Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1302

Nói lời này, chính là một hắc y nữ tử, nữ tử này có khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo, mày liễu cong cong hơi nhíu lại, ánh mắt khinh thường nhìn nam tử áo tím.

" Sở La, đừng quên, hiện tại địa vị của ta và ngươi giống nhau, chúng ta đều nguyện trung thành với chủ tử, thân phận của ngươi cũng không cao quý hơn ta!"  Tử Ngọc hừ hừ, khinh thường nói.

Từ sau khi Sở La bị Cố Nhược Vân thu phục, hai người bọn họ mỗi ngày đều khắc khẩu một phen, tính tình không hợp nhau.

Nếu là trước kia, Sở La tuyệt đối sẽ không khách khí đối với Tử Ngọc, nhưng hiện tại bởi vì có Cố Nhược Vân trước mặt, nàng có tức giận cũng chỉ có thể trừng mắt hắn.

"Nếu không phải xem phân lượng mặt mũi chủ tử, chỉ bằng vừa rồi ngươi nói những lời này với ta, ta liền có thể làm ngươi trở thành một khối thi thể!"

" Ta chính vì có chủ nhân ở chỗ này, ta mới dám đối với ngươi như vậy!" Tử Ngọc bĩu môi, không chút khách khí phản kích nói.

Không phải có một câu gọi là chó cậy gần chủ sao?

Hắn thừa nhận bản thân chính là chó của Cố Nhược Vân, chỉ cần có Cố Nhược Vân ở chỗ này, cho dù Sở La có tức giận, cũng không thể đụng hắn một phân nào.

" Đồ chó cậy gần chủ!"

Trong đầu Sở La hiện ra những chữ này, căm giận trừng mắt nhìn Tử Ngọc, chợt thu hồi tầm mắt nhìn về phía Cố Nhược Vân nói: " Chủ tử, thế lực Ẩn Môn này không biết ngươi đã nghe nói qua chưa, thật ra ta đối với phương diện này có chút hiểu biết, nghe nói thế lực Ẩn Môn này rất là cường đại, ngay cả thành chủ Đệ Nhất thành cũng phải cấp Ẩn Môn ba phần thể diện, hơn nữa, Ẩn Môn cư trú ở núi non, tu luyện giả phi thường thích hợp nơi này, tất nhiên sẽ không ít thuận lợi."

" Càng quan trọng là...." Cố Nhược Vân ngừng lại một chút, " trong Ẩn Môn tồn tại một cái truyền thừa, mỗi một đệ tử thiên phú của Ẩn Môn sau khi tới cảnh giới nhất định, đều sẽ tiếp nhận truyền thừa, cho nên nhân tài Ẩn Môn mới trưởng thành nhanh như vậy, hơn nữa vô số thiên tài địa bảo bồi dưỡng, làm cho địa vị Ẩn Môn không thể bị lung lay, chỉ là Ẩn Môn này luôn ẩn nấp thế gian, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì khiến cho Ẩn Môn xuất hiện trong mắt thế nhân, còn muốn mời chào thiên tài."

Cố Nhược Vân trầm mặc lại, trong mắt không biết suy nghĩ cái gì.

Thật lâu sau, nàng mới nhàn nhạt mở miệng nói: " Ta đối với trận tỷ thí này rất có hứng thú."

" Chủ tử?" Sở La có chút kinh ngạc, chủ tử tới nơi này chẳng phải vì tìm nam nhân sao? như thế nào đột nhiên  đối với loại tỷ thí này cảm thấy hứng thú?

Ánh mắt Cố Nhược Vân lộ ra ánh sáng kiên định, nàng nhìn ngoài cửa sổ, gằn từng chữ một nói: " Thực lực của ta vẫn không đủ, cho dù ở bên cạnh Tiểu Dạ cũng chỉ là trói buộc, cho nên có lẽ tiến vào Ẩn Môn đối với ta là một cơ hội, ta chỉ có thể làm chính mình trở nên cường đại hơn, mới có thể sóng vai cùng hắn chiến đấu, cùng nhau đối mặt nguy hiểm!"

Trong lòng Sở La có chút khiếp sợ, nàng vẫn luôn cho rằng Cố Nhược Vân là nữ nhân sau lưng Thiên Bắc Dạ, ỷ vào sự che chở của hắn mới được Tử Ngọc thần phục, nhưng không nghĩ tới nàng lại có chí khí như vậy, không muốn bất luận kẻ nào bảo vệ, mà muốn cùng người kia sóng vai cùng nhau!

Ngay từ đầu, trong lòng Sở La khinh thường Cố Nhược Vân.

Bởi vì thực lực của nàng quá thấp, căn bản thấp đến không chịu được!

Lại càng không rõ, nam nhân cường đại như vậy, vì sao lại muốn một nữ nhân yếu như vậy? còn đem thế lực của mình chắp tay đưa lên?

Hiện giờ nàng đã biết, thực lực nữ nhân này tuy rằng không mạnh, nhưng trên người lại có khí thế siêu việt mà người khác không thể có! Cái loại khí thế này, nói là quân lâm thiên hạ cũng không quá!

Một người, thực lực yếu cũng không đáng sợ, đáng sợ chính là trong lòng nàng không muốn mạnh mẽ!

Cho nên, sau khi nghe thấy Cố Nhược Vân nói, trong lòng Sở La dần dần bắt đầu đổi mới, ánh mắt cũng đã không còn coi khinh như ban đầu.

" Là người Ẩn Môn."
Bình Luận (0)
Comment