1.
Mặt trời còn chưa hoàn toàn biến mất khỏi đường chân trời, màu vàng ấm áp phủ kín bầu trời như dát vàng khiến cho bao người đi đường dừng lại chụp ảnh đăng lên vòng bạn bè.
Buổi đêm của thành phố vừa mới bắt đầu, trong phòng người nào đó đã kết thúc một hồi mê loạn.
Trong phòng trọ ở phía sau trường đại học có diện tích không lớn lắm, người đó và cái ban công bị dằn vặt tới thảm hại. Nơi đâu cũng là dấu vết sau một cuộc triền miên.
Trên giường lại càng thê thảm hơn. Chăn đơn bị rơi xuống đất một nửa, bao cao su và dịch bôi trơn đầy giường. Tủ nhỏ đầu giường bị xô đẩy xiêu xiêu vẹo vẹo. Ở trên mặt đất, đâu đâu cũng thấy dấu vết của dịch thể. So với việc hai người làm tình, hiện trường này giống như vừa xảy ra xô xát xong.
Cảnh Thân lui về chỗ sạch sẽ duy nhất trên giường, dựa đầu vào tường, nhăn lại đôi lông mày đẹp đẽ, gương mặt âm trầm, hút thuốc.
Một người tuấn tú, có phong thái thiếu niên sạch sẽ, lại có ngoại hình trắng trẻo thư sinh được các cô gái thích nhất, ngón tay thon dài cầm điếu thuốc lá nữ vị bạc hà hút một hơi.
Yêu tinh vừa rồi đánh nhau với hắn là một người đàn ông có thân hình cao lớn, đẹp đẽ, có tám múi cơ bụng, cơ thể cân đối, không quá đô con, kết hợp lại là một người cực kỳ nam tính, nói không quá chứ có thể đi làm người mẫu bìa tạp chí. Lúc này đây, y khỏa thân đứng mặc đồ lót dưới chân giường, ở đùi trong còn đang sinh thể dịch. Y dùng tay gạt đi rồi dùng giấy lau sạch.
Cảnh Thân nhướng mày, ném gối: “Mẹ, anh đi tắm đi, mặc đồ luôn coi có được không.”
“Anh tiếc mà.” Người đàn ông đón lấy cái gối, không giận mà lại cười ngốc, ngồi xổm xuống bên giường, hôn một cái vang dội lên mặt Cảnh Thân, cười hì hì hỏi: “Sao nào, A Thân, vừa rồi trên giường anh có dâm không nào? Em chơi anh thích đến mức không chịu nổi luôn!”
“Biến mẹ đi.” Cảnh Thân thẹn quá hóa giận mà nhấc chân lên đạp y, rặng đỏ hiện lên trên gương mặt trắng trẻo. Hồ Chân nhìn đến mức ngứa ngáy trong lòng, tiện tay bắt lấy chân hắn, đặt lên một nụ hôn đầy yêu thương. Hôn một cái hôn luôn lên tới khu vực đùi trong, thậm chí còn định hôn luôn sang bên cạnh.
Cảnh Thân nhịn cho hôn, mãi tới khi vào khu vực nguy hiểm mới vỗ đầu y một cái, tỏ vẻ khó chịu: “Biến biến, không phải anh định đi mở cửa hàng à? Biến đi cho tôi nhờ.”
Thể lực của Hồ Chân tốt lắm. Cho dù lần này hai người quan hệ hơi quá đà nhưng mà người mềm chân, xương sống thắt lưng đau, cả người không có lực lại là Cảnh Thân, còn Hồ Chân người ta khỏe như vâm, nhảy xuống giường còn cõng được hắn chạy năm km.
Hồ Chân nhìn gương mặt mệt mỏi kia cũng không nghịch nữa, hôn mạnh người ta một cái rồi vừa mặc áo khoác vừa dặn dò: “Ừ, thế anh đi đây. Một chốc nữa có dì tới dọn phòng, em cứ kệ đi. Cơm nấu xong ở trong hộp giữ ấm rồi. Hút thuốc ít thôi, không tốt đâu. Chờ anh về mang đồ ăn ngon cho em.
Cảnh thân mất kiên nhẫn khoát tay, giục nhanh lên nhưng lại tiện tay tắt thuốc đi.
Hồ Chân thấy việc đó thì như là một chú chó lớn được chủ nhân cổ vũ, nhanh chóng đi dép, vui vẻ đi ra ngoài.
Cảnh Thân dựa vào đầu giường, nhìn bầu trời màu lam thẫm đang tối dần đi, đột nhiên nóng nảy mà vỗ đầu giường: “Mẹ, lần này vẫn không tắm mà đã chạy ra ngoài.”