" Không nghĩ tới nhanh như vậy đã tới Chủ Thành, đáng tiếc dọc theo đường đi không có phát hiện dược liệu nào khác."
Ngoài cửa thành, một thanh y nữ tử dừng bước chân, ánh mắt thật sâu ngóng nhìn cổng thành cổ xưa cao quý, trầm ngâm nửa ngày nói: " Đi thôi, ta đi một chuyến đến Dược Phủ trước, nếu Dược Tông đã đem Bắc Tạp lãnh địa tặng cho ta, Dược Phủ kia từ nay về sau là phủ đệ của chúng ta ở Bắc Tạp lãnh địa."
Nói xong, nàng cất bước đi vào bên trong cửa thành.
Nam nhân áo tím trước sau đứng bên người nữ tử hơi hơi cười nhạt, con ngươi màu tím như lưu ly tản mát ra ánh sáng đoạt lòng người. Không gì đáng trách, người nam nhân này rất là tuấn mỹ, một thân trường bào màu đỏ tía* tà mị nghiêm nghị, tôn quý vô cùng.
( ở chỗ này sẽ có bạn thắc mắc là tại sao áo tím mà còn trường bào đỏ tía, theo mình tìm hiểu được Tía (chữ Hán: 紫 tử) là các màu sắc có phạm vi giữa đỏ và xanh lam tạo thành màu tím tím đấy ạ, có thể dễ hiểu hơn là tử = tím nên hay gọi tử y đồ đó)
Hắn giống như quý tộc chân chính, mỹ đến rung động lòng người!
Sau khi một đôi nam nữ này đi vào Chủ Thành, nháy mắt hấp dẫn vô số ánh nhìn, những tầm mắt đó chặt chẽ dính trên người bọn họ.
Bọn họ chưa từng thấy qua nam tử tuấn mỹ tuyệt thế như vậy, nếu hắn quay đầu cười với mình, dù chết cũng là cam nguyện. Thế nhưng trong mắt nam nhân kia chỉ tồn tại bóng dáng thanh y nữ tử, hắn cũng chỉ vì nàng mà tươi cười phong hoa tuyệt đại.
" Tử Tà, chúng ta tới rồi."
Bỗng nhiên, thanh y nữ tử dừng bước chân, âm thanh mây trôi nước chảy như trận gió nhẹ, rơi vào trong tai mọi người.
Ban đầu ánh mắt những người đó dừng trên Tử Tà, không tự chủ được di chuyển về hướng nữ tử đang đứng trước phủ đệ kia, lúc trông thấy bảng hiệu phủ đệ, trong lòng mọi người đều không thể tin.
Hai chữ trên bảng hiệu kia rất là rõ ràng, cho dù đã cũ nát, nhưng đối với người Chủ Thành mà nói không phải xa lạ gì.
Dược phủ.
Hai nam nữ xa lạ này thế nhưng là đến Dược Phủ?
Toàn bộ Bắc Tạp lãnh địa đều biết lai lịch chủ nhân của Dược Phủ! Dược Tông ở bên ngoài có lẽ uy phong lẫm liệt, nhưng mà cao thủ tứ đại thế lực Chủ Thành đều đã đạt tới Võ Đế cao cấp, không lâu nữa sẽ tiến đến Võ Thánh.
Chẳng sợ thân là chủ nhân Dược Tông ở Bắc Tạp lãnh địa, bọn họ vốn đã không đem Dược Tông kia để vào trong mắt, chứ đừng nói đến thần phục.
Nhìn đến hai đạo thân ảnh đi vào Dược Phủ, trên đường phố người đi đường nghị luận sôi nổi.
" Các ngươi đoán xem bọn họ là ai?"
" Không rõ ràng lắm, không phải Dược Tông phái người đến quản lý Dược Phủ chứ? Đáng tiếc, những người đó đều dưới cưỡng bức của tứ đại gia tộc mà rời đi, nếu ta đoán không sai, đến Dược Phủ hẳn là thiên tài trẻ tuổi của Dược Tông."
" Chậc chậc, thiên tài thì như thế nào? Bọn họ tuy là thiên tài Dược Tông, nhưng đây là địa bàn Bắc Tạp lãnh địa chúng ta, cho dù tông chủ Dược Tông đến, các cao thủ tứ đại gia tộc cũng có thể làm hắn bực tức rời đi! Không nghĩ tới Dược Tông đúng là kiên trì không ngừng, ta khuyên bọn họ sớm một chút giao ra quyền sở hữu Bắc Tạp lãnh địa thì tốt hơn."
" Ngươi ngốc sao? Chẳng lẽ không nghe nói lúc trước Dược Tông có luyện đan sư trẻ tuổi? Nghe nói Dược Tông đã đem Bắc Tạp lãnh địa cho vị luyện đan sư đó, nếu ở đây nàng có tiếng nói, không chừng tứ đại gia tộc từ nay về sau cũng không làm càn! Một thiên tài tuyệt thế như vậy, bất luận thế lực nào cũng muốn mượn sức để tồn tại."
Luyện đan sư?
Nghe lời nói này, tức khắc có người khịt mũi coi thường: " Dược Tông xác thực đem Bắc Tạp lãnh địa cho luyện đan sư kia, bất quá, ngươi cho rằng luyện đan sư đều nhàn rỗi, sẽ có thời gian tới quản lý lãnh địa? Ta thấy thiên tài Dược Tông này, nhân vật luyện đan đại sư, căn bản không có tới đây đi!"