Phản Kỳ Đế Quốc

Chương 1 - Hoàn Nguyên - Ký Tự Vô Cực

Quyển 1: Thời đại lụi tàn

Chương 1: Hoàn nguyên – Ký tự vô cực

Mỗi cá thể là duy nhất, khi sinh ra một cá thể trùng lặp thì đây là dấu hiệu báo trước về sự mất đi của một cá thể cũ.

Trong một ngôi đền cũ kỹ nằm sâu trong trong khu rừng phía Bắc của đại lục Sym, đứng đầy một vòng người. Nơi đây thuộc lãnh địa của tộc Red, là nơi sinh sống của một bộ lạc nhỏ vô danh trong khu rừng này. Họ đang hứng chịu đợt thiên tai lớn nhất hơn 1000 năm qua tại vùng đất này – sự di chuyển của lục địa.

Đợt thiên tai này xảy ra cách mỗi một nghìn năm và luôn luôn tuần hoàn. Đây là sự báo trước cho việc hợp nhất hay tách rời các lục địa. Nó không chỉ kéo theo hàng loạt vấn đề địa chấn, sạt lỡ, núi lửa hay triều dân mà còn là sự giao thoa giữa các chủng tộc. Những thứ bị cấm kỵ tiếp xúc nhau là ý chí của từng chủng tộc. Những chủng tộc trong thế giới này mang một bản sắc riêng biệt, và như một truyền thống hay một ý chí nào đó cao hơn, họ phải chiến đấu với nhau cho đến khi không thể chạm vào nhau nữa.

Và vấn đề đối với một bộ lạc nhỏ vô danh nằm trong khu rừng lá kim này là họ chính là tiền tuyến của cuộc chiến. Các vu sư hoàng gia đã dự đoán đại lục Sym sẽ va chạm vào đại lục Alp. Nơi mà tổ tiên họ đã chiến đấu gần 1000 năm trước khi đại lục lớn bị tách thành Sym và Alp. Và có thể cuộc chiến lần này sẽ có một chủng tộc biến mất mãi mãi.

“Đã chuẩn bị xong thưa tộc trưởng.” Một người phụ nữ mặc chiếc áo bào đỏ thẳm bước ra từ ngôi đền. Khuôn mặt cô ấy rất bình thản, tựa như băng điêu vậy. Tuy nhiên, hàu như không ai thấy được đôi mắt xanh lục của cô ta ánh lên sự sợ hãi.

“Cảm ơn cô, Vu. Cô nên về trước đi. Gửi đến bà của cô lời chúc sức khỏe của ta. Và cô phải giữ bí mật đêm nay với bà ấy. Cô nhớ chứ. Bà ta là một kẻ cố chấp.” Một người đàn ông trung niên lực lưỡng ngồi trên chiếc ghế gỗ đứng dậy. Khuôn mặt ông ta như được dùng dao tạc ra vậy, góc cạnh rất rõ ràng, xương gò má nhô cao, đôi mắt đen sâu như hút hồn người khác, một người đàn ông không phải chỉ dùng từ đẹp trai để miêu tả. Tuy nhiên, sự hoàn hảo trên khuôn mặt ấy bị phá vỡ bởi một vết sẹo kéo dài từ thái dương phải đến tận cằm trái. Và ông ấy chỉ có một tay, cánh tai trái bị thay bằng một cánh tay giả làm bằng gỗ Bạch diệp. Đúng vậy, ông ấy chính là tộc trưởng của bộ lạc này.

“Tộc trưởng, chúng ta có thực sự cần phải làm vậy không? Nếu lãnh chúa biết được thì cả bộ lạc sẽ bị quét sạch.” Một người đàn ông trẻ ngồi kế bên níu áo vị tộc trưởng của mình lại và lo lắng hỏi.

“Chúng ta buộc phải làm vậy Hàn à. Chúng ta hết cách rồi. Đá huyết mạnh trói chúng ta ở vùng đất này, chúng ta không thể bỏ trốn. Ký tự của chúng ta đã lâu rồi không được tẩm bổ. Hàn à, chỉ một mình anh là còn sử dụng được bản nguyên thôi. 216 người trong bộ lạc chúng ta không thể nào chống lại chúng nếu chúng tới được đây. Chỉ còn 10 ngày nữa quân Khan sẽ đến. Dù gì cũng chết, nhưng đây là cơ hội cuối của chúng ta.” Tộc trưởng buồn bã nói.

“Lâm, anh đã gửi đơn xin chi viện cho lãnh chúa chưa. Có thể họ sẽ gửi quan đến sớm thôi. Dù gì đây cũng là tiền tuyến mà.” Một người phụ nữ xinh đẹp đứng bên cạnh tộc trưởng bất chật cất tiếng nói. Bà ấy là Vũ, là tộc trưởng phu nhân. Lời nói vừa rồi của bà được rất nhiều sựu hưởng ứng. Có lẽ mọi người vẫn mong muốn chút hy vọng nào đó.

“Không có quân đội nào đâu Vũ. Có đến hàng trăm bộ lạc như chúng ta thuộc về Red sẽ phải giác mặt với quân địch. Quân đội của tộc Red có quân lực yếu nhất trong các tộc của phía Bắc. Họ bây giờ ốc đã không mang nổi mình ốc rồi. Một bộ lạc thuộc vùng đất cằn cỗi này em nghĩ sẽ có quân đến cứu sao?” Tộc trường rũ rượi.

Vũ thất vọng ngồi phệt xuống, thất thần nhìn vào đống lửa. Bà ấy cũng như tất cả mọi người đều biết việc họ đang làm là đồng nghĩa với phản bội. Nhưng đây là cơ hội cuối cùng của họ.

Mỗi bộ tộc nắm giữ rất nhiều vùng đất khác nhau và mỗi vùng đất sẽ do một vị lãnh chúa nắm giữ. Những vị lãnh chúa này trói giữ các bộ lạc của mình ở các vùng đất nhất định bằng đá huyết mạch để ngăn họ rời khỏi vùng đất này. Mỗi người sẽ phải gửi một phần linh hồn mình vào đá huyết mạch và cùng nó sinh tử tồn vong. Tùy theo cấp bậc của đá huyết mạch mà phạm vi hoạt động mà số lượng người nó trói buộc là tương ứng. Cho nên, khi có kẻ ngoại lai xuất hiện thì sẽ bị truy sát.

Nhiều người tự hỏi tại sao họ bị trói buộc ở đây sao? Điều này là đặc điểm riêng của lục địa Sym. Bên dưới nền đất của nó là Đá Tự Nhiên. Nó có nhiệm vụ duy trì sự sinh tồn cho toàn bộ đại lục. Nó cho các vùng đất sinh khí và các ký tự sẽ hoạt động bằng cách hấp thụ sinh khí này để bồi dưỡng bản nguyên. Tuy nhiên, việc trói buộc các bộ lạc ở các vùng đất là để làm môi chất dẫn cho đại ma pháp trận. Đại ma pháp trận này có thể rút đi sinh khí từ Đá Tự Nhiên và cung cấp cho mọt nơi nhất định. Họ gọi nơi này là Phủ.

Các bộ lạc có biết họ bị xem là chốt thí không hả? Đương nhiên là biết. Ban đầu việc này được giữ bí mật nhưng thông tin được truyền ra từ quân cách mạng. Nhưng đến lúc biết thì mọi chuyện đã xong rồi. Quyền lực của nhà vua ở đại lục này là tuyệt đối.

Ở thế giới này có vô số sinh mạng, đối với người dân của đại lục Sym thì họ chỉ biết đến bản thân là sinh vật có trí khôn duy nhất có ký tự. Họ gọi bản thân là người, thứ phân biệt họ với những thứ không có ký tự.

Mỗi cá thể sinh ra ở đại lục này, mà cũng có thể là thế giới này đều mang một hay nhiều bản nguyên nhưng chỉ có duy nhất một ký tự. Bản nguyên là là thuộc tính của vật sống trong tự nhiên mà mọi sinh vật trên đại lục này đều có. Nó là các nguyên tố. Còn ký tự là những ký hiệu riêng biệt được khắc lên cơ thể từ khi chưa được sinh ra.

Ở Sym, con người không có khái niệm về tuổi, con người chỉ chết khi có một cá thể mang ký tự trùng lặp sinh ra. Và sự trùng lặp này chỉ duy trì trong 3 đến 6 năm tùy theo sức mạnh của người đó. Sau đó họ sẽ chết.

------------------------------

Tộc trưởng biết rằng việc bản thân sắp là đồng nghĩa với phản bội nhưng ông đã hết cách. Và ông biết cách xóa bỏ sự giam cầm linh hồn trên đá huyết mạch. Tuy nhiên, Đá huyết mạch không thể bị xóa bỏ bởi kẻ đã mang dấu ấn. Ông cần một sinh mạng mới chưa mang dấu ấn để xóa bỏ chúng.

Con người ở đại lục này không sinh ra bằng quan hệ nam nữ mà là được gửi tới. Tương truyền, thế giới này được tạo dựa bởi các ý chí như một bàn cờ vậy. Họ gửi các sinh mạng có trí khôn đến thông qua quá trình tế lễ. Truyền thống tế lễ đã được duy trì rất lâu trên đại lục này cho đến khi vị vua hiện tại lên nắm quyền. Hắn ta cấm việc tế lễ và phá hủy các điện thờ. Một kẻ báng bổ. Mặc dù ký hiệu được sinh ra là ngẫu nhiên, có thể là một ký hiệu mới, cũng có thể là một ký hiệu cũ.

Và đền thờ này là một di tích cổ còn khá nguyên vẹn. Nó vốn dĩ bị chôn vùi dưới đất, nhưng trần sạt lỡ là làm hiện ra cách đây 5 năm. Và người dân trong bộ lạc đều ăn ý với nhau, giữ kín việc này.

Tộc trưởng bước vào đền thờ phía bên dưới tế đàn. Trên tế đàn đặt 16 bát chứa đầy máu tươi của 16 người trong bộ lạc. Ông quỳ xuống và nói: “Cầu cho sự sống vĩnh hằng, cầu cho ý chí mãi là mình. Kẻ hèn kêu gọi một ký tự mới đến với đại lục bằng việc hiến tế bản nguyên của 16 người.”

Cùng lúc đó, dấu hiệu lục mang tinh chính giữa tế đàn lóe sáng, 16 bát máu vỡ tung. Một tia sáng xanh từ trên rơi xuống. Nếu tộc trưởng có thể ngước mặt lên nhìn ông sẽ thấy máu được hiến tế chuyển sang màu vàng cam và dần dần hợp thành một hỏa nhân. Hỏa nhân này mang hình dáng một đứa trẻ 8 tuổi. Và khi tia sáng xanh chìm vào người nó, phía dưới bụng nó dần hình thành kí tự màu đỏ máu.

Tộc trưởng đứng dậy, bước lên tế đàn. Ông đang chờ bước cuối cùng hoàn thành.

“Sinh mạng 8 tuổi, bản nguyên là hỏa diễm, rất tốt, đủ để nhận thức, kế hoạch có thể thực hiện được.”

Khi ký hiệu dần kết thúc quá trình hoàn thiện, nó lóe sáng cực kỳ mãnh liệt. Người tộc trưởng run lên bần bật, ký hiệu lóe sáng báo hiệu cho việc có sự trùng lặp. Và ông dần tuyệt vọng khi nhìn thấy khí hiệu dưới bụng đứa bé. Ký hiệu “vô cực” (∞).

-----------------------------------------------------------

Trong một căn phòng xa hoa, một vị trung niên bật dậy khỏi giường ngủ. Đầu ông ta đày mồ hôi. Mặt mũi tràn đầy hoảng sợ. Ông ta hướng ra cửa và quát: “Người đâu?”

Hai tên lính giác mang trên thân giáp vàng chạy vào. “Thần có mặt thưa bệ hạ.”

Người ngồi trên giường là vua của đại lục Sym, kẻ được mệnh danh là Quỷ dữ, lúc này khuôn mặt âm trầm nhìn hai tên lính canh. “Ta cảm thấy được có kẻ triệu hồi sinh mạng mới. Mau phái người về phía bắc điều tra. Ta muốn nội trong ngày mai phải thấy được đầu của kẻ phản bôi.”

Trên mặt hai tên cận vệ tràn đầy hoảng sợ. Bởi vì chúng biết vua của mình nhận ra có kẻ phản bội không phải là người thần thông quảng đại mà do sự liên hệ giữa ký tự trùng lặp. Có kẻ trùng lặp ký tự với nhà vua. “Như ngài mong muốn.” Hai tên cận vệ vội vàng lui xuống.

Trên giường, nhà vua tràn đầy sát khí, từng sợi ánh sáng màu vàng xen lẫn tím quanh thân hắn ta trằn ra ngoài.

“Sao lại là lúc này chứ.” Hắn thì thầm.

Bình Luận (0)
Comment