Hướng Trạch trầm mặc một hồi, mới mở miệng: “ Thật ra thì chúng ta hợp tác không chỉ một bộ kịch. Ha ha, em không biết muốn hợp tác với em khó khăn thế nào đâu. ”
Tần Luật đang chuẩn bị nói chuyện, bị Hướng Trạch cắt ngang, “ Tôi là ba năm trước đây nghe được thanh âm của em, lúc ấy cảm giác thanh âm của em rất trong cũng rất có sức sống, sau đó tôi tìm tất cả những kịch mà em đã phối, thay đổi rất nhiều. Nghe nhiều liền đối với người thật cảm thấy hứng thú, muốn chủ động quen biết em, cho nên lựa chọn phương thức em quen thuộc nhất, tôi cũng muốn từ từ dung nhập vào giới võng phối. Nhưng em trên căn bản đều là cùng CV đại thần hợp tác, tôi căn bản không có cơ hội, cho nên vẫn là quyết định yên lặng làm fan của em. Lúc chú ý đến đã từ từ thích em, ha ha, rất không thực tế đi, chỉ biết em ở trên mạng là Tần Thời Minh Nguyệt, nhưng tôi cũng không khống chế được mình, mỗi ngày đều lên diễn đàn xem một chút, xem có kịch tổ nào chiêu mộ hay không, hy vọng có thể quen biết với em, dù là nói một câu cũng được. Rốt cục có một lần thấy một bộ kịch em chủ dịch thụ, mặc dù công âm đã tìm được tốt lắm, nhưng tôi nghĩ, dù sao đều là thích em, làm chủ dịch hay pháo hôi cũng không có gì khác nhau. Tôi lập tức đi thử vai pháo hôi công thích chủ dịch thụ đó, thực may mắn được thông qua. Cho dù chúng ta hợp tác qua một bộ kịch, nhưng em vẫn không biết tôi, bởi vì nhân vật của tôi quá nhỏ. Sau bộ kịch đó, Kế hoạch cũng đi tìm tôi phối những kịch khác, bất quá tôi đều cự tuyệt, tôi đối với phối kịch không có thiên phú, chỉ là bởi vì tôi thích người chủ dịch là em thôi. Qua hai năm sau đó, chúng ta cũng hợp tác mấy bộ kịch, ha ha, em khi đó công âm trên căn bản bị Trần Ai bao, tôi vẫn là phối vai pháo hôi, vẫn là tiểu nhân vật, nhưng chỉ cần có thể cùng em xuất hiện trong một bộ kịch tôi cũng đã rất vui. ” Hướng Trạch thở dài nói tiếp: “Kịch lần trước tôi thật không ngờ đến, không nghĩ tới có thể nhận một vai công có nhiều cảnh diễn như vậy, mặc dù vẫn là pháo hôi, nhưng rốt cục có thể nói chuyện với em. Sau đó thường xuyên nói chuyện phiếm, tôi cảm giác tôi hiểu rõ em ngày càng nhiều hơn. Lúc chúng ta kết thúc hợp tác tôi vẫn là không nhịn được nói thật với em. Từ khi đó em bắt đầu bất hòa với tôi, điều đó cũng là trong dự liệu, nhưng tôi vẫn là không muốn cứ như vậy buông tay. ”
Hướng Trạch nhìn Tần Luật vẫn không có phản ứng, cười khổ một cái: “Có lẽ tôi chính là mệnh pháo hôi đi, vô luận là trong kịch hay là thực tế. Vốn cho là gặp mặt có thể làm cho quan hệ của chúng ta dịu đi một chút, ai ngờ lại càng nguy hơn rồi, em nhất định càng chán ghét tôi đi. Mặc dù như vậy nhưng tôi vẫn là muốn nói, tôi thích em, là nghiêm túc. Lần này gặp mặt cũng muốn cho mấy năm thầm mến một cái kết thúc, dây dưa lâu như vậy nếu có gây phiền phức cho em, thật rất xin lỗi, về sau sẽ không. Kết quả lần này đến đây tôi đã sớm nghĩ tới, chẳng qua là những lời này nếu không nói tôi sẽ không cam lòng. ” Nói xong Hướng Trạch trầm mặc, lời phải nói cũng đã nói xong, tuy rằng kết quả không như nguyện, nhưng trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó đứng lên nói: “ Ha ha, lãng phí nhiều thời gian của em như vậy. ”
Tần Luật nhìn hắn đứng dậy, liền mở miệng: “Này, cứ như vậy liền đi rồi? ”
“Nếu không thì thế nào đây? ”
“Anh mới nãy là tỏ tình với tôi đúng không! Không hỏi một chút cảm thụ của đương sự anh đã muốn đi? ”
“ Ha ha, tôi đã biết đáp án, em không cần lúng túng, tôi không sao. ”
“Anh biết cái gì chứ! ”
Hướng Trạch có chút kinh ngạc nhìn Tần Luật, Tần Luật lại cúi đầu ngồi trở về trên ghế đá, “Anh ngồi xuống. ” Hướng Trạch nghe lời ngồi bên cạnh Tần Luật
“Anh nói anh thích tôi? ”
Hướng Trạch gật đầu.
“Vậy tại sao lúc trước không để ý tới tôi? ” Tần Luật nhớ tới thời điểm tụ hội hôm nay, Hướng Trạch lên tiếng chào hỏi xong liền không cùng cậu nói chuyện nữa.
“Lúc đó nhiều người có mấy lời khó mà nói ra, nếu như quá thân thiết với em, các cô ấy nhất định sẽ lấy chúng ta để đùa giỡn. Khi trước ở trên mạng có người nói về chúng ta thái độ của em rất kháng cự, tôi cho là ở trên thực tế em lại càng không thích. ”
Nói xong cũng trầm mặc.
Một lát sau, Hướng Trạch nhìn Tần Luật không mở miệng cũng không có ý muốn đi, liền thử thăm dò nói: “Minh Nguyệt, em hỏi tôi nghĩa là em không chán ghét tôi phải không, có phải hay không em đối với tôi cũng có một chút cảm giác. ”
Tần Luật thấp giọng nói: “Tôi khi nào nói chán ghét anh. Anh dù sao cũng phải để cho tôi suy nghĩ một chút chứ, vốn là chúng ta mới lần đầu tiên gặp mặt, cũng không hiểu biết ……”
Nghe được Tần Luật nói như vậy, Hướng Trạch nhất thời cũng không kịp phản ứng. Tần Luật vốn là chờ Hướng Trạch mở miệng, nhưng đợi nửa ngày vẫn là trầm mặc, thật sự ngồi không yên, trực tiếp đứng lên đi đến trạm xe.
Hướng Trạch lúc này mới phản ứng kịp, một phen kéo cậu qua, “Minh Nguyệt, chỉ cần em không cự tuyệt, em muốn suy nghĩ bao lâu cũng được, tôi là thật sự nghiêm túc. ”
“Này, anh gọi tên tôi là được rồi, cũng không phải ở võng phối. ”
“Được, Tiểu Luật, đi thôi, đưa em đến trạm xe. ”
Tần Luật đi song song với Hướng Trạch, “Hừ, tôi đâu có nhỏ như vậy, hơn nữa, anh biết trạm xe ở đâu sao. ”
Hướng Trạch cười khẽ: “Tôi đi theo em, được chưa? Tần ca? ”
Tần Luật thẹn quá thành giận: “Đi đi! Nói nhiều như vậy! ”
Đến trạm xe, Hướng Trạch đột nhiên nhớ tới còn không có biết số điện thoại của Tần Luật, chuyện tụ hội là nói với Tiểu Miêu, cho nên chỉ có số điện thoại của Tiểu Miêu. Trước lúc Tần Luật lên xe, Hướng Trạch nói: “Đến nhà thì nhắn tin cho tôi, số điện thoại của tôi là 138XXXXXXXX. ”
Tần Luật trực tiếp đem di động ném cho Hướng Trạch: “Anh nói quá nhanh, tự bấm đi. ”
Hướng Trạch nhận lấy điện thoại nhấn số của mình vào, nhấn xong liền trả lại cho Tần Luật. Sau khi về đến nhà, Tần Luật vẫn có cảm giác không chân thật, ở trên ghế sa lon nằm một hồi mới nhớ tới Hướng Trạch nói đến nhà gửi tin nhắn cho hắn. Liền cầm di động lên soạn tin nhắn.
TO Hướng Trạch: tôi đến rồi =v=
Hướng Trạch: ừ, vậy thì tốt, tôi cũng sắp đến rồi.
Nhận được tin trả lời của Hướng Trạch, Tần Luật đem di động ném qua một bên, nghĩ đến Hướng Trạch nói hắn phối không chỉ một bộ kịch, liền đi tới trước máy tính, mở máy lên, tìm toàn bộ những kịch Khổ Đinh Trà phối.
Sau khi kịch lần trước được phát, thanh âm của Khổ Đinh Trà mới bị một ít người nghe được. Tin tức trên mạng cũng không nhiều, Tần Luật chuyển đến diễn đàn nhìn xem có nhiều tin tức liên quan đến Khổ Đinh Trà hơn không. Mới xem được mấy bài post, Tần Luật nhấn f5, liền thấy một bài post mới ――“Nơi này có yêu Mộ Nguyệt lâu ”. Nhấn vào liền thấy, cư nhiên lại là CP lâu của mình và Vũ Mộ!
Tần Luật không phải là chưa từng có CP lâu, bất quá cậu vẫn luôn không nhìn đến, cùng Vũ Mộ loạn truyền CP cũng không phải một lần hai lần, thật sự là bởi vì Vũ Mộ kia mồm quá thối, nhưng vừa mới bị Hướng Trạch tỏ tình, trong diễn đàn liền bay lên CP lâu của mình cùng người khác, Tần Luật trong lòng thật đúng là không phải không được tự nhiên bình thường. Bất quá chỉ một hồi, bình luận liền chiếm đến hơn một trăm lầu. Tần Luật cũng vào nhìn thử, bắt đầu cũng rất bình thường, thế nào sau đó lại kéo đến quan hệ cùng Khổ Đinh Trà?!
1L: sofa!! Vô cùng yêu Mộ Nguyệt (з)
2L: XDD ngao ngao, Vũ Mộ sama cùng Minh Nguyệt sama liên tục hợp tác hai bộ kịch ~ tình quá đi o(*≧▽≦)ツ
3L: các sama là thật đi là thật đúng không!!
………
58L: các fan CP! Nhìn weibo của thụ quân nhà Trần Ai sama đi ╮(╯▽╰)╭ liếc mắt có người BLX muốn bể nát.
*BLX: trái tim thủy tinh.60L: Khổ Đinh Trà là ai vậy!! Thế nào đột nhiên chạy đến chen vào giữa Vũ Mộ sama cùng Minh Nguyệt sama!!!
61L: 58L ngươi là tới phá đám đi, không phải chỉ là gặp mặt thôi sao, có gì đặc biệt chứ! Ai nói gặp mặt thì là thật chứ!
80L: O(∩_∩)O các người không cần châm ngòi quan hệ của Vũ Mộ sama cùng Minh Nguyệt sama, các sama đã sớm là thật rồi!!
85L: o(*≧▽≦)ツ Khổ Đinh Trà thanh âm đại mỹ!!
86L: Khổ Đinh Trà kém xa Vũ Mộ sama!
87L: Vũ Mộ hoa tâm như vậy, căn bản không xứng với Minh Nguyệt sama của chúng ta!!
Tần Luật thấy có người nói tới weibo của Trầm Sâm, liền mở ra weibo thấy được post mới nhất của Trầm Sâm, thì ra là Trầm Sâm nói về chuyện gặp mặt, hơn nữa nói tụ hội có Khổ Đinh Trà cùng mình. Nhìn tiếp bình luận, có vài người từ weibo này bắt đầu suy đoán Khổ Đinh Trà cùng Tần Thời Minh Nguyệt có phải hay không đã thực tế, sau đó khiến cho nhóm fan CP bất mãn, cho nên nới lập bài post ở diễn đàn. Khổ Đinh Trà dù sao cũng là người mới, số fan không nhiều lắm, cho nên mới bị fan CP hoặc fan Vũ Mộ xem như pháo hôi mà đạp. Đột nhiên nhớ tới Hướng Trạch nói hắn ở trong kịch là pháo hôi, trong thực tế cũng là pháo hôi, bây giờ nhìn lại, ở thế giới ảo cũng là pháo hôi. Không biết Hướng Trạch có thấy bài post này hay không, thấy được sẽ nghĩ như thế nào, nghĩ tới đây, Tần Luật chuẩn bị gõ hắn, dù sao hôm nay bọn họ đã đem lời nói rõ ràng, nếu vẫn như trước không để ý tới Hướng Trạch thì mới là kỳ quái, bất quá không nghĩ tới chính là Hướng Trạch đã gõ qua trước.
Khổ Đinh Trà: nghỉ ngơi chưa?
Tần Thời Minh Nguyệt: ╮(╯▽╰)╭ mới chín giờ, còn sớm như vậy, anh vừa tới khách sạn à.
Khổ Đinh Trà: không có, vừa tắm xong mới mở máy vi tính lên.
Tần Thời Minh Nguyệt: (﹃) mỹ nam xuất dục đồ.
Khổ Đinh Trà: em hài lòng là tốt rồi.
Tần Thời Minh Nguyệt: ╭(╯^╰)╮ tôi còn chưa có thấy đâu, ai biết có hài lòng hay không.
Khổ Đinh Trà: muốn nhìn?
Tần Thời Minh Nguyệt: ai thèm nhìn!
Khổ Đinh Trà: ha ha.
Tần Thời Minh Nguyệt: bài post trên diễn đàn anh xem chưa?
Khổ Đinh Trà: không có, tôi mới vừa lên, còn chưa kịp xem.
Tần Thời Minh Nguyệt: -________-‘’ hay là anh đi xem một chút đi, nói trước, chuyện không liên quan đến tôi đâu đó!
Năm phút sau ……
Tần Thời Minh Nguyệt: xem xong chưa?
Tần Thời Minh Nguyệt: Này này!! Hướng Trạch??
Tần Thời Minh Nguyệt: chuyện gì vậy? Người đâu rồi??
Khổ Đinh Trà: hả? Tôi đây, mới nãy đang xem bài post.
Tần Thời Minh Nguyệt: (+`ω) anh không sao chớ?
Khổ Đinh Trà: em lo lắng tôi khó chịu hoặc là tức giận?
Tần Thời Minh Nguyệt: o( ̄ヘ ̄o#) tôi kháo!!! Ai lo lắng cho anh!!!
Khổ Đinh Trà: ha ha, không có khó chịu hay gì cả, vốn chính là giả, chỉ cần em ở trong hiện thực là của tôi là được.
Tần Thời Minh Nguyệt: ╭(╯^╰)╮ ai là của anh!!
Khổ Đinh Trà: Tiểu Luật, em hảo hảo suy nghĩ một chút, đừng để tôi đợi quá lâu.
Tần Thời Minh Nguyệt: ╭(╯^╰)╮ xem tâm tình tôi thế nào đã.
Khổ Điinh Trà: ha ha, hy vọng Tần thiếu gia tâm tình có thể luôn luôn khoái trá.
Tần Thời Minh Nguyệt: (#‵′)凸!
Khổ Đinh Trà: Tiểu Luật ngày mai tôi phải đi rồi.
Tần Thời Minh Nguyệt: tôi tiễn anh đi.
Khổ Đinh Trà: không cần, tôi đi rất sớm. Tiểu Luật, tôi thích em mấy năm, đối với em cũng không phải tùy tiện vui đùa một chút. Tôi so với em còn lớn hơn hai tuổi, so với em tôi càng hy vọng chúng ta có thể quyết định bên nhau. Sau khi trở về tôi có thể sẽ có chút bận rộn, Tiểu Luật hy vọng em hảo hảo suy nghĩ một chút, được rồi.
Tần Thời Minh Nguyệt: ừ …… tôi biết.