Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1062

Đến nỗi ngay từ đầu ở thời điểm bị Lâm gia truy đuổi nàng không có dùng, nguyên nhân rất đơn giản, vì lúc đó Cố Nhược Vân chỉ là Võ Đế sơ cấp mà thôi, nếu dùng Huyền Đan, cũng chỉ đạt tới Võ Đế trung cấp, không dùng được.

Nhưng mà hiện tại, lại không giống nhau!

Oanh!

Khi đột phá sinh ra uy lực cường đại, đem mọi người Lâm gia chung quanh đánh bay ra ngoài, cơn lốc xoáy khổng lồ phía trên đỉnh đầu nàng, làm cho người ta sinh ra một cảm giác áp bách thật sâu.

" Võ Đế cao cấp?"

Con ngươi Lâm Phỉ hiện lên một đạo tinh quang.

Trên tay nha đầu này lại có đan dược có thể từ Võ Đế trung cấp đột phá đến Võ Đế cao cấp? Nếu có thể lấy đan dược trong tay nàng, tuyệt đối có tác dụng rất lớn với Lâm gia!

" Cố Nhược Vân, không thể không nói, ta rất bội phục ngươi, trong thời gian ngắn ngủi đã đột phá đến Võ Đế trung cấp, lại dùng đan dược đạt đến Võ Đế cao cấp! Chỉ là, ta đã đột phá đến Võ Thánh, ngươi cho rằng với thực lực đó có thể đối phó với ta?"

Khóe miệng Lâm Phỉ hàm chứa trào phúng, căn bản không đem Cố Nhược Vân để váo mắt.

Cố Nhược Vân chậm rãi nhắm mắt, trong lòng thì thầm nói: " Cửu Hoàng, tuy ta không biết ta và ngươi có quan hệ gì, cũng không rõ vì sao ngươi nhận ta là chủ, nhưng ta biết ngươi có suy nghĩ giống ta, hiện giờ, ngươi có nguyện cùng ta kề vai chiến đấu?"

Lúc trước, Cửu Hoàng chỉ lặng lặng ở bên trong đầu nàng, không có bất cứ động tĩnh gì.

Khi nàng ở trong hang động cắn nuốt linh hồn của Viêm Long, nàng có thể cảm nhận được giữa nàng và thần khí Cửu Hoàng có hàng ngàn hàng vạn mối liên hệ! Rồi sau đó, nàng thấy rõ lực lượng của mình cường đại, cùng Cửu Hoàng liên hệ cũng dễ dàng hơn.

Hiện tại nếu nàng muốn Cửu Hoàng trợ chiến, chir cos thể thỉnh cầu nó giúp một tay.

Ong!

Trong đầu nàng, truyền đến tiếng động vù vù.

Tiếp theo thần khí Cửu Hoàng đang đứng yên, rốt cục có động tác....

Trong khoảnh khắc, bầu trời trở nên u ám, sấm sét ầm ầm, mưa sa gió giật.

Ngay tại thời điểm này, một đạo ánh sáng màu đỏ như ngọn lửa trên người Cố Nhược Vân bắn ra, thẳng đến không trung, đem mọi thứ xung quanh nhiễm lên một tầng đỏ rực, phảng phất đặt mình trong biển lửa.

Cửu Hoàng vừa ra, thiên hạ chấn động!

Nhóm cao thủ Bắc Tạp lãnh địa tựa hồ cảm nhận được cái gì, tất cả đều nhịn không được bay lên không trung, hướng về phía bầu trời đỏ rực bay tới.

" Thần khí xuất thế, xem ra kế tiếp Bắc Tạp lãnh địa sắp sửa xuất hiện hỗn loạn."

" Không tồi, hơn nữa thần khí đều không giống nhau, cho dù trên bảng xếp hạng thần khí là cầm cờ đi trước."

.............

Lúc này, Cố Nhược Vân căn bản không hay biết, bởi vì Cuur Hoàng, có bao nhiêu cường giả Bắc Tạp lãnh địa oanh động, càng là ra roi thúc ngựa hướng nơi này mà tới.....

" Đó là cái gì?"

Lâm Phỉ ngây dại, có chút kinh ngạc nhìn thanh kiếm đang đứng trước mặt Cố Nhược Vân, không biết vì sao, thế nhưng thoáng cảm nhận được một cổ áp bách thâm trầm.

Thần khí?

Không sai, chỉ có thần khí mới mang tới cho hắn cảm giác như vậy.

Lâm Phỉ bất giác chảy nước miếng, con mắt tham lam: " Cố Nhược Vân, ngươi chỉ là một cái cấp bậc Võ Đế rác rưởi, căn bản không phát huy hết lực lượng thần khí! Đem thần khí kia giáo cho ta, nói không chừng ta sẽ nói tốt thay ngươi trước mặt chủ nhân, cho hắn đừng quá tra tấn ngươi!"

Cố Nhược Vân nhàn nhạt liếc nhìn hắn, bàn tay gắt gao bắt lấy Cửu Hoàng trước mặt khoảnh khắc nàng cầm Cửu Hoàng, nó lại lần nữa phát ra tiếng động vù vù.

Hơn nữa, phía trên thân kiếm, loáng thoáng nhìn thấy hình ảnh chín con rồng không giống nhau đang bay lượn.
Bình Luận (0)
Comment