Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

Chương 67



Hiên Viên pháp vương cùng Ôn Lam Tân cũng không dám dùng toàn lực, sợ rằng sẽ đánh tan mãnh quỷ này ra mất, nhưng mà lại sợ bị đối phương giành trước bắt được tên lính mãnh quỷ này. Tên lính cấp bậc Quỷ vương thế này, nếu mà mình hấp thu được, hoặc là luyện thành pháp bảo, hoặc là dùng bí pháp của Ma đạo để hủy diệt thần trí, luyện chế thành phân thân, vậy uy lực quả nhiên là vô hạn, chỉ với một kích vừa rồi đã tương đương với cao thủ Hóa Thần trung kỳ rồi! Trong lúc nhất thời hai người không biết phải xuống tay như thế nào, chỉ biết dần dần tăng thêm áp lực! Truyện "Phật Đạo "



Sát! Sát! Sát! Tên lính không đầu kia thần trí hình như cũng mơ hồ rồi, chỉ còn lại sát khí ngập trời ở trong đầu, hoàn toàn hành sự theo bản năng, nhưng mà như thế lại càng tăng thêm khí thế bá đạo hung ác. Thấy rít gào một trận không có kết quả, lại thêm ba tiếng rống to truyền ra từ lồng ngực, toàn bộ con đường Tư Mã đều bị chấn động giống như muốn sập đến nơi. Ầm! Chu Thanh chỉ cảm thấy một cỗ nguyên lực cực lớn mang theo khí tức tử vong mạnh mẽ tiến ra từ lòng đất, hội tụ lại trên người tên lính không đầu, cây giáo đồng đen do âm hồn ngưng tụ đột nhiên lại lớn ra thập bội, từ xa xa nhìn lại giống như là cây búa Khai Sơn. Mãnh quỷ tưởng như sẽ bị huyết thủ cùng ma thần làm cho sụp đổ đột nhiên lại bật lên, khiến cho ma thần cùng huyết thủ bị lui lại một chút!




Có điều Hiên Viên pháp vương cùng Ôn Lam Tân hai người là loại công lực nào kia chứ, đều là cao thủ nhất đẳng đương thời, cho dù là tứ đại tông sư có cùng lên chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của hai người họ. Những mãnh quỷ âm hồn này tuy tương đương với một cao thủ Hóa Thần trung kỳ, nhưng mà so với tứ đại tông sư chỉ sợ còn kém một khoảng rất lớn. Cho dù có thể điều động tử khí ở dưới nền đất để gia tăng thêm công lực thì vẫn chỉ là vô dụng mà thôi. Dừng lại một chút, huyết thủ cùng ma thần lại tiếp tục ép xuống. Cây giáo đồng đen vừa to ra cũng dần dần héo rút lại, ngay cả hàn quang bắn ra bốn phía cũng ảm đảm đi không ít! Khí tức thảm thiết, tuyệt vọng lập tức tràn đầy toàn bộ con đường Tư Mã! Âm hồn của tên lính không đầu thấy giãy dụa không có kết quả, bèn ngưng tụ toàn bộ quỷ khí âm lực toàn thân, muốn tự phát nổ! Thà rằng hủy diệt chính mình chứ không chịu khuất phục! Hiên Viên pháp vương cùng Ôn Lam Tân ngàn tính vạn tính, lại xem nhẹ chiêu thức này, đều rời khỏi hơn mười trượng, tránh bị âm hồn tự bạo lan đến.



" Đô Thiên Thần Sát! Vây!" Mười hai đạo lệnh kỳ thêu chỉ vàng thoáng hiện ra từ hư không, Chu Thanh rốt cục nhịn không được. Các ngươi đã không cần nữa, ta lại cần! Không quản tốt xấu, toàn lực thúc giục chân nguyên trong cơ thể. Được Hiên Viên pháp vương cùng Ôn Lam Tân hai đại cao thủ trợ lực, nguyên thần Kim tằm đã đột phá đến bốn cánh, chân nguyên toàn thân mạnh mẽ, hơn nữa trận pháp linh diệu, đột nhiên bao vây chặt chẽ đoàn âm hồn quỷ lực kia ở trong trận. Một tiếng rít vang lên, Hóa Huyết thần đao thoát thể mà ra, trực tiếp bay vào trong trận, cắm vào đoàn quỷ lực đó, giống như là cá voi hút nước hút một cái sạch sẽ!



" Lục đạo luyện hồn! Bản tính quy nguyên!" Dưới ánh mắt tiếc hận của Hiên Viên pháp vương cùng Ôn Lam Tân, Chu Thanh liên tục biến ảo pháp quyết. Hóa Huyết thần đao rung động một trận, một đạo hạt châu màu trắng bạc lớn cỡ quả trứng chim bồ câu phun ra từ cặp đầu sói ở chuôi đao, chậm rãi bay đến mi tâm của Chu Thanh rồi thẩm thấu vào.



Sau khi chết mà hồn phách vẫn còn có thể lưu trụ lại ở nhân gian, đó chính là hạng người có tinh thần niệm lực mạnh mẽ. Nhất là binh lính của Tần hoàng đại đế, bất kính thiên địa, bất bái quỷ thần! Chỉ bái vua của bọn họ! Chỉ biết phục tùng mệnh lệnh! Nhiều năm chiến đấu chiến trường đã tôi luyện tinh thần ý chí trở nên cứng cỏi vô cùng! Chu Thanh mượn dùng lực của Hóa Huyết thần đao, mạnh mẽ tách sát khí hung bạo của tên lính này ra, chỉ để lại một đoàn tinh thần niệm lực tinh thuần nhất.




Tu sĩ từ xưa tới giờ, hoặc là tu thân, hoặc là tu tinh thần niệm lực, hoặc là kiêm tu cả hai, tóm lại vẫn là tu luyện Hình và Thần. Người tu thân, dẫn thiên địa nguyên khí tôi luyện thân thể. Người tu tinh thần niệm lực thì lại tôi luyện ý chí, rèn luyện thần thức. Khác với tu thân, người tu tinh thần niệm lực không thể nhận các sự trợ giúp của ngoại lực, chỉ có thể dùng các loại bí pháp đau đớn để rèn luyện thần thức, theo đuổi mục đích là niệm lực có thể ngưng tụ thành thực thể, đánh người chống địch. Nếu tiến thêm một bước nữa thì có thể thần thức bất diệt, trường tồn thiên địa. Nhưng thần niệm là hư vô mờ ảo, khó tu luyện nhất. Truyện "Phật Đạo "



Đạo của trời, mất đi thì nhiều mà bổ sung thì ít! Đạo của Ma thì lại khác, nghịch thiên phản Đạo. Những chuyên gia Ma đạo thượng cổ đã trải qua nghiên cứu, sáng chế ra được phương pháp có thể mạnh mẽ đoạt lấy thần niệm của người khác để dung nhập vào chính mình. Cách tu hành như vậy tuy là rất nhanh, nhưng cũng rất tai hại. Tinh thần niệm lực cùng với thần trí của một người không tách riêng mà gọi chung là hồn phách, muốn đem nấu chảy tinh thần niệm lực của người khác để nhập vào bản thân mình thì nhất định phải tách bỏ được thần thức của đối phương. Từ xưa những phương pháp tách hồn phách thần thức của Ma đạo quả thực là như cát sông Hằng, nhiều không kể xiết, nhưng những công pháp có thể tách sạch sẽ được thần thức thì lại không đến một bàn tay. Nếu thi thoảng cắn nuốt thì không sao cả, nhưng mà nếu bị lâm vào lâu dài, cái thần niệm dị chủng đó ở bên trong cơ thể sẽ quấy nhiễu ý chí. Cho dù ngươi có là kẻ tu hành kiên định, thì đối mặt với sự quấy nhiễu thần niệm của những thần thức dị chủng đó ngày này qua tháng khác, vô cùng vô tận, tối thiểu cũng sẽ bị tâm thần phân liệt.



Mà Đô Thiên Thần Sát đại trận ở bên trong Hóa Huyết thần đao chính là một trong những công pháp chỉ đếm trên đầu ngón tay đó. Tất cả hồn phách, trải qua sự lọc bỏ của đại trận, thần thức, tử khí, bạo khí đều bị tách ra sạch sẽ, chỉ còn lưu lại những niệm lực mạnh mẽ và tinh thuần nhất.



Chu Thanh đạt được cỗ tinh thần niệm lực hơi cường đại này, không ngờ mi tâm lại có vẻ hơi phồng to ra, vội vàng tách ra một phần đưa sang nguyên thần thứ hai. Chu Thanh nhắm hai mắt lại, thần niệm lướt xung quanh một lượt, toàn bộ con đường Tư Mã đều thấy rõ ràng không sót thứ gì. Tinh thần niệm lực so với lúc trước ước chừng tăng lên hơn cả gấp đôi, tuy rằng không giống như Hiên Viên pháp vương có thể ngưng tụ lại thành thực chất, nhưng mà đã hơn rất nhiều những cao thủ Hóa Thần bình thường khác.



" Tiểu tử! Ngươi được cái này còn hơn cả hai chúng ta nữa, cho nên đừng có làm cái mặt oán giận ở trước mặt lão tổ nữa. Đáng tiếc thật, nếu như mà bị ta thu phục luyện chế thành phân thân, vậy thì đã có một thủ hạ Hóa Thần trung kỳ rồi. Ngươi làm như vậy, quả thực là phung phí của giời!" Hiên Viên pháp vương tuy rằng cứ kêu đáng tiếc, nhưng mà cũng chẳng hối hận. Nếu như cứ để cho cái âm hồn đó tự phát nổ thì cũng chẳng chiếm được cái gì, Chu Thanh cũng không xem như là xông vào ăn hôi. Có điều Hiên Viên pháp vương lại tức giận Ôn Lam Tân cướp đoạt cùng với lão, nếu không phải cố kỵ đối phương, Hiên Viên pháp vương sớm đã thu phục được quân hồn hung mãnh đó rồi!




Suy nghĩ của Ôn Lam Tân với lão lại giống nhau. Hai người nhìn nhìn lẫn nhau, không khí chợt trở nên căng thẳng. Hai người đều là hạng người kiêu ngạo bướng bỉnh, một là lão yêu ngàn năm, từng thống soái Yêu tộc thiên hạ, một là Ma trung chi ma, thiên hạ Ma đạo tông sư, làm gì có chuyện lại nhận thua với đối phương, sợ rằng chỉ cần có một lời bất hòa là sẽ trở mặt động thủ ngay!



Chu Thanh nhận được ưu đãi, tâm tình đương nhiên là vô cùng tốt, nhìn thấy không khí căng thẳng giữa hai người, đương nhiên là hiểu ra vì cái gì: "Hai vị, nơi này cực kỳ hung hiểm, một oan hồn nho nhỏ còn có được thực lực như vậy, chúng ta không nên nội chiến vì nó! Trăm vạn quân hồn số lượng rất nhiều, không cần tính toán một hai con đâu. Trong con đường Tư Mã này cũng không còn động tĩnh gì nữa, chúng ta vẫn nên chạy đi thì hơn, để tránh đêm dài lắm mộng!"



Tuy rằng Chu Thanh ước gì hai kẻ đó đồng quy vu tận, mất mạng ở nơi này, nhưng mà nếu hai kẻ đó thật sự đánh nhau thì sợ rằng hắn sẽ không chịu nổi dư chấn! Huống chi, nếu không có sự trợ giúp của hai kẻ đó, Chu Thanh muốn chém mấy cái quân hồn để hấp thu tinh thần niệm lực sợ rằng lại càng thêm khó khăn. Chu Thanh tự nghĩ nếu mà có hai ba cái quân hồn bậc này, không nói tới hấp thu tinh thần của đối phương, mà mình bị chúng nó ăn lại cũng không phải là không có khả năng! Mỗi lúc tinh thần niệm lực của Chu Thanh tăng lên, khống chế Hóa Huyết thần đao cũng trở nên linh động hơn, hiện tại địa vị đột nhiên lại ẩn ẩn có vẻ ngang hàng với hai người kia, cho nên tiến lên làm trưởng ban hòa giải tổ dân phố! T


Bình Luận (0)
Comment