Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 103

Edit: kaylee

Đúng lúc này, ánh mắt của nam tử mặc áo bào đen dừng ở trên người Cố Nhược Vân.

Trong nháy mắt kia, máu tươi cả người Cố Nhược Vân đều đọng lại, giống như là có một con độc xà quấn quanh ở trên cổ của nàng, lập tức có một cảm giác hít thở không thông truyền đến, loại cảm giác này làm cho nàng thật không thoải mái.

"Cố Nhược Vân!" Hai mắt của Lăng Ngọc từng chút lạnh xuống, cười lạnh nói: "Lúc này đây, cho dù là ngươi tránh ở phía sau Bách Thảo Đường, cũng vẫn trốn không thoát trừng phạt!"

Nữ nhân này phải chết!

Trong mắt hiện lên một chút tàn nhẫn, Lăng Ngọc trên mặt cười lạnh càng sâu.

Nghĩ đến đây, nàng lui về sau mấy bước, cung kính nhìn phía nam tử mặc áo bào đen phía sau: "Tái tiên sinh, xin nhờ ngài."

"Ừ."

Trong miệng nam nhân mặc áo bào đen phát ra một âm thanh khàn khàn, ánh mắt giống như độc xà tập trung vào Cố Nhược Vân, rồi sau đó một cổ uy áp cường đại phát ra từ trên người của hắn, ở dưới cổ uy áp kia, thân mình của Cố Nhược Vân run rẩy một chút, trong mắt xẹt qua một chút lạnh lùng sắc bén.

"Lăng Ngọc," Bỗng nhiên, Cố Nhược Vân nở nụ cười, nụ cười lộ ra ý tứ hàm xúc không rõ: "Ta thật sự rất bội phục ngươi, đúng là có thể tìm được một Võ Vương tới làm chỗ dựa cho ngươi."

Bá!

Sau khi lời nói này của Cố Nhược Vân nói ra, ánh mắt của nam nhân mặc áo bào đen giống như hai thanh kiếm sắc bén, vọng tưởng xuyên thấu thân thể của thiếu nữ.

Bất luận như thế nào, hắn cũng thật không ngờ, Cố Nhược Vân sẽ nhìn thấu thực lực của hắn.

Phải biết rằng, đối với võ giả mà nói, chỉ có tới cấp bậc đó, mới có thể được biết lực lượng tương ứng mà cấp bậc đó có, bởi vậy trừ phi Cố Nhược Vân trở thành Võ Vương, nếu không tuyệt đối sẽ không biết thực lực của hắn đến cùng tới trình độ gì!

Nhưng mà, nàng chỉ cần dựa vào uy áp của bản thân, đã nhìn thấu cấp bậc của hắn, đây là chuyện làm hắn chẳng thể nghĩ tới.

Dù sao lần này vụng trộm đến Thanh Long Quốc, nếu để cho những người đó biết mà nói, như vậy..........

Nghĩ đến điểm này, sát khí trên người nam tử mặc áo bào đen càng đậm, ánh mắt vô cùng âm trầm.

Nam tử mặc áo bào đen không biết là, tuy rằng thực lực hiện tại của Cố Nhược Vân mới đến Võ Giả, nhưng kiếp trước nàng chính là cường giả Võ Tôn, đã ngây người ở cấp bậc Võ Vương này nhiều năm, làm sao có thể không biết thực lực chân chính của nam nhân mặc áo bào đen?

"Cường giả Võ Vương? Trời ạ, Lăng Ngọc thế mà lại có thể tìm được một gã cường giả Võ Vương."

"Theo ta được biết, đệ nhất cao thủ của Thanh Long Quốc chúng ta, vị thích khách Cơ Vô Tình đến vô ảnh đi vô tung kia cũng chỉ là Võ Tướng cao cấp, hiện tại lại xuất ra một gã Võ Vương, đây là muốn nghịch thiên sao?"

"Xem ra lúc này đây Lăng gia muốn quật khởi…...."

Nghe âm thanh kinh than của mọi người, trên mặt của Lăng Ngọc hiện lên một nụ cười cao ngạo.

Kỳ thực, nàng cũng không biết lai lịch của nam tử mặc áo bào đen này, bởi vì ban đầu là hắn tìm được nàng trước, muốn mượn danh nghĩa của Lăng gia giết Cố Nhược Vân, nhưng mà vậy cũng không cách nào ngăn lại người khác cho rằng nam nhân trước mắt là người Lăng gia......

"Lăng Ngọc, ta ngược lại thật ra rất tò mò, ngươi là từ chỗ nào tìm đến Võ Vương." Cố Nhược Vân thu liễm lạnh lẽo sắc bén trong mắt, khóe môi gợi lên một chút tươi cười, ý cười trong suốt hỏi.

Lăng Ngọc vừa định nói chuyện, bên cạnh lại đột nhiên truyền đến tiếng nói trầm thấp khàn khan của nam nhân mặc áo bào đen: "Ngươi là đang trì hoãn thời gian?"

Nghe nói như thế, Cố Nhược Vân tươi cười càng sâu

Đúng vậy! Nàng quả thật là đang trì hoãn thời gian.

Chỉ cần chờ Dư lão đột phá xong, có thể đủ chiến thắng nam nhân trước mắt......

"Tốt, Cố Nhược Vân, ngươi lại có thể muốn kéo dài thời gian," Lăng Ngọc đột nhiên phản ứng đi lại, ngón tay ngọc chỉ vào nàng tức giận nói: "Ngươi cho là loại thời điểm này còn có ai có thể tới cứu ngươi? Bách Thảo Đường? Hay là nam tử tóc bạc cũng không biết là ngươi dùng thủ đoạn gì thông đồng? Ta nói cho ngươi, mọi người ở trước mặt cường giả Võ Vương đều là cặn bã, lúc này đây, không có bất luận kẻ nào có thể giúp được ngươi."
Bình Luận (0)
Comment