Lúc trước hắn là một phế vật, dựa vào tỷ tỷ mới có thể sống sót, nhưng cả đời này hắn không nghĩ cứ vượt qua một cách yếu đuối như vậy.
Nhưng nếu hắn muốn trưởng thành, nhất định phải rời khỏi tỷ tỷ!
" Tỷ," Cố Nhược Vân trầm mặc lại, ánh mắt Hạ Lâm Ngọc tràn ngập một mảnh kiên định, " trong khoảng thời gian này ta vẫn luôn suy nghĩ, cuối cùng đã có quyết định này! Ngươi yên tâm, chờ sau khi ta có đủ thực lực, ta liền đi Đệ Nhất thành tìm ngươi! Lúc đó, ngươi sẽ nhìn ta là một người hoàn toàn khác."
Cố Nhược Vân im lặng không nói gì, thật lâu sau nàng mới nâng ánh mắt, tầm mắt dừng trên dung nhan thanh tú mà kiên nghị của thiếu niên kia: " nếu ngươi thật sự đã có quyết định này, ta chỉ có thể theo ý ngươi! Nếu ở chỗ này ngươi gặp chuyện gì, ngươi có thể đi Dươc Tông hoặc Hồng Liên lãnh địa xin giúp đỡ, ngươi cũng có thể đi Kim Quốc tìm kiếm Kim Đế, ta tin những người ở đây sẽ trợ giúp ngươi."
" Tỷ tỷ, ta là đệ đệ của ngươi, cho nên ta sẽ không làm ngươi thất vọng."
Hạ Lâm Ngọc nở nụ cười, tươi cười của hắn thẹn thùng mà ngây ngô, làm cho lòng người không tự chủ được mềm mại xuống.
" Đây là Hoạt Cốt Sinh Cơ đan," Cố Nhược Vân lấy đan dược ra, đưa tới trước mặt Hạ Lâm Ngọc, " Ngươi đem nó ăn vào đi, một cánh tay khuyết tật kia có thể được tạo lại."
Ánh mắt Hạ Lâm Ngọc chăm chú nhìn đan dược trên tay nữ tử, trong lòng chợt nảy lên không thôi, hắn thật sự không nghĩ tới, cánh tay chính mình còn có thể một lần nữa được tạo thành! Phỏng chừng người trên đời càng không thể tin được chuyện này.
Nghĩ đến đây, Hạ Lâm Ngọc hít thở thật sâu, hắn không nói thêm bất cứ điều gì nữa liền cầm lấy đan dược, đưa tới bên miệng thật cẩn thận nuốt xuống.
Đan dược đi vào miệng tan ra, Hạ Lâm Ngọc cảm giác được miệng vết thương trên vai trái vừa ngứa vừa đau, hắn nhịn không được muốn lấy tay còn lại sờ.
Đúng lúc này, một đạo âm thanh lạnh nhạt bỗng nhiên truyền đến, đánh gãy động tác của hắn: " Chịu đựng, đừng nhúc nhích!"
Vừa nghe lời này, đương nhiên Hạ Lâm Ngọc không dám có bất cứ động tác nào nữa, vội vàng buông xuống, nhẫn nại cảm giác đau đớn ở vai trái.
Chỉ là thực mau Hạ Lâm Ngọc liền ngây ngẩn cả người.
Bởi vì khi hắn nhìn đến cánh tay khuyết tật của chính mình bằng mắt thường có thể thấy được tốc độ sinh trưởng...
Tái tạo cánh tay đã mất, loại chuyện này người bình thường há có thể làm được? Nhưng mà, nàng thật sự đã làm được! Liền tính dù có nói ra, phỏng chừng sẽ không có ai tin tưởng!
" Tỷ....cánh tay của ta...thật sự đã trở lại...." âm thanh Hạ Lâm Ngọc run rẩy, nước mắt nhịn không được chảy xuống, có thể thấy được trong lòng hắn có bao nhiêu hưng phấn cùng kích động!
Vố luận như thế nào, thiếu một cánh tay, thực lực của hắn suy giảm rất lớn, mà hiện tại cánh tay đã có lại, hắn đã có trăm phần trăm nắm chắc có thể đuổi kịp Cố Nhược Vân đến Đệ Nhất thành.
" Ngọc nhi, cuối cùng mục đích chúng ta tới Bắc Tạp lãnh địa đã đạt được," Cố Nhược Vân cười cười, vỗ vỗ bả vai Hạ Lâm Ngọc, " Về sau ngươi cũng có thể tu luyện như một người bình thường."
" Tỷ."
Hạ Lâm Ngọc nâng lên khuôn mặt thanh tú tràn đầy nước mắt, môi nhẹ run rẩy: " Tuy nói ngay từ đầu ngươi đã nói qua với ta cánh tay khuyết tật có thể tái tạo lại, ta lại không có hy vọng gì quá lớn, ta sợ hãi hy vọng càng lớn thì thất vọng cũng sẽ càng lớn, nhưng không nghĩ tới ngươi thật sự làm được!"
Cố Nhược Vân nhẹ nhàng cười, ánh mắt tràn đầy cảm động, kiếp trước người thân của nàng không nhiều lắm, cùng lắm cũng chỉ có một mình Hạ Lâm Ngọc cùng nàng đồng thời đoạt xác trọng sinh. Cho nên, nàng mới có thể hao hết tâm tư đi tới Bắc Tạp lãnh địa, chính là vì Hoạt Cốt Sinh Cơ đan.