Pháp Y Vương Phi

Chương 43

Thần Vương phủ khôi phục lại dáng vẻ bình yên như xưa. Mà từ sau đêm đó, Ân Phượng Trạm cũng không còn xuất hiện trước mặt Nhiếp Cẩn Huyên.

Cho nên, tuy rằng trong lòng Nhiếp Cẩn Huyên vẫn còn tức giận, nhưng trải qua mấy ngày, tâm tình của nàng cũng tốt lên không ít. Chẳng qua, cho dù mấy ngày nay không khí trong phủ rất bình tĩnh, nhưng cũng không thoát khỏi có chút gợn sóng, tỷ như sau khi Tiểu Như chết mấy hôm, trắc phi Hàn Lạc Tuyết liền ngã bệnh. Theo lời đại phu nói thì nàng do quá hoảng sợ mới sinh bệnh.

Hàn Lạc Tuyết bị dọa, tổng cũng có thể hiểu được. Rốt cuộc sự tình ngày đó, xác thật làm cho người khác phải giật mình khiếp sợ. Nhưng dù vậy, làm cho người ta cảm thấy kì quặc hơn là, vừa mới qua hai ngày, Súc Ngọc Hiên của Hàn Lạc Tuyết truyền đến nhân thủ không đủ, đem Ngô thẩm lần trước bị Nhiếp Cẩn Huyên phạt đến phòng bếp phục vụ, điều tới bên người.

Sự tình mỗi lúc càng thêm thú vị! Cho nên, mấy ngày nay Tần Ngọc Hà cùng Bạch Mỹ Lan đều thường xuyên đến tìm Nhiếp Cẩn Huyên, lôi kéo nàng cùng đi thăm Hàn Lạc Tuyết ở Súc Ngọc Hiên đối diện.

"Ai, này cũng thật là, vốn dĩ mọi chuyện đều đang tốt đẹp, trắc phi tỷ tỷ như thế nào nói bệnh liền bệnh đâu? Bất quá, chuyện xảy ra ngày đó cũng thật dọa người, ngay cả muội muội, cũng phải mất ngủ vài đêm!"

Mỗi lần tới đây, Tần Ngọc Hà đều đem câu này treo trên miệng mà nhắc tới, hôm nay cũng không ngoại lệ, mà dứt lời, Tần Ngọc Hà thấy Hàn Lạc Tuyết không có phản ứng gì, liền chuyển sang chuyện khác.

"Nói như thế nào cũng mặc kệ, hiện tại không còn phải ngày ngày lo sợ nữa, dù sao có Ngô thẩm ở bên cạnh giúp đỡ, thế nào trắc phi tỷ tỷ cũng mau chóng khỏe lên!"

Từ trước đến nay, Tần Ngọc Hà nói chuyện đều luôn mang theo thâm ý, đương nhiên hôm nay cũng có chuẩn bị mà đến. Nghe vậy, Hàn Lạc Tuyết vẫn luôn ở một bên mỉm cười lại hơi nhướng mày nhìn nàng một cái.

"Ha hả, nghe Ngọc Hà muội muội nói kìa, ta không phải là không còn cách nào sao..."

Nói, Hàn Lạc Tuyết cũng không đợi Tần Ngọc Hà đáp lại, liền trực tiếp chuyển mắt nhìn về phía Nhiếp Cẩn Huyên vẫn luôn không hé răng nói một lời.

"Bất quá, Vương phi tỷ tỷ, ngài nhất định phải hiểu cho ta a~, ta thật sự là không còn cách nào khác. Ngày thường Súc Ngọc Hiên đã luôn thiếu người, nhưng mọi địa phương khác trong phủ cũng không có dư người, nên cũng tạm chấp nhận. Nhưng mấy hôm nay ta lại đổ bệnh, bên trong bên ngoài viện cũng chỉ có một mình Hạnh Nhi, thật sự là vô cùng bận rộn, cho nên mới để Ngô thẩm tới hỗ trợ,.. Rốt cuộc, Vương phi tỷ tỷ, ngài cũng biết, tuy trong phủ có không ít nha hoàn, nhưng chân chính có thể quản lí mọi việc cũng không có mấy người. Cho nên Vương phi tỷ tỷ...khụ khụ...Vương phi tỷ tỷ, ngài nhất định đừng hiểu lầm Lạc Tuyết a..."

Hàn Lạc Tuyết giải thích vô cùng chân thành, trong đó thỉnh thoảng còn ho nhẹ hai tiếng, càng làm cho nàng có vẻ nhu nhược, yếu đuối hết cách. Thấy tình hình như vậy, Tần Ngọc Hà bên cạnh tức khắc tỏ vẻ khinh thường liếc mắt nhìn nàng một cái, mà Bạch Mỹ Lan ngồi bên cạnh nàng cũng chỉ hơi cười chứ không hề mở miệng.

Bốn nữ nhân, tâm tư mỗi người đều khác nhau. Sau đó, thẳng đến một hồi lâu, chân mày Nhiếp Cẩn Huyên mới chậm rãi động một cái, tiếp đó, động tác vô cùng ưu nhã, đem chén trà trong tay đặt lại trên bàn.

"Trắc phi muội muội nói như vậy liền có chút khách khí đi, hóa ra Trắc phi muội muội cho rằng ta là loại người hay so đo sao?"

Một câu nói nhàn nhạt, lại nháy mắt làm cho những người ở đây đồng thời sửng sốt, mà xem thấy phản ứng của các nàng, Nhiếp Cẩn Huyên chỉ tiếp tục nói.

"Ngô thẩm là một người được việc, mà hiện tại Trắc phi muội muội lại thiếu người, đem Ngô thẩm lại đây là lẽ thường tình, không có gì đáng trách cả. Hơn nữa, lúc trước, việc ta muốn điều Ngô thẩm đến phòng bếp hỗ trợ là không giả, nhưng bất quá cũng chỉ là tạm thời. Cho nên, nếu trước mắt Trắc phi muội muội cần người gấp như vậy, tất nhiên là có việc quan trọng phải làm, Trắc phi muội muội cần gì phải giải thích cùng ta? Việc này, một chút ta cũng không thèm để ý, chỉ cần Trắc phi muội muội dưỡng bệnh cho tốt, thì làm cái gì cũng được!"

Lời nói của Nhiếp Cẩn Huyên thông tình đạt lý, vô cùng tri kỉ, mà nghe vậy, ánh mắt Hàn Lạc Tuyết lại bỗng nhiên lóe lên, nhưng sau đó lại lập tức mỉm cười nhẹ nhàng.

"Đa tạ Vương phi tỷ tỷ đã thông cảm, bất quá Vương phi tỷ tỷ cũng yên tâm, chỉ cần Lạc Tuyết hết bệnh, liền lập tức trả Ngô thẩm về..."

Nhìn thẳng vào mắt của Nhiếp Cẩn Huyên, Hàn Lạc Tuyết cười tươi như hoa. Nhưng nàng vừa nói tới đây, giọng nói lại hơi hơi nhỏ lại, Nhiếp Cẩn Huyên bỗng nhiên vẫy vẫy tay, sau đó khẽ thở dài một cái.

"Ai, tính. Nếu đã điều tới, cần gì phải làm Ngô thẩm trở về?"

Ngữ khí của Nhiếp Cẩn Huyên vừa bình thản vừa nghiêm túc, dứt lời, liền nhướng mày nhìn về phía Hàn Lạc Tuyết.

"Nói thêm, vừa nãy không phải Trắc phi muội muội bảo Súc Ngọc Hiên luôn thiếu người sao? Một khi đã như vậy, liền để Ngô thẩm lưu lại đi, dù sao Ngô thẩm cũng là một người có năng lực, nếu ở lại đây, cũng có thể giúp đỡ..."

"Bất quá, lúc trước ta đã tạm thời điều Ngô thẩm đến phòng bếp hỗ trợ, lúc sau lại trở về làm quản sự hậu viện, nếu đã có thể để Ngô thẩm lưu lại Súc Ngọc Hiên, vậy xem ra vẫn phải tìm người khác đến tiếp nhận chức vị của nàng a~!"

....

Lại tranh đấu, nhưng Huyên tỷ thật cao tay...quá hâm mộ....muốn ôm đùi Huyên tỷ!

Chuyện không liên quan: Tự nhiên một ngày thức giấc mình đã trở thành Exo - L. Còn là một hủ nữ ship ChanBaek, yêu Chanyeol nhất luôn!
Bình Luận (0)
Comment