Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

Chương 8







Tại một trong những khách sạn lớn nhất ở Las Vegas, trong một căn phòng vip trang trí lộng lẫy như hoàng cung, Liêu Tiểu Tiến nhìn vào từng xấp tiền bày ra đầy cả chiếc giường to, phấn khích nhảy tưng tưng: “300 triệu. Ôi! 300 triệu USD, bọn Nhật này mang theo nhiều tiền mặt thế này làm gì ấy nhỉ? Chẳng lẽ cô gái này đáng giá đến thế ư?” Trong cơn phấn khích Liêu Tiểu Tiến vẫn giữ được đầu óc sáng suốt, tỏ vẻ nghi hoặc. Truyện "Phật Đạo "



“Xem ra phải đợi sau khi cứu tỉnh cô gái mới biết được!” Chu Thanh sắc mặt căng thẳng, hai ngón tay đặt vào cổ tay của cô gái đang hôn mê bất tỉnh bắt mạch, liên tục lắc đầu sầu não.



Liêu Tiểu Tiến bật cười khanh khách: “Sư phụ, người biết chẩn bệnh từ khi nào vậy? Người chẳng phải đã nói khôi lỗi thuật tác động vào phần đầu hay sao? Thế mà người lại bắt mạch ở cổ tay, đang bày vẽ gì thế?”



“Dám ăn nói với sư phụ thế hả? Muốn đánh đòn phải không? Ta đang bắt mạch cho cô gái xem có bị thương ở nơi nào nữa không đó.” Chu Thanh chống chế.



“Rõ ràng là làm bộ làm tịch, còn nói là bắt mạch.” Liêu Tiểu Tiến lầu bầu nguyền rủa, hỏi: “Sư phụ, cô ta còn cứu được không? Xinh đẹp thế này chết đi thì đáng tiếc lắm!”



“Khó đấy! Ta cũng không dám chắc, não bộ của cô ta bị sâu bù nhìn ức chế nhận thức, giờ phải dụ con sâu bù nhìn chui ra, rồi nghỉ ngơi tịnh dưỡng, nếu để quá lâu con sâu bù nhìn sẽ mất đi kiểm soát, lúc đó nó ăn hết bộ não của cô ta, có là Đại La Kim Tiên giáng trần cũng hết cách.” Chu Thanh phân tích cặn kẽ. (khôi lỗi = bù nhìn)




“Thế phải làm sao bây giờ? Có cách gì để dụ con sâu bù nhìn chui ra không?”



“Vậy thì phải nhờ ngươi giúp đỡ rồi.”



“Con? Giúp thế nào?”



“Sâu bù nhìn có rất nhiều loại, nhưng đa số đều thích hút máu, ngươi hãy chích chút máu tươi ra là được, ta làm phép đưa mùi máu tanh vào não bộ cô ta, dụ con sâu bù nhìn chui ra, sau đó dùng Ất mộc linh khí từ từ điều dưỡng sẽ mau khỏi thôi.”



“Lại dùng máu của con à? Tại sao lần nào cũng là con vậy?”



“Không dùng của ngươi chẳng lẽ dùng của ta hả? Giỏi thì ngươi làm sư phụ đi, dù sao ngươi cũng là huyết tộc, mất đi tám mười cân máu cũng chẳng sao, chỉ một lúc là ngươi hồi phục ngay, còn sư phụ ta thì không được.” Chu Thanh mỉm cười xảo trá, nghĩ thầm trong bụng: “Trong máu của ngươi có Cửu Lê Thánh Huyết, đó là món khoái khẩu của mấy con sâu bù nhìn, không dùng máu ngươi thì dùng của ai?”



“Thôi được, vì người đẹp con hy sinh một lần vậy.” Liêu Tiểu Tiến tỏ ra chính nghĩa đầy mình nói.



Chu Thanh cũng không nói nhiều thêm, tạo một luồng kiếm khí rạch một vết trên cánh tay Liêu Tiểu Tiến, dặn dò: “Lát nữa thấy có vật gì lạ lạ chui ra khỏi đầu cô ta thì mau di chuyển cô gái đi chỗ khác, còn nữa, đem dán đạo bùa trừ tà lên người cô ta, như thế con sâu bù nhìn chui ra sẽ không chui trở vào được, nhớ nắm bắt thời cơ cho tốt, nó vừa chui ra là lập tức dán bùa.”



Chấm chút máu lên đầu ngón tay, Chu Thanh vẽ bùa vào bàn tay đặt ngay bên lỗ tai cô gái, ngấm ngầm vận công, một luồng khí mờ ảo óng ánh sắc vàng chui vào tai cô gái, chỉ một lúc sau, tiếng sột soạt phát ra từ trong lỗ tai, một con sâu dạng tằm màu vàng to như cây đũa, dài hơn tấc từ từ bò ra, điều kì lạ hơn là con tằm màu vàng này có một đôi cánh mỏng hơn cánh ve đang phe phẩy sau lưng, vừa chui ra khỏi lỗ tai cô gái đã hóa thành một luồng sáng phóng thẳng về phía bàn tay của Chu Thanh.



Chu Thanh lập tức nháy mắt ra hiệu cho Liêu Tiểu Tiến, con sâu màu vàng có cảm giác bản năng khá tốt, khi còn cách bàn tay của Chu Thanh một tấc đột nhiên dừng lại, bay trở về tính chui ngược vào tai cô gái, nhưng lúc này đã trễ, Liêu Tiểu Tiến đã dán xong lá bùa, con sâu như đụng phải bức tường vô hình bị bật trở ra, rơi vào một chiếc bình ngọc trên tay Chu Thanh.



Chu Thanh tỏ ra kinh ngạc, không ngừng thốt lên: “Kim tằm sáu cánh! Kim tằm sáu cánh! Đúng thật là Kim tằm sáu cánh rồi! Cái tên khốn khiếp nào lại đem thứ tốt như thế luyện thành sâu bù nhìn, thật không biết hàng tốt! Đồ phá của!”



Thấy Chu Thanh phấn khích reo lên, Liêu Tiểu Tiến tò mò hỏi: “Sư phụ, Kim tằm sáu cánh là thứ gì thế ạ? Sao người lại vui mừng đến thế?”



Chu Thanh mỉm cười nói: “Đi! Dán thêm mấy đạo Mộc Linh phù xung quanh cô gái, chắc mấy tiếng đồng hồ nữa cô ta sẽ tỉnh lại. Con Kim tằm sáu cánh này là linh vật nhất đẳng của đất trời, nhưng đem nó làm sâu bù nhìn kể ra không mấy thích hợp. Đợi sau khi xong xuôi mọi việc sư phụ sẽ giải thích cho nghe!” Chu Thanh hí hửng đắc ý vô cùng.



“Sư phụ, làm xong hết rồi nè.”



“Ờ! Khá lắm, đạo Mộc Linh phù vẽ tốt nhỉ, còn Tụ Linh trận cũng coi như thông qua.” Chu Thanh đang khấp khởi vui mừng, mở lời khen Liêu Tiểu Tiến một câu: “Xem ra gần đây ngươi quả thật có cố gắng học tập.”




Liêu Tiểu Tiến van nài: “Sư phụ à, đợi lát nữa cô gái xinh đẹp kia tỉnh lại người không được nói con như thế nhé, không thì con mất mặt lắm đấy!”



“Hở?” Chu Thanh xoay tròn đôi mắt: “Được rồi, sư phụ lát nữa còn có việc muốn nhờ ngươi giúp đỡ, ngươi không được từ chối đâu đó!”



Liêu Tiểu Tiến vội gật đầu lia lịa nhận lời, vỗ ngực nói: “Việc của sư phụ cũng chính là việc của con, chỉ cần người dặn dò một tiếng, dù có lên núi đao xuống biển lửa con cũng quyết không từ chối. À phải rồi, sư phụ nói con nghe Kim tằm sáu cánh là thứ gì đi, rõ ràng là nó chỉ có một đôi cánh thôi mà.”



“Kim tằm sáu cánh là linh vật nhất đẳng của đất trời, chính là loài vật quý hiếm thời thượng cổ, số lượng cực kì ít, một đôi Kim tằm sáu cánh phải một ngàn năm mới đẻ ra một trứng, một trăm năm trứng mới nở ra ấu trùng, ấu trùng mới nở còn yếu ớt nên chỉ có một đôi cánh, sau khi trưởng thành mới có 3 đôi cánh, cũng chính là sáu cánh, Kim tằm sáu cánh trưởng thành có sức mạnh khủng khiếp, có thể nói là không có gì có thể sánh bằng, hơn nữa tính tình tàn bạo, chỉ có điều trí tuệ của chúng lại cực thấp, lại thích mùi máu, hình như vào thời thượng cổ Phong Thần chiến, Kim tằm sáu cánh đã bị bắt sạch sành sanh, sâu trưởng thành bị luyện thành pháp bảo, ấu trùng được nuôi giữ. Sau Phong Thần chiến, cao nhân trong thiên hạ chết gần hết, Kim tằm sáu cánh cũng tuyệt tích giang hồ, cho đến 600 năm trước, Tà Đạo Ma Tôn Lục Bào lão tổ phát hiện ra một con ấu trùng ở vùng đất Miêu Cương. Tên Lục Bào lão tổ này cũng là một kì tài, lão ta đem Kim tằm sáu cánh giao phối với một loài sâu khác, sinh ra một mớ Kim tằm, tuy sức mạnh thua xa Kim tằm sáu cánh thuần chủng, nhưng dù sao cũng mang huyết thống của Kim tằm sáu cánh nên sức mạnh cũng không yếu, nhất là với số lượng đông đảo, thêm vào đó Lục Bào lão tổ dùng máu người để nuôi lũ sâu này, tính khí của chúng còn tàn bạo hơn cả tổ tiên. Vì lí do đó, uy danh Tà Đạo tông sư của Lục Bào lão tổ được khẳng định, sau này Lục Bào lão tổ bị Thục Sơn liên kết các đại môn phái tu đạo tiêu diệt, lão bị chết dưới Tử Thanh song kiếm, kể từ đó Kim tằm sáu cánh không còn xuất hiện nữa, thật không ngờ bây giờ lại xuất hiện một con ở đây, xem ra con này còn là ấu trùng, một con Kim tằm sáu cánh trưởng thành có thể sánh với một cao thủ đạt cảnh giới tu luyện Hóa Thần hậu kỳ đấy, ngay cả Kim tằm tiến hóa đến giai đoạn bốn cánh chúng ta cũng đối phó không nổi đâu, chắc cũng có thể so sánh với nhân vật đạt cảnh giới Hóa Thần sơ kỳ. Đến lúc đó trời đất bao la, nó muốn đi đâu về đâu khó có ai ngăn cản nổi.” Truyện "Phật Đạo "



“Sư phụ, vậy Kim tằm sáu cánh cần bao lâu mới tiến hóa trưởng thành hoàn toàn? Chắc thời gian cũng không ngắn đâu, nó một ngàn năm mới đẻ một quả trứng cơ mà.” Liêu Tiểu Tiến nói ra suy nghĩ của mình.



“Trong điều kiện bình thường thì ấu trùng tiến hóa thành Kim tằm bốn cánh mất khoảng 200 năm, từ bốn cánh tiến hóa lên sáu cánh ta cũng không biết rõ, đoán chắc phải mất khoảng thời gian gấp mười lần giai đoạn trước, chí ít cũng là 2000 năm.” Chu Thanh mỉm cười giải thích.



“Hứ! Vậy thì có tác dụng quái gì? Mất thời gian lâu thế này ngay cả con là huyết tộc cũng chầu ông tổ luôn rồi, đừng nói là loài người như sư phụ, đến lúc đó chắc đến mảnh xương dùng đánh trống cũng không còn.” Liêu Tiểu Tiến thất vọng vô cùng, bắt đầu nói xằng nói bậy. Truyện "Phật Đạo "



Chu Thanh không thèm chấp lời lẽ vô phép của tên đệ tử, mỉm cười nói tiếp: “Ta nói trong điều kiện bình thường kìa, ý là để mặc nó tự tiến hóa, tất nhiên ta có cách giúp nó nhanh chóng tiến hóa thành Kim tằm bốn cánh.”



“Cái gì vậy?” Liêu Tiểu Tiến hào hứng trở lại.



“Dùng máu người nuôi nó. Năm xưa Lục Bào lão tổ chính là dùng cách này, hơn nữa Kim tằm sáu cánh thích nhất ăn thịt hồn phách. Hí hí!” Chu Thanh nhếch mép bí hiểm.



“Không phải chứ!” Liêu Tiểu Tiến dè dặt nhìn vào Chu Thanh, sắc mặt trắng bệch.



“Đừng nhìn ta như vậy, ta sẽ không làm chuyện giết người cướp đoạt hồn phách đâu, chỉ có người trong Ma đạo mới làm chuyện đó, hơn nữa bây giờ là xã hội văn minh, giết người sẽ gây chấn động, ta đâu có ngu làm chuyện ngốc nghếch? Đừng quên đêm qua chúng ta đã tịch thu được thanh Hóa huyết thần đao, ‘Đô thiên thập nhị thần sát đại trận’ trên thanh đao không biết đang giam cầm bao nhiêu hồn ma ngàn năm, quỷ dữ vạn năm, dùng chúng để nuôi Kim tằm là thích hợp nhất, còn máu người ấy à, hí hí…” Chu Thanh cười to mấy tiếng.



Liêu Tiểu Tiến tất nhiên hiểu rõ ý của sư phụ, lập tức hét toáng lên phản đối: “Lại dùng máu của con hả? Lần này tuyệt đối không được đâu, tuy huyết tộc như con không mấy quan trọng chuyện bị mất máu, nhưng dù sao máu cũng đâu phải như nước lã, con muốn hồi phục cũng cần có thời gian, lần này tuyệt đối không đồng ý với sư phụ được.”



“Hí hí! Đồ đệ à, ngươi theo ta lâu rồi hình như ta chưa cho ngươi món pháp bảo nào ra hồn thì phải. Vốn dĩ sư phụ định chế tạo vài món pháp bảo uy lực dũng mãnh cho ngươi, giúp ngươi nhanh chóng trả thù giành lại Jenny, nhưng hôm nay ngươi cũng thấy rồi đó, Phi kiếm và Ngọc bài của sư phụ đều bị phá hủy. Ài! Hết cách rồi, sư phụ cũng cạn kiệt rồi.” Chu Thanh nở nụ cười nham nhở.




“À!” Liêu Tiểu Tiến như trái bóng xì hơi: “Cần bao nhiêu máu, phen này chúng ta phải thỏa thuận trước, pháp bảo đưa cho con ít nhất phải cùng đẳng cấp với Tiểu Phiên Thiên của sư phụ mới chịu đó.”



“Không thành vấn đề, chỉ cần 20 cân máu là đủ rồi.”



“Không!” Liêu Tiểu Tiến rùng mình một cái, chỉ vào Chu Thanh trả treo: “Sư phụ là quỷ hút máu hay con là quỷ hút máu? Giá chót, 5 cân máu thôi.”



“15 cân!”



“8 cân!”



“12 cân!”



“Cùng lắm là 10 cân, không thì miễn bàn.”



“Thỏa thuận! Lần nay chúng ta có được nhiều tiền thế này, ta sẽ mua vài miếng ngọc tốt, chế tạo cho ngươi vài món pháp bảo uy lực dũng mãnh.”



Hơ! Một âm thanh yếu ớt khẽ vang lên. Liêu Tiểu Tiến hét lớn: “Sư phụ, cô gái xinh đẹp tỉnh rồi nè.”



“Sao tỉnh nhanh thế nhỉ? Không lí nào…” Chu Thanh ngờ ngợ nhưng lập tức nghĩ thông suốt: “Chắc là vừa rồi dụ Kim tằm chui ra, máu của thằng tiểu tử này đã truyền một ít vào não cô gái, Cửu Lê Thánh Huyết quả nhiên hiệu nghiệm, dùng Cửu Lê Thánh Huyết làm thức ăn cho Kim tằm, ta phải xem thử con Kim tằm sáu cánh mạnh đến mức độ nào mới được. Hí hí!”



Lăng Nhược Thủy khi tỉnh dậy đầu óc vẫn còn choáng váng, vừa mở mắt ra thấy ngay một gã đàn ông đứng kế bên mình, cô sợ xanh mặt, hét toáng lên: “Á…” Âm thanh chói tai gây chấn động Liêu Tiểu Tiến, màn đêm âm u che phủ trước mắt, sém chút làm hắn ngất đi.



Đôi tay Lăng Nhược Thủy ôm chặt phía trước ngực, kiểm tra tỉ mỉ áo váy của mình, phát hiện y phục vẫn còn nguyên vẹn, thế mới yên tâm được đôi chút


Bình Luận (0)
Comment