Thần Thiên đại lục, Thanh Ương quốc, Phần Thủy huyện bên trong một thôn nhỏ gọi là Thanh Sơn thôn, tại một ngôi nhà cuối phía bắc, một người trung niên mặc áo dài xám tro vẻ mặt lo lắng chính là gia chủ của Thanh gia tên Thanh Khải, đang đi qua lại trước một căn phòng, bên trong là tiếng kêu thảm thiết của một người phụ nữ. Tất cả mọi người đều đang vội nên không chú ý đến một luồn sáng vụt vào căn phòng có tiếng hét của người phụ nữ.Sau đó vang lên tiếng khóc trẻ con, người trung niên vội chạy ngay vào phòng.
''Sinh, sinh, chúc mừng Thanh lão gia, là một tiểu thiếu gia khếu khỉnh'' một người phụ nữ mập mạp tuổi chừng tứ ôm đứa trẻ ra khỏi màng và nói với người trung niên. Xung quanh hạ nhân cũng vội cuối đầu chúc mừng''Chúc mừng lão gia thêm ấu tử''.
''Tốt, tốt, Thanh Mặc mau thưởng cho bà mụ'', ''tất cả hạ nhân cũng thưởng thêm tiền công tháng này''.
Thanh mặc cũng chính là quản gia của Thanh gia vội cuối đầu ''tốt, lão gia''.
''Tạ ơn lão gia'' bà mẹ và hạ nhân nói.
Cùng lúc đó tỳ nữ tên Thanh Mai là nha đầu hầu hạ bên Thanh phu nhân ôm đứa trẻ đến chỗ Thanh Khải ''Lão gia, tiểu thiếu gia thật đẹp mắt''.
Thanh Khải ôm lên đứa trẻ nhìn, Thanh Mai quả thật không khoa trương để nịnh bợ, đứa trẻ này đúng là vô cùng đẹp mắt, không giống những đúa trẻ mới sinh ra khác nhăn nheo đỏ rực, mà nảy nở trắng trẻo như đầy tháng là da trắng nõn mặt tròn trịa đặc biệt là có một dấu chấm đỏ giữa mi tâm giống như tiên đồng bên phật, làm người không khỏi ưa thích.
...
Hôm nay là tiệc đầy tháng của tiểu thiếu gia nhà Thanh lão địa chủ, tất cả hương thân đều lại đây để chúc mừng.Khi nghi thức lễ đầy tháng vừa xong mọi người chuẩn bị vào bàn tiệc thì bên ngoài đi vào một lão hòa thượng khuôn mặt mỉm cười hiền lành, mặc một bộ phật bào chấp tay ''A di đà phật''.
Thanh Khải thấy người đến, bằng vào kinh nghiệm lâu nay liền biết người đến bất phàm vội tiếp đón''A di đà phật, không biết sư phụ cần giúp gì không''
''Bần tăng Vô Không đến từ Pháp Linh Tự, vào tháng trước tính ra đệ tử tương lai của mình giáng sinh nên đến đây, đứa bé trong lòng phu nhân chính là đệ tử tương lai của bần tăng''.
Nghe đến tên Pháp Linh Tự, Thanh Khải vội kiềm chế trái tim đập nhanh, quay qua phía sau nhìn tiểu nhi tử trong lòng phu nhân rồi nhìn phu nhân, hai người nhìn nhau thấy trong mắt đối phương không kiềm được nỗi kinh hỉ, sau đó hai người cùng hướng về lão hòa thượng, cuối đầu ''tạ ơn sư phụ, có thể được sư phụ nhận làm đệ tử chính là phúc kiếp ba đời'',''không biết sư phụ muốn thu tiểu nhi tử lúc này luôn hay sao'' Thanh Khải nói.
''Bần tăng sẽ không thu đứa trẻ ngay bây giờ, bốn năm sau sẽ có người đến đón nó đến Pháp Linh Tự tu hành''. Lão hòa thượng cầm ra một chuỗi phật châu màu đỏ óng ánh không biết làm từ nguyên liệu gì đưa Thanh Khải '' này phật châu hãy xem như bần tăng làm quà gặp mặt cho đứa bé, nó sẽ ngăn chặn khí bẩn vào người, tăng cường thể chất, trong bốn năm này cũng sẽ có người đến giao linh thực cho đứa bé để không gây trở ngại khi bắt đầu tu hành''. Sau đó, chấp tay cuối đầu nói''bần tăng phải đi ngay bây giờ, tạ ơn thí chủ đã tiếp đón'' rồi biến mất.