Phàm Trần

Chương 26


Ma Vực năm thứ 22 ( tức 22 năm sau khi phàm trần xuyên không)Địa phận Ma Hồng Lĩnh, phàm trần tìm suốt nữa ngày những dược liệu mà Du Y Thiền Quỷ ghi trong giấy, hắn thu thập gồm có Thục Địa, Sơn Thù, Hoài Sơn, Phục Linh, Đơn Bì, Trạch Tả, Mạch Môn, Ngũ Vị Tử.

Hái xong tất cả số dược liệu hắn cho vào Linh Quang Bảo Hạp sau đó nằm phía sườn núi dưới gốc cây hòe to nghĩ mát.Không biết qua bao lâu lúc này khi phàm trần mở mắt ra thì trời đất tối đen như mực, hắn vậy mà ngủ quên, do đi đường mệt nhọc, cũng do vất vả nhiều năm nay, hắn thu gom củi khô đốt đống lửa, lấy dụng cụ nấu nước pha trà, lấy bánh lương khô ra ngồi nhai, định sáng sớm mai sẽ khởi hành về Thánh Địa Ma Tộc.Buổi tối trời thanh gió mát, phàm trần nằm dưới gốc cây to cầu nguyện sao cho trời mau sáng.

Hắn không mong gặp phải sự cố gì nữa.

Hắn đã vô cùng mệt mỏi.

Hắn chỉ muốn bình bình an an làm một quỷ nô hết đời rồi chết, rồi ra sao nữa cũng không quan tâm.Đang nằm chuẩn bị vào giấc say nồng, cách đó trên đỉnh Ma Hồng Lĩnh có âm thanh hô to làm phàm trần giật mình tỉnh táo.Thiên Thượng Thiên Hạ, Ma Đạo Trường Tồn, Kim Thiền Đại Giả, Vô Lượng Từ Tâm.

Phàm trần theo tiếng hô khí thế kinh người mon men đi lên phía đỉnh núi.Núp bên một gốc cây đại thụ nhìn cách đó khoảng 400 mét là một tế đàn cổ xưa, phía dưới tế đàn vô số yêu vật quỳ bái trong tư thế trang nghiêm cung kính.Trên tế đàn là một con Cóc to gấp hai lần người bình thường.

Cóc đứng oai nghi chiễm chệ.

Miệng không ngừng thuyết giáo như bậc cao niên giảng đạo.Con Cóc nói: Ma Tộc suy vi, may mắn thay, Tổ Tộc hiển linh, Kim Thiền Đại Giả giáng lâm Ma Tộc, đức tợ càn khôn, hạnh môn bể cả, tâm như nhật nguyệt, lòng tợ thiên hà.

Xét Tam Tôn sao so sánh nổi.


Mong rằng dưới sự dìu dắt của Kim Thiền Đại Giả sẽ giúp cho Ma Tộc ngày càng hưng thịnh.Chúng yêu quỳ bái phía dưới miệng đồng hô lớn.

Kim Thiền Đại Giả, Đức Tợ Càn Khôn, Hạnh Môn Bể Cả, Tâm Như Nhật Nguyệt, Lòng Tợ Thiên Hà.

Vĩnh Sinh Bất Diệt.Một không khí trang nghiêm cung kính đến lạ kỳ.

Phàm trần cũng không ngờ nơi núi hoang sâu thẳm mà bầy yêu vật lại có nền giáo dục tinh tế như thế.

Bởi vậy không thể nghe lời đồn mà phán bậy.Lúc này như nhớ ra gì đó, phàm trần nhắm mắt định tâm lục tìm ký ức của Phệ Quỷ bên trong người hắn, vì Phệ Quỷ tồn tại mười vạn năm hẳn sẽ có đầy đủ tri thức.Mở mắt ra phàm trần thông qua ký ức Phệ Quỷ biết rõ tất cả.

Con Cóc tinh trước mặt được Ma Tộc tôn xưng là Độc Thiềm Ma Tướng là một vị Tướng lĩnh tài ba bên trong Ma Tộc.

Tướng Cóc mình thịt cơ bắp oai phong lẫm lẫm, toàn thân phát ánh hào quang xanh thẩm, bên trên cổ có quấn một dây lụa đỏ và một chiếc vòng vàng.Ma Tộc thường tán tụng Tướng Cóc này như sau:"Nghe danh Ma Tướng Độc ThiềmThiên Môn đánh nát, khích hiềm rời điPhò Kim Thiền Giả uy nghiVào ra ba cõi xá gì tử sanh"Phía trên bệ đá cao là một người ngồi trên trong tư thế xếp bằng dung mạo trời sinh bất nhiễm, mi nhược viễn sơn, nhìn kỹ là một trang nam tử.

Giữa chúng yêu lại có một kẻ thế này toát lên khí chất khác thường ắt hẳn không ai khác chính là Kim Thiền Đại Giả mà Cóc tinh nhắc tới.Trong ký ức của Phệ Quỷ miêu tả về Kim Thiền Đại Giả như sau:" Nhất mạo khuynh thành ngọc cốt thanhNguyệt mi tinh nhãn đạo nhàn thanhÔn lương cung kiệm Kim Thiền GiácĐại Giả uy nghi giữ đạo lành"Nghe miêu tả xong phàm trần hoang mang, thật giữa trời đất này còn có yêu quái như vậy sao.


Một yêu ma được ký ức Phệ Quỷ lưu lại bằng những câu từ siêu phàm thoát tục.

Làm quỷ mà cũng trang nghiêm thật là đáng hãnh diện.Đọc tiếp ký ức Phệ Quỷ thì phàm trần được biết Kim Thiền Đại Giả tánh danh là Huỳnh Văn Tư vốn xuất thân nhân tộc, thuở sinh tiền một lòng hiếu hạnh, tâm tánh hiền lương không phân biệt yêu tà quỷ vật, hễ thấy ai đói khổ liền giúp cơm giúp áo, sau chết đi hóa thành đại yêu, mà lòng vẫn từ tâm, thường ở núi sâu giáo hóa chúng yêu, lại không màn danh lợi.Vốn Ma Tộc ai cũng kính ngưỡng Kim Thiền Đại Giả tôn xưng hắn là Ma Tôn, nhưng hắn một mực từ chối lui về Ma Hồng Lĩnh ẩn tu.

Chính vì thế mới có Ma Tôn lãnh đạo ngày nay.

Tuy hiện tại Ma Tộc có Ma Tôn lãnh đạo, nhưng trong sâu thẩm tâm thức các yêu vật.

Kim Thiền Đại Giả vẫn là Đấng Cha Lành ba cõi.Phàm trần bắt đầu cảm thấy căng thần kinh.

Hắn bắt đầu bị mù nhận thức, rối loạn nhân sinh quan, cái quần áo gì đây! Trên đời cũng có yêu quái được xưng tụng là thánh nhân à.Nhìn phía bên trái Kim Thiền Đại Giả là một nam yêu vật nhưng trong hình dạng con người.

Yêu này được Ma Tộc gọi là Luận Đạo Công Trần Phúc Loan.

Yêu vật này thân người mãnh khảnh thon dài, thân nam mà tướng nữ, nhân diện hoa đào như hoa như ngọc, tay cầm trường kiếm, là một tên lại cái.Phàm trần cảm thấy đau não.


Hắn sắp bị điên vì đi tới cổ đại còn gặp phải bán nam bán nữ mà còn là yêu vật.

Có thơ miêu tả về Luận Đạo Công Trần Phúc Loan như sau:" Sắc truyền Thánh Thú Kim CangChở Ông Loan Đạo La Làng Cứu YêuDung nhan đài cát mỹ miềuLòng trâu dạ chó Ông điều cứu cho".Nhìn tiếp phía bên phải cách Kim Thiền Đại Giả đối diện ngang qua với Luận Đạo Công Trần Phúc Loan là một nữ yêu có sắc đẹp câu hồn đoạt phách, ôn nhu nhàn thục, sát na phương hoa, một nét đẹp vô cùng tà dị, chỉ một ánh mắt liếc nhìn của nàng sẽ làm cho đền cát lầu đài sụp đổ, đến phàm trần đạo tâm như biển mà còn ớn lạnh.

Yêu này được ký ức Phệ Quỷ miêu tả rất chi tiết, Yêu vật giống cái tánh danh Bảo Hân Mị Yêu,còn có chú thích hết sức nguy hiểm." Trời sinh mị tính sâu xaLuôn luôn gây hấn can qua ngút trờiHiện ra lập tức rối bờiDục tình ly loạn hại đời khiếp kinh"Phàm trần thông qua ký ức Phệ Quỷ xong muốn nổ đầu.

Nào là Ma Tướng oai phong, nào là Đại Giả Thánh Nhân, nào là yêu vật bán nam bán nữ, nào là mị tà yêu đạo.

Quá đau não.

Thì ra Du Y Thiền Quỷ không dám tới đây là vì trong núi này quá phức tạp.Trên tế đàn là bốn đại yêu, bên dưới hơn vạn chúng yêu tộc râm rấp cúi đầu quỳ bái.

Một khung cảnh trang nghiêm cổ xưa hùng hồn tráng lệ.Sau những tiếng tung hô vang vọng.

Cóc Tinh đưa tay lên ngụ ý tất cả dừng, rồi chậm rãi nói:Sau đây Kim Thiền Đại Giả sẽ có bài pháp thoại dạy bảo Ma Tộc ta, các chư vị chú ý lắng nghe lời vàng ý ngọc hòng mang lại lợi ích hóa hình độ kiếp.Luận Đạo Công Trần Phúc Loan lại cái hô to, tất cả chúng yêu lạy ba lạy, xong lập tức đứng lên sắp xếp chỗ ngồi hợp lý rồi ngồi ngay ngắn nghe Đức Kim Thiền Đại Giả thuyết giảng.Bảo Hân Mị Yêu tiếp lời: Trời đất mở khai, hồng mông huyền dịu, sâm la vạn tượng, pháp đạo muôn ngàn, may thay Kim Thiền Đại Giả Huỳnh Văn Tư giáng lâm Ma Tộc, đem lại vinh quang chí cao vô thượng cho Ma Tộc ta.

Tổ Tiên linh hiển.

Mời Đại Giả ban pháp thoại.Bầu không khí hết sức trang nghiêm, lúc này bên phía gốc cây phàm trần cũng ngồi ngay ngắn chuẩn bị nghe Yêu Ma giảng đạo.


Hễ là đạo lý thì phải không ngừng học hỏi.

Một tình cảnh hết sức khùng điên, phàm trần cũng bó tay với tình huống này.

Trong sách vở cả vạn bộ tiên hiệp không thấy yêu ma nào giảng đạo, lần này hay ho rồi.Kim Thiền Đại Giả bắt đầu nói:Đạo của bần đạo rất đơn giản, sống bình dị, đói thì ăn, khát thì uống, sống chan hòa với thiên nhiên, không tranh đua không hờn giận, gặp ai khó khăn thì cứu giúp theo khả năng của mình dù là vét cạn hầu bao vẫn không nhục chí.Bần đạo thuở còn tại thế lấy hiếu hạnh làm đầu, vốn đầu thai làm một nam tử lấy nghề cờ bạc mưu sinh, nhưng hễ gặp nam phụ lão ấu nào đói khổ, liền không tiếc vét cạn hầu bao giúp đỡ.Mãi đến khi trút hơi tàn, lòng vẫn không hối hận.

Nay cơ duyên hóa sanh Ma Tộc, lại không ham thích lợi danh, chỉ mong đem đức lành dưỡng dung Ma Đạo.Không trách trời già, không trách đất xa, mình khổ do mình, không do ai cả, tự làm tự chịu, tự khổ tự tu.Mình là yêu ma mà sửa được cái tâm bớt hờn bớt giận, biết yêu thương mọi loài, không hơn thua ganh tị.

Thì phải biết rằng tâm cảnh yêu ma ấy so với thánh tiên còn vô cùng cao quý.Mình là yêu vật mà biết tật sửa sai, không đợi ngày mai, không lời qua tiếng lại, ấy là đạo đức bần đạo rao giảng trong yêu chúng vậy!Yêu chúng hữu tình, phải đoàn kết yêu thương giúp đỡ, mỗi tháng phải cố gắng thực hành ăn rau củ, ngũ cốc đạm bạc trong 4 ngày mùng 1, 15, 28, 29.

Những ngày này mục đích giữ tâm hồn ma thanh tĩnh.

Lại phải thường trì tụng Ma La Pháp Tượng Kinh để trấn áp ma tính bản thân, khai hóa đạo lànhMa kinh viết:"Hễ trong trời đất có Phật có Ma, còn có người ta làm tình, làm tộiPhật có Phật kinhMa tà ích kỷ nào giảng dạy truyềnGặp thuở truân chuyênĐạo nhân giảng giảiMột thuở xa xưa người phàm chịu khổLăn lốc bộn bềChịu khổ thảm thêSân si oán niệmMa do tâm tạoHoàn cảnh giũa rènHoàn cảnh tối đenLàm người rất khổThành niên lam lũChịu đủ hàm oanÂn ái ly tanNữ nhân bán đứngHạ độc nhục hìnhTrải mấy mươi nămĐạo tâm ma luyệnNgười phàm tuy tụcTâm đạo nhập maQuyết giết người taÂn đền oán trảMáu tươi tắm huyếtThiên địa cuồng phongPhi sắc phi khôngThị chơn thị giảNgười phàm hoá quỷQuỷ lại đăng tiênMượn quỷ ma tàĐạo tâm kiên địnhDùng tình dùng dụcThắp đuốc tuệ triĐắc đạo vô nghìThiên Ma thuở đóTôn hiệu Ma LaMa La đồng PhậtKhông thích tranh đuaẨn thế bao mùaCơ duyên phàm thếĐạo nhân thiền địnhGặp gỡ Ma LaMượn kiếp người taMa La tâm huyếtKhuyên người hướng thiệnGiông bão cỡ nàoCũng quyết thanh taoTrường tồn đại nhẫnPhương Nam có đạoNay giảng Ma kinhMa này thiên sinhMột tâm hướng thiệnMa không chay lạtMa không thanh caoMa không đạo caoMa không ích kỷĐạo nhân nói phápThần niệm Ma LaKhuyên kiếp người taMau mau hướng thiệnThiện do tâm tạoKhông phải gập khuônTu giữa u buồnTu trong bão tốĐạo nhân đọc kệ:Làm người có đạoĐạo vốn tại tâmKhông sợ dục dâmChỉ lo ích kỷThường xuyên nhận lỗiBiết lỗi lo tuTrần tục lu bùMà lòng chánh thiệnMặc người phỉ bángMa quỷ do tâmĐoạ lạc mê lầmThánh tiên cũng đượcMa La pháp tượngÝ dạy rõ rànhMượn chuyện ma vươngThành ma nhập đạoDù trong ma đạoLòng vẫn giũa rènKhông phật không taNgười ta an ổnPháp từ hỗn độnPháp xuất pháp sinhĐạo nhân vấn linhMa la giải rõBèn truyền mật chúTừ thuở hồng hoangNgười trì niệm anMọi thời vượt khóMa la thần chú:ÁN QUA CÒ LAI MA Hà DÀN NIỆP NIỆP LỆ HẠT( 108 lần)."Kim Thiền Đại Giả lại nói tiếp:Ma đạo hữu tình, ma sinh đạo đức, ma là cao quý, ma tợ ngọc châu, ma kết sòng nâu, ma là trí tuệ.Ma thường kiên nhẫn, ma cứu giúp người, ma không hung hăng, ma luôn vui vẻMa thường sạch sẽ, tắm dọn lau chùi, ma không bốc mùi, ma không hôi thúi.Ma thường cặm cụi, học tập hơn người, ma phải vui tươi, mới là Ma Đạo.Lời Ma âm của Kim Thiền Đại Giả Huỳnh Văn Tư đã làm cho toàn dãy núi Ma Hồng Lĩnh chìm vào cổ kính trang nghiêm.Chúng ma vật phía dưới rưng rưng nước mắt vì Ma Tộc bao đời xuất hiện thánh nhân.

Tổ tiên linh hiển, Ma Đạo trường tồn.

Chúng Ma đồng hô lớn.

Trời sáng tất cả Ma Tộc lần lượt có trật tự giải tán ai về động nấy.Phía bên ngoài núi hơn 50 vạn thiên binh dưới sự lãnh đạo của Tây Cực Đế Quân đang chực chờ tiến đánh Ma Hồng Lĩnh..

Bình Luận (0)
Comment