Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1282

Thiên Bắc Dạ cười cười: " Ta cũng chỉ trong lúc vô tình phát hiện nơi này, hơn nữa trên đời này người có thể cắn nuốt Cửu U chi hỏa, người kia cũng chỉ có ngươi, cho nên ta liền đem ngươi đến nơi này."

Nghe vậy, Cố Nhược Vân không hề nói thêm cái gì, nàng khoanh chân mà ngồi củng cố lực lượng sau khi đột phá.

Thiên Bắc Dạ cũng không có quấy rầy nàng, lẳng lặng đứng một bên, nhưng mà đôi mắt trước sau vẫn ngóng nhìn thân ảnh nữ tử, trong ánh mắt hàm chứa ý cười.

Ba ngày!

Thời gian trôi qua ba ngày, Cố Nhược Vân vẫn luôn ở trong sơn động này củng cố tu vi sau khi đột phá, rốt cuộc nàng lần này vượt cấp quá nhiều, nếu không củng cố mà nói tất nhiên sẽ tạo thành căn cơ không có giá trị. Mà ở trong ba ngày này, Thiên Bắc Dạ lại trước sau chờ đợi bên cạnh nàng, kiên nhẫn chờ.

Sau ba ngày, rốt cuộc Cố Nhược Vân đem tu vi củng cố thành công, chợt mở ra đôi mắt.

" Tiểu Dạ, để ngươi đợi lâu."

Nàng từ trên mặt đất chậm rãi đứng lên, mỉm cười nhìn về phía nam tử ngồi trước cửa sơn động.

" Hoàn thành rồi sao?" nhìn nữ tử đứng lên, Thiên Bắc Dạ cũng từ mặt đất đứng lên, trên dung nhan tuyệt mỹ tràn đầy tươi cười, " Vân nhi, chúc mừng ngươi, nhanh như vậy đã đột phá đến cảnh giới Siêu Phàm."

" Lúc này đây, cũng là ngươi hỗ trợ nên ta mới có thể đột phá nhanh như vậy."

Cố Nhược Vân nhún vai: " Hiện tại, ta muốn xem uy lực của Cửu U chi hỏa một chút."

Dứt lời, nàng liền vươn tay ra, thử đem Cửu U chi hỏa điều động ra tới.

Bá!

Trong phút chốc, một ngọn lửa màu đen xuất hiện bên trong bàn tay Cố Nhược Vân, chỉ là sau khi nhìn đến ngọn lửa cười to, nàng không tự chủ được ngây ngẩn cả người.....

" Đây là Cửu U chi hỏa?"

Cũng thực nhỏ, giống như một điểm nhỏ....

" Thực lực Cửu U chi hỏa là căn cứ vào lực lượng tăng trưởng của chủ nhân, hiện tại ngươi mới đột phá cảnh giới Siêu Phàm, cho nên lực lượng phát huy cũng không nhiều, bất quá nếu đã có Cửu U chi hỏa trong tay, cho dù ngươi không dùng linh khí đều có thể chiến thắng đối thủ vượt cấp ngươi."

Thiên Bắc Dạ đi đến bên cạnh Cố Nhược Vân, bên môi nâng lên một độ cong.

Cố Nhược Vân buồn bực đầy mặt, xem ra thực lực của nàng vẫn là không đủ, hiện tại mới không thể phát huy lực lượng chân chính của Cửu U chi hỏa.

" Sư tỷ, khoảng thời gian trước ta đã phát hiện Cửu U chi hỏa chính là ở chỗ này."

Đúng lúc này, một đạo âm thanh từ bên ngoài sơn động truyền vào.

Cố Nhược Vân khẽ cau mày, ánh mắt không nhịn được nhìn qua, khi thấy người đi vào, đáy mắt hiện lên một đạo ánh sáng.

Thật đúng là oan gia ngõ hẹp, không nghĩ tới ở chỗ này gặp bọn họ!

" Như thế nào là ngươi?"

Mai trưởng lão cũng ngây ngẩn cả người, tựa hồ căn bản chưa từng đoán được Cố Nhược vân ở chỗ này, thật lâu sau nàng mới nhớ tới, hừ lạnh một tiếng: " Niệm Dạ, ở chỗ nào cũng có ngươi, chỉ là không biết lần này ngươi nịnh bợ ai?"

Nói xong lời này, tầm mắt nàng chuyển hướng về phía Thiên Bắc Dạ, sau khi nhìn đến dung nhan tuyệt mỹ của Thiên Bắc Dạ, trong ánh mắt xuất hiện một mạt kinh diễm.
Bình Luận (0)
Comment