghe xong lão giả nói, lập tức thi lễ với lão giả một cái, rồi hắn đi đến trước cửa ra vào của Tàng Kinh Các. Hắn sau đó cầm chiếc thân phận lệnh bài của mình, mở đại mộc của tầng thứ nhất, rồi đi vào bên trong toà lâu ở trước mặt hắn.
Sau khi hắn xuất hiện ở bên trong tầng thứ nhất, thì hắn lập tức bắt đầu quá trình lựa chọn công pháp ở trong tầng thứ nhất của Tàng Kinh Các.
Nửa tiếng sau, hắn dừng lại ở phía trước một quyển trục cổ ở trên kệ thứ hai. Hắn lập tức cầm quyển trục này lên, rồi xem quyển trục, loạt vào đôi mắt của hắn là thông tin giới thiệu của quyển trục này ra:
“Ngũ Hành Hỗn Linh Quyết: công pháp tu chân thích hợp cho tu sĩ sở hữu ngũ hành linh căn tu luyện, không trọn vẹn công pháp, tu sĩ có thể tu luyện đến đại cảnh giới Kết Động kỳ. Do là một bộ công pháp không trọn vẹn, cho nên tu sĩ thành công đột phá đến Kết Động sơ kỳ là không thể tiếp tục tu luyện nó, trừ khi tìm được phần sau của bộ công pháp. Công pháp giúp cho tu sĩ dễ dàng chuyển đổi linh lực thuộc tính.”
Trương Nguyên Phàm xem xong thông tin giới thiệu của công pháp này, trong lòng quyết định tu luyện bộ công pháp này, cho dù nó là một quyển công pháp tu chân không trọn vẹn.
Hắn lập tức sao chép nội dung của công pháp “Ngũ Hành Hỗn Linh Quyết”. Một canh giờ sau, hắn sao chép xong công pháp, hắn cầm lấy bản sao của công pháp đi, cất bản chính về kệ; sau đó hắn đi lựa chọn pháp thuật để tu luyện.
Không lâu sau, hắn xuất hiện ở bên ngoài Tàng Kinh Các, nhanh chóng nhìn thấy chấp sự của Tàng Kinh Các. Hắn lập tức lấy ra công pháp và pháp thuật mà hắn lựa chọn, đặt ở trước mặt chấp sự, cung kính nói: “Làm phiền tiền bối đăng ký công pháp lẫn pháp thuật cho vãn bối.”
Lão giả nhìn thấy cuốn công pháp và pháp thuật ở trên mặt bàn, đôi mắt nhìn chằm chằm thiếu niên ở trước mặt hắn, rồi nói: “Ngươi quyết định tu luyện cuốn công pháp “Ngũ Hành Hỗn Linh Quyết” này sao?”
“Vâng.” Trương Nguyên Phàm cung kính nói.
“Mong ngươi sau này đừng hối hận.” Lão giả thở dài nói, sau đó giúp Trương Nguyên Phàm đăng ký công pháp và pháp thuật.
Trương Nguyên Phàm cảm ơn lão giả này một tiếng, sau đó cất công pháp và pháp thuật mà hắn lựa chọn, vào trong túi trữ vật của hắn. Không lâu sau, hắn quay trở lại động phủ của mình.
Mấy tiếng sau, hắn đã về đến động phủ của mình, sau đó hắn bắt đầu tu luyện “Ngũ Hành Hỗn Linh Quyết”.