[Phần 1] Dệt Ngân Hà Cho Em

Chương 93

Thẩm Á Lệ là người nhạy bén, năng lực làm việc cũng rất mạnh, trong vòng ba ngày đã đưa ra phương án, tốn thêm một ngày thảo luận quyết định rồi gửi đến Thân thành, chưa đến một tuần đã được áp dụng.

Trì Nguyệt nhận được tin tức "Chiến binh đến từ bầu trời" từ trên mạng, Kiều Đông Dương không cho cô bất kỳ câu trả lời nào.

"Kênh đăng ký Người Đi Dưới Trời Sao lại được mở ra! Đây là thời đại thuộc về người có năng lực! Chỉ cần đánh bại hạt giống số một, bạn sẽ là Chiến binh đến từ bầu trời!"

Bùng cháy! Đam mê! Máu nóng sôi trào!

Quảng cáo của tổ chương trình Trời Sao đã đủ để khuấy động tất cả mọi người, bởi vì tổ chương trình Trời Sao không giới hạn nên những thí sinh bị loại từ mấy vòng trước cũng có cơ hội đến tham gia "Chiến binh đến từ bầu trời", tương đương với việc bọn họ có một cơ hội "sống lại".


Không ai cho rằng mình không làm được, người có cơ hội sống lại đều xắn tay áo lên, người bỏ lỡ cơ hội cũng ồn ào, thậm chí việc này còn thu hút sự chú ý của vô số người đẹp nổi tiếng trên mạng.

Chương trình này có lưu lượng quá cao, việc có thể thắng đến cuối hay không cũng không quan trọng, chỉ cần đến đó đánh bóng tên tuổi là được.

Địa điểm đăng ký ở huyện thành Cát Khâu, trung tâm văn phòng tạm thời của tổ chương trình Trời Sao.

Tám giờ rưỡi sáng, Trì Nguyệt thức dậy rửa mặt, sau khi thoa son môi liền đi ra ngoài, Vương Tuyết Nha vui vẻ cầm bữa sáng đã được chuẩn bị sẵn sàng đuổi theo cô: "Nguyệt Quang Quang, cậu chờ mình với!"

Trì Nguyệt lại không muốn cô đi cùng.

"Chắc chắn ở đó sẽ có rất nhiều cánh báo chí, cậu không sợ bị người ta đặt câu hỏi sao?"


Vương Tuyết Nha: "Mình không sợ!"

Cô yên lặng đeo khẩu trang, kính mắt, đội mũ rồi đưa tay làm động tác chữ "V" với Trì Nguyệt.

Trì Nguyệt: "..."

Đã nói là không sợ mà?

Vương Tuyết Nha kéo vành mũ xuống thấp hơn: "Có cậu ở đó, mình không sợ."

Trì Nguyệt buồn cười, áp lòng bàn tay lên gáy cô.

"Bùa hộ mệnh của Trì thị, miao miao boo!"

"Ha ha! Đi thôi!"

Có Trì Nguyệt ở đây, đúng là Vương Tuyết Nha can đảm hơn nhiều, còn dám cãi nhau và đánh nhau. Nếu không có Trì Nguyệt ở đây, cô sẽ biến thành con thỏ trắng nhỏ vô cùng sợ hãi.

Địa điểm đăng ký rất ồn ào.

Cát Khâu là một huyện thành nhỏ vắng vẻ, còn vừa hứng chịu thiên tai nhưng lại có một hàng xe ô tô cao cấp xếp hàng ở dưới tòa nhà văn phòng, khó khăn lắm hai cô mới chen được vào trong, có vẻ còn phải xếp hàng đăng ký.


Vương Tuyết Nha thấy hơi ngạc nhiên.

"Mọi người đều tự tin đến thế sao?"

Trì Nguyệt mím môi cười: "Có rất nhiều người quen cũ."

Phần lớn những người tới đăng ký đều là thí sinh Trời Sao đã bị loại, ngoài ra còn có một số người đẹp nổi tiếng trên mạng đang muốn dùng nhan sắc để chèn ép tất cả mọi người. Bọn họ bận rộn quay Tiktok, đăng ảnh, đăng các bài viết truyền cảm hứng, các bài viết súp gà cho tâm hồn...

Trì Nguyệt xếp hàng đúng lúc Thẩm Á Lệ đi ra từ trong văn phòng, hai người nhìn nhau qua đám đông.

Vẻ mặt giận dữ của Thẩm Á Lệ trông khá khó coi.

Trì Nguyệt nở nụ cười với cô ta, ánh mắt đầy ẩn ý.

Thẩm Á Lệ hừ lạnh một tiếng rồi rời đi.

"Chậc!" Vương Tuyết Nha không hiểu ra sao, không nhìn Thẩm Á Lệ nữa mà quay sang chọc cánh tay Trì Nguyệt, khẽ nói: "Có phải người phụ trách mới nhậm chức này bị táo bón không? Sắc mặt xấu thế nhỉ."
Trì Nguyệt nhún vai: "Có lẽ vậy."

Trì Nguyệt nộp giấy tờ cá nhân, điền xong giấy đăng ký thì nhận được một bản quy trình của chương trình "Chiến binh đến từ bầu trời".

Không phải tất cả những người đăng ký đều có thể trực tiếp PK với hạt giống số một. Chiến binh đến từ bầu trời được chia thành ba giai đoạn. Đầu tiên, tổ chương trình sẽ tiến hành sàng lọc thí sinh đến đăng ký. Sau đó những thí sinh đủ điều kiện sẽ tiến hành PK. Người thắng trận cuối cùng sẽ trở thành "Chiến binh đến từ bầu trời", PK với hạt giống số một.

Nếu thắng sẽ trở thành thí sinh của Trời Sao, nếu thua sẽ bị loại, có thể nói lần này rất tàn khốc, không hề thoải mái hơn nhóm thí sinh cũ. Bọn họ còn được qua các vòng huấn luyện, còn Chiến binh đến từ bầu trời thì không được huấn luyện, chỉ có thể dựa vào bản thân.
"Những thí sinh đã đăng ký xong hãy đến studio để chụp ảnh, đừng đứng đây cản đường."

Mỗi thí sinh đến đăng ký đều phải chụp một bức ảnh, bức ảnh này sẽ được lưu vào hồ sơ cùng với phiếu đăng ký để tổ chương trình sử dụng. Studio nằm ở bên trái của khu văn phòng, ngay bên cạnh là một phòng trang điểm. Tổ chương trình đã mời các chuyên gia trang điểm đến, rất nhiều thí sinh đến đăng ký đang trang điểm ở bên trong. Trì Nguyệt lại dẫn Vương Tuyết Nha đi thẳng qua cửa, không có ý định trang điểm lại.

"Nguyệt Quang Quang, mình rất hâm mộ sự tự tin của cậu. Người có nhan sắc đúng là quá chảnh."

Trì Nguyệt không ngoảnh lại: "Đâu phải cuộc thi sắc đẹp, thắng hay bại không hề dựa vào nhan sắc."

Vương Tuyết Nha: "Vậy dựa vào cái gì chứ?"

Trì Nguyệt chỉ vào đầu: "IQ."
Vương Tuyết Nha không nói chuyện nữa không phải vì Trì Nguyệt, mà vì cô nhìn thấy Phạm Duy ở trong studio.

Kể từ ngày Trì Nguyệt nằm viện, hai người họ đã không còn gặp mặt nữa. Trước đó Phạm Duy đến bệnh viện thăm cô hai lần nhưng đều đi rất vội vàng. Anh ta là tổ trưởng tổ chụp ảnh nên bận rộn rất nhiều việc. Hai người chỉ thường xuyên liên lạc với nhau trên mạng, bây giờ đột nhiên gặp mặt khiến cô thấy hơi kích động.

Phạm Duy đang khom lưng nói gì đó với một nhiếp ảnh gia, lúc quay sang thấy các cô cũng hơi giật mình.

"Khụ!" Trì Nguyệt cắt ngang ánh mắt mờ ám của hai người: "Chụp ảnh đi!"

Phạm Duy cười: "Không ngờ cô cũng đến đây. Đến đây nào, bên này, tôi sẽ chụp cho."

Trì Nguyệt chỉ "Ừ" một tiếng, không nói câu nào nữa.

Vương Tuyết Nha liếc anh ta: "Anh nhớ chụp Nguyệt Quang Quang đẹp vào nhé!"
Phạm Duy: "Không thành vấn đề!"

Anh ta cẩn thận nhìn Trì Nguyệt một lúc: "Nếu trang điểm vào sẽ càng hoàn mỹ hơn."

Vương Tuyết Nha: "Tôi tin tưởng kỹ thuật của anh, dù không trang điểm cũng có thể chụp rất hoàn mỹ."

Phạm Duy mỉm cười với cô: "Không phải kỹ thuật của tôi tốt, chủ yếu là Trì Nguyệt rất đẹp. Nào, nhìn sang đây..."

Ngày thường Trì Nguyệt thường tỏ vẻ cứng nhắc, lạnh lùng và thiếu sức sống. Ban đầu Phạm Duy còn lo lắng cô sẽ không thể tạo dáng, không ngờ khả năng ứng biến trước ống kính của cô rất tốt, lúc cô đối mặt với ống kính camera như biến thành một người khác, nụ cười rực rỡ như ánh nắng, căng tràn sức sống, bung tỏa năng lượng tích cực.

"Đây là bộ ảnh đẹp nhất trong hôm nay! Có thể dùng làm ảnh tuyên truyền rồi."

Tách! Phạm Duy chụp xong, vừa định khen ngợi thì Trì Nguyệt đã quay lại với vẻ mặt mọi khi.
"Tôi có thể đi được chưa?"

Phạm Duy khẽ giật mình, cười nói: "Được rồi, cô có thể quay về chờ thông báo."

Lại có thí sinh khác đi vào trong studio, Vương Tuyết Nha vẫn không tìm được cơ hội để nói chuyện riêng với Phạm Duy, chỉ mỉm cười nháy mắt với anh ta rồi ra về với Trì Nguyệt.

Vừa đi xuống lầu, Vương Tuyết Nha đã nhận được tin nhắn Wechat của Phạm Duy.

"Trưa nay cùng nhau ăn cơm không?"

Vương Tuyết Nha liếc nhìn Trì Nguyệt, Trì Nguyệt chỉ nhướn mày.

"Mình có cần về trước không?"

"Đương nhiên là không rồi, của mình thì cũng là của cậu."

"Chúng ta chia sẻ bạn trai sao?"

"Được chứ, chỉ cần cậu không chê."

Trì Nguyệt nghiêm túc suy nghĩ rồi nhíu

mày: "Mình chê!"

"Ha ha ha!"

Bình Luận (0)
Comment