Âm Tế Thiên nhìn bọn cung nữ mất hồn, nụ cười trên khóe miệng càng tươi hơn, hỏi lại một lần nữa: “Ta đẹp không?”
Giọng nói của hắn tựa hồ mang theo ma lực, khiến biểu tình của tất cả các cung nữ trở nên cực kỳ đờ đẫn. Giống như con rối bị người ta khống chế, dùng ngữ khí cứng ngắc, trăm miệng một lời đáp: “Đẹp!”
Âm Tế Thiên nhìn ánh mắt không có tiêu cự của đám cung nữ, chắc ăn bọn họ đã bị hắn khống chế, mới vừa lòng thu hồi hai tay, hướng về phía cửa đi đến.
Thị vệ ở ngoài cửa vừa trông thấy Âm Tế Thiên, liền tức khắc dẫn hắn tới chủ điện của Vạn Thú Cung.
Sân của chủ điện, có một tấm thảm đỏ trải dài từ cửa chính nối thẳng tới cửa đại điện.
Phát hiện Âm Tế Thiên đã đến, Đế Duật nhanh chóng tiến lại gần, dắt tay hắn. Y ngưng mắt nhìn khuôn mặt diễm lệ của thiếu niên, tán thưởng: “Ngươi thật đẹp!”
Âm Tế Thiên lạnh lùng liếc y một cái.
Đế Duật cười nói: “Nhưng, ta lại tương đối thích khuôn mặt trước kia của ngươi hơn!”
Khuôn mặt trước kia vừa có nét cuồng dã bất kham, mà lại vừa tà mị gợi cảm. Nhất là lúc muốn tính kế người khác, nụ cười ngoan độc ấy đặc biệt rực rỡ lóa mắt, làm y say mê đến không thể dời mắt.
Đế Duật lấy một viên đan dược ra, đưa tới trước mặt hắn: “Viên Hóa Dung đan cấp Thần phẩm này, có thể giải trừ dung mạo trên mặt ngươi!”
Âm Tế Thiên cũng khá thích khuôn mặt trước kia hơn, cho nên không chần chờ gì, liền tiếp nhận đan dược. Bất quá, hắn không có dùng ngay lúc này.
“Đêm qua ngươi không trở về, chẳng lẽ là vì luyện chế viên đan dược đó?”
“Ừm!” Đế Duật chẳng thèm để ý việc thiếu niên có dùng đan dược ngay bây giờ hay không, nắm tay thiếu niên bước lên thảm đỏ.
Hai bên thảm có đứng hai hàng Thần tướng với chiến giáp màu bạc trên người, ước chừng có khoảng năm sáu vạn tên. Mỗi tên đều mang khuôn mặt nghiêm trang, ánh mắt hữu thần. Thời điểm khi nhìn thấy Đế Duật và Âm Tế Thiên xuất hiện, bọn họ mới thoáng hiện lên ý cười.
“Chúc mừng Thái tử! Chúc mừng Thái tử phi!”
Lời nói chúc mừng tuần hoàn không ngừng, thanh âm chỉnh tề vang dội. Toàn bộ quảng trường đều là tiếng chúc mừng của nhóm Thần tướng, quanh quẩn một chỗ.
Âm Tế Thiên mỉm cười nhìn Đại điện trước mặt, hỏi: “Đế Duật, ngươi từng gặp qua Cửu Thiên Thần Kiếp chưa?”
Nghe vậy, trong đầu Đế Duật đột nhiên có loại dự cảm không tốt, nhăn mày nói: “Tại sao ngươi lại đột nhiên nhắc tới Cửu Thiên Thần Kiếp?”
Cửu Thiên Thần Kiếp tồn tại khi có Tiên nhân phi thăng thành Thần. Ngàn vạn năm qua, cũng chỉ có ngày đó khi Âm Tế Thiên phi thăng thành Thần mới xuất hiện một lần!
Âm Tế Thiên quay đầu lại nhìn y: “Bởi vì ta chợt nhớ tới một việc, rằng lúc ta độ Cửu Thiên Thần Kiếp, Cửu Thiên Thần Kiếp đã từng đánh chết rất nhiều Tiên nhân.”
Nói tới đây, ý cười trên khóe miệng hắn càng sâu hơn: “Cho nên, ta cũng rất tò mò, rốt cuộc Cửu Thiên Thần Kiếp có thể đánh chết Thần nhân của Thần giới hay không?”
Đế Duật chợt híp mắt: “Ngươi có ý gì?”
Y chợt nhớ tới hồi còn ở Tu Chân giới, Âm Tế Thiên đã từng vượt qua hai lần Lôi kiếp, chẳng lẽ…
Đáy lòng Đế Duật hơi có phần hoảng hốt, nghĩ muốn nắm chặt tay thiếu niên, hạ thêm vài đạo phong ấn trên người hắn.
Không ngờ, lại bị một cỗ khí từ trong cơ thể thiếu niên bắn ra, đẩy lui mấy bước.
Thần tướng đang dự lễ đều sửng sốt, trong lúc nhất thời cũng không biết đã phát sinh chuyện gì.
Đột nhiên, bầu trời đang trong xanh bỗng kéo mây đen dày đặc, gió to nổi lên, thổi qua đại thụ, phát ra âm thanh sàn sạt. Ngay sau đó, có tiếng sấm truyền đến.
Mọi người kinh nghi nhìn lên bầu trời!
“Vừa rồi sắc trở vẫn còn rất tốt, sao đột nhiên lại đen thui thế này?”
“Các ngươi nhìn, đó hình như là Vân kiếp và Lôi kiếp, chắc là có người muốn Độ Kiếp!”
“Ai áh! Là ai muốn Độ Kiếp!”
Đế Duật nhìn trừng trừng Âm Tế Thiên, trầm giọng nói: “Tế Thiên, ngươi cho là sau khi ngươi Độ Kiếp, thì có thể thoát khỏi ta sao?”
Y vẫn cứ cho rằng Âm Tế Thiên chẳng qua chỉ nhớ lại ký ức trước kia, tạm thời còn chưa khôi phục Thần lực, bởi thế mới có thể dễ dàng bị y bắt lấy!
Nhưng y cũng thật không ngờ, Âm Tế Thiên chẳng phải là chưa khôi phục năng lực, mà là đã phong ấn nó rồi. Chỉ khi xông qua các cảnh giới thêm một lần nữa, mới có thể xóa bỏ toàn bộ phong ấn.
Nói cách khác, phong ấn mà y hạ cũng sẽ bị Âm Tế Thiên phá giải!
Bất quá, hắn là dựa vào cái gì mà đề cao được tu vi để xông cảnh giới?
Đế Duật chợt nhớ tới Yêu đan của các đời Vương tộc được cung phụng trong Đại điện, nhưng Âm Tế Thiên bị y phong ấn tay chân, chẳng thể nào pháp nhúc nhích được. Nếu không có người giúp hắn, căn bản là không thể lấy được Yêu đan.
Xem ra, mình không những tính sai, mà còn quá sơ xuất!
Âm Tế Thiên cười nói: “Không thử thì làm sao biết!”
Hắn bỏ viên Hóa Nhan đan vào trong miệng, ngay sau đó, bộ chiến giáp vàng kim từ trong Nhẫn không gian bay ra, khoác lên trên người hắn, che đi hỷ phục màu đỏ.
Hắn cầm Thí Thần, chậm rãi bay lên không trung.
Hắn đứng ở trên cao, nhìn xuống Đế Duật dưới mặt đất. Giờ khắc này, hắn thật cảm thấy phi thường may mắn khi Đế Duật không có lấy đi Nhẫn không gian của hắn.
Tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn Âm Tế Thiên đang tựa như thiên thần giáng trần, khi chú ý tới sự thay đổi trên khuôn mặt của hắn, không khỏi kinh hô thành tiếng: “Ah! Kia không phải là Vương Hậu của Ám Thần Vương sao?”
“Đúng là hắn! Trước kia ta có gặp qua hắn!”
Trên mặt chúng Thần tướng không khỏi hiện lên vẻ cổ quái, ai ai cũng biết chuyện của Thái tử cùng với Vương Hậu của Ám Thần Vương hồi vạn năm trước. Chỉ là thật không ngờ, hiện tại người Thái tử muốn kết hôn lại chính là Vương Hậu của Ám Thần Vương.
Trước đó, bọn họ còn đơn thuần cho rằng người thiếu niên kia chẳng qua chỉ giống Vương Hậu của Ám Thần Vương ở nốt chu sa chí mà thôi.
“Vương Hậu của Ám Thần Vương ở đây, vậy có phải Ám Thần Vương cũng ở gần đây không?”
Mọi người nghị luận sôi nổi.
Lông mày của Đế Duật càng nhíu càng chặt hơn: “Tịch Thiên, sau khi ngươi hứng chịu Lôi kiếp xong, sẽ trở nên vô cùng suy yếu. Cho nên ngươi vẫn như cũ, trốn không thoát khỏi tay ta. Hơn nữa, còn có khả năng sẽ bay tới thông đạo dẫn lên Thần giới. Đến lúc đó, ngươi cho rằng phụ hoàng sẽ bỏ qua cho ngươi sao?”
“Việc này không cần ngươi quan tâm!”
Âm Tế Thiên đã sớm tính tới chuyện này rồi!
Trước kia, hắn đã từng phi thăng một lần, cho nên sẽ không cần phải phi thăng lần nữa.
Độ Kiếp xong, ngoại trừ việc phá tan phong ấn mà Đế Duật hạ trong cơ thể hắn, Cửu Thiên Thần Kiếp còn có thể khiến thể chất của hắn trở nên cường hãn hơn!
Thân ảnh Âm Tế Thiên đột nhiên biến mất trên không trung.
Sắc mặt Đế Duật nhất thời lạnh xuống, ra lệnh với chúng thần: “Chúng thần nghe lệnh, canh giữ nghiêm ngặt mọi cánh cửa thông tới Yêu giới, không được để cho ai ra vào!”
“Dạ!” Chúng thần nhanh chóng biến mất khỏi quảng trường.
Đế Duật sử dụng thần thức thăm dò phương hướng của Âm Tế Thiên, khi biết hắn ở ngay trên Yêu Tiên Thai, khẽ thở phào một hơi, nhưng rất nhanh lại nhíu mày.
Yêu Tiên Thai là nơi mà các đời Yêu giới dùng để tế tự, cũng chính là nơi mà Yêu thú ở Tu Chân giới phải đến khi phi thăng thành Yêu tiên.
Âm Tế Thiên đứng ở đó để làm gì?
Cho dù hắn có mở ra thông đạo phi thăng, bọn Đế Minh cũng không thể tiến vào. Hơn nữa, hắn hẳn phải biết rằng Đế Minh đang ở Minh Ngục, muốn đánh mở thông đạo cũng nên chọn mở cánh cửa thông tới Minh Ngục chứ.
Lúc này, tiếng sấm trên đỉnh đầu càng lúc càng lớn, tia chớp màu tím ánh kim chạy tán loạn trong mây đen, phát ra tiếng xẹt xẹt xẹt xẹt.
Thân hình Đế Duật biến mất tại chỗ, khi xuất hiện lần nữa, người đã tới bên cạnh Âm Tế Thiên.
Âm Tế Thiên thản nhiên quét nhìn Đế Duật cùng với chúng thần đứng xung quanh chờ vậy bắt hắn, khóe miệng gợi lên nụ cười tà mị mê người: “Tốt nhất các ngươi nên cách xa ta một chút!
Đế Duật giật mình nhìn nụ cười đã quá lâu chưa được trông thấy kia!
Nó chỉ xuất hiện khi Âm Tế Thiên nói một chuyện mà hắn đã định liệu trước, mới có thể tà mị sáng sủa đến như vậy!
Đế Duật lấy lại * thần: “Tế Thiên, ngươi trốn không thoát đâu. Hiện tại toàn bộ Yêu giới đều là người của ta. Số Yêu tiên còn lại không bị ta tru diệt, thì cũng bị đuổi khỏi Yêu giới! Cho dù năng lực của ngươi có mạnh hơn nữa, ngươi cảm thấy chỉ với một mình ngươi, có thể đối phó với mấy vạn người bọn ta sao?”
Âm Tế Thiên phảng phất như không nghe thấy, ngẩng đầu nhìn sấm sét ngưng tụ trong mây đen, cười nói: “Đến!”
Vừa dứt lời, một đạo sấm sét màu tím ánh kim đánh ầm xuống, nổ vang cả trời đất, toàn bộ Yêu giới kịch liệt rung chuyển, trên mặt đất bị nổ thành một cái khe!
Đế Duật vội trụ vững hai chân, cùng lúc đó, một cỗ tê dại xa lạ lan ra khắp người.
Y ngẩng đầu, nhìn Âm Tế Thiên, đối phương tựa như không hề bị Lôi kiếp bổ trúng, vẫn như cũ đứng thẳng tại chỗ.
Âm Tế Thiên liếc nhìn chúng Thần tướng bị Lôi kiếp đánh đến đứng không vững chân, nhếch môi: “Không hổ là Thần tướng, chịu đựng giỏi hơn Tiên nhân nhiều!”
Thiên binh ở Thiên giới, ngay cả đạo thứ nhất Cửu Thiên Thần Kiếp của hắn cũng tiếp không nổi!
Chúng Thần tướng: “…”
Bọn họ cũng không biết Lôi kiếp cư nhiên mạnh mẽ đến như vậy, mà đây chỉ mới là đạo thứ nhất, đã khiến bọn họ hai chân nhũn cả ra. Đây thật là Cửu Thiên Thần Kiếp mà Tiên nhân phải độ sao?
Này cũng quá sức lợi hại rồi đi! Chẳng biết Vương Hậu của Ám Thần Vương lúc vẫn còn là tiên nhân, làm thế nào mà có thể sống sót khi phải hứng chịu nó!
Âm Tế Thiên chuyển mắt nhìn Đế Duật: “Ngươi thân là Thần nhân, hẳn là chưa hưởng qua mùi vị của Lôi kiếp nhỉ?”
Thần nhân trên Thần giới, sinh ra liền có Thần lực. Bọn họ không cần Độ Kiếp. Và cấp bậc của bọn họ được quyết định bởi ở số linh căn mà bọn họ có!
Đế Duật thấy hắn cứ như bình thường: “Ngươi không bị Lôi kiếp ảnh hưởng?”
Y thân là Quang Thần Vương Tử, vẫn bị sấm sét đánh đến có chút tê dại, bởi thế Âm Tế Thiên không thể không có chuyện gì được.
Âm Tế Thiên chẳng thèm đáp lại!
Hắn mặc trên người chính là chiến giáp cực phẩm trong Thần phẩm, do chính tay Đế Minh chế tạo ra. Tất nhiên là không yếu ớt đến nỗi bị Lôi kiếp ảnh hưởng!
Âm Tế Thiên lần nữa ngẩng đầu nhìn lên trời, cười nói: “Đạo lôi kiếp thứ hai sắp tới!”
Chúng thần vừa nghe, cuống quýt chạy ra xa chỗ đó ngay.