Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1237

Cố Nhược Vân nhướng nhướng đầu, quay người nhìn chỗ không trung không xa phía trước, mày hơi hơi động: " Tới!"

Nghe được lời này, Phong Ngọc Thanh sửng sốt một chút, chợt nhìn theo ánh mắt nàng, nháy mắt một đạo hồng y lãnh khốc rơi vào trong mắt hắn, tựa như một hỏa cầu trên bầu trời xẹt qua, rơi xuống trước mặt mọi người.

" Hồng Liên. rốt cuộc ngươi cũng tới."

Phong Tiêu Tiêu xốc lên cái khăn trên đầu mình, hai con mắt ẩn tình ngóng nhìn dung nhan tuấn mỹ của nam nhân kia, chậm rãi hướng tới hắn đi qua, nhưng mà sau khi nàng nhìn thấy trong ánh mắt lãnh khốc nam nhân kia chỉ có ánh sáng vô tình, không tự chủ được ngơ ngẩn, bước chân bỗng nhiên cũng dừng lại.

Không đúng!

Giờ khắc này, Phong Tiêu Tiêu cảm nhận được một tia không thích hợp, Hồng Liên lĩnh chủ này đã bị nàng mê hoặc, vì sao trong mắt đen của hắn lại thanh minh như vậy? đây căn bản không phải là người trúng mị hoặc chi thuật, bởi vì hắn có cảm xúc!

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Chẳng lẽ mị hoặc chi thuật mất đi hiệu lực?

Phong Tiêu Tiêu ngẩn người, trong đầu không suy nghĩ được gì, trong sân liền truyền đến âm thanh lãnh khốc của nam nhân kia: " Phong Cốc các ngươi không phải mời ta tới tham gia sinh thần đại tiểu thư Phong Cốc sao, thế nhưng lại làm hỷ sự? Thật đúng là đáng chúc mừng."

Oanh!

Như một dạo sấm sét oanh tạc, làm tất cả mọi người ở đây ngẩn ngơ.

Lời này của Hồng Liên lĩnh chủ là có ý tứ gì? hắn không phải là tân lang sao? lại giống như không biết hôm nay Phong Cốc làm hy sự?

Ánh mắt cốc chủ chuyển hướng nhìn Phong Tiêu Tiêu, ánh mắt kia tràn ngập dò hỏi cùng nghi ngờ, tựa như muốn nàng giải thích cho hắn.

" Hồng Liên, ngươi làm sao vậy?" Phong Tiêu Tiêu uyển chuyển nhẹ nhàng cười cười, hướng tới Hồng Liên lĩnh chủ đi qua, trong mắt đẹp là một mảnh sóng nước lóng lánh, âm thanh nhu hòa giống như gió nhẹ: " Ngươi quên mất sao, lúc trước chúng ta đã thương lượng tốt, hôm nay thành thân."

Cho dù hiện giờ hắn thoát ly được mê hoặc thì như thế nào? bản thân mình vẫn như cũ có thể đem hắn khống chế được!

Trên mặt Phong Tiêu Tiêu mang theo tươi cười tràn đầy tự tin, trong mắt lộ ra ánh sáng mê người, âm thanh nàng tựa như xiềng xích câu hồn, muốn câu lấy linh hồn người khác.

Nhưng mà, đối với ánh mắt tràn ngập câu hồn của nàng, dung nhan Hồng Liên lĩnh chủ trước sau không đổi, trong đôi mắt lãnh khốc mang theo trào phúng, bên môi nâng lên một độ cong lãnh ngạnh, dùng âm thanh chỉ có hai người mới nghe thấy được: " Ngươi cho rằng...ngươi có thể mê hoặc được ta?"

Lúc đó, bất quá hắn giả bộ bị nàng mê hoặc, chính là muốn xem nữ nhân này rốt cuộc muốn làm cái gì.

Lại không nghĩ rằng, nàng thế nhưng muốn gả cho hắn?

Như thế, không bằng hắn tương kế tựu kế, mặc cho nàng an bài! nếu không, cũng không thể trong trường hợp này đả kích nàng trầm trọng, làm cho từ đây mặt mũi nàng mất hết! đó là do Phong Tiêu Tiêu dám can đảm đưa nữ nhi bảo bối nhà mình vào chỗ nguy hiểm, nhất định phải trả giá rất đắt.

Lời nói của Hồng Liên lĩnh chủ như một đạo sét đánh giữa trời quang, làm cho bước chân Phong Tiêu Tiêu lui về sau hai bước, mắt đẹp kinh ngạc trừng lớn, sắc mặt trắng bệch nhìn về phía Hồng Liên lĩnh chủ.

Gia hỏa này lúc trước đã chịu mị hoặc chi thuật của chính mình, thế nhưng là giả bộ?

Rốt cuộc nàng đã làm chuyện gì, thế cho nên hắn muốn thông qua phương pháp này trả thù nàng?

" Hóa ra đường đường là đại tiểu thư Phong Cốc, thế nhưng muốn tùy tiện lôi kéo một người nam nhân thành thân," Hồng Liên lĩnh chủ cười lạnh một tiếng, trong âm thanh lãnh khốc mang theo thần sắc trào phúng, " bất quá, thực xin lỗi, ta là tới tham gia sinh thần, cũng không phải tới cưới vợ! hơn nữa, ta đã có một người thê tử, dù cho hiện giờ nàng không ở bên cạnh ta, trong lòng ta vĩnh viễn chỉ có một mình nàng! ngươi muốn ta cưới ngươi, thật là khổ tâm uổng phí!"
Bình Luận (0)
Comment