Ôn Nguyệt gắt gao nắm tay, khuôn mặt thanh tú tràn đầy phẫn nộ.
" Ngươi không sợ sau khi ta gả cho tả sứ, cái đầu tiên chính là tiêu diệt Ôn gia các ngươi sao?"
" Ha ha," Ôn Nhã khẽ nở nụ cười, " Nếu ngươi muốn ca ca ngươi cùng một nhà ông ngoại của ngươi sống tốt, vậy ngươi phải ngoan ngoãn nghe theo lời ta nói, ta nói ngươi làm cái gì ngươi liền làm cái đó, nếu không chỉ sợ ca ca ngươi cùng mẫu thân ngươi gặp nhau dưới địa ngục!"
Nàng vươn ngón tay nâng cằm Ôn Nguyệt lên, ngữ khí vẫn ôn hòa như trước.
" Nguyệt Nhi, mẫu thân người đến từ tục giới, thân phận thấp kém! Nếu không phải những năm gần đây ta nói tốt cho ngươi, người cho rằng bằng thân phận đê tiện của ngươi, có thế ngồi tốt vị trí nhị tiểu thư Ôn gia sao?Huống chi, ngươi còn có một người ca ca phản bội gia tộc."
Ôn Nguyệt nhẹ nhàng nhắm lại hai mắt, thân thể run rẩy lợi hại.
Nàng biết, bọn họ đã thắng!
Những người này hung hăng bắt chẹt điểm yếu của nàng, làm nàng không thể không tư bỏ!
" Nếu ta đáp ứng các ngươi, ca ca ta có thể sống sót?"
Nàng mở ra đôi mắt, khóe môi nâng lên một tươi cười chua xót, khuôn mặt thanh tú tràn đầy tái nhợt, ánh mắt cũng bình tĩnh lại.
" không sai, nếu ngươi gả cho tả sứ, đảm bảo không có người Ôn gia nào dám ra tay với hắn, cho dù là Thiên Khải cũng coi như gia gia đưa cho hắn, từ đây về sau cũng không còn người Ôn gia dám đuổi theo giết huynh trưởng ngươi."
" Vậy còn Cố Sanh Tiêu?" Ôn Nguyệt mấp máy môi hỏi, " Các ngươi còn có tiếp tục đem hắn luyện chế thành con rối?"
Đôi mắt Ôn Nhã mỉm cười nhìn Ôn Nguyệt, âm thanh mang theo hài hước: " Không nghĩ tới ngươi đối với Cố Sanh Tiêu đúng là si tình, lúc này còn lo cho an nguy của hắn, yên tâm đi, nếu ngươi ngoan ngoãn nghe lời, chúng ta cũng sẽ không thương tổn hắn, bất quá hiện tại hắn cũng đã trở thành nửa con rối không sai biệt lắm, cho dù người chúng ta không tiếp tục tổn thương hắn, hắn cũng không thể sinh hoạt như người bình thường, nói không chừng có một ngày bản thân hắn trở thành lục thân không nhận, đương nhiên chuyện này cùng Ôn gia chúng ta không có quan hệ."
Ôn Nguyệt cười khổ một tiếng: " Được, chỉ cần ngươi buông tha hai người bọn họ, ta đáp ứng ngươi! Ta nguyện ý gả cho tả sứ!"
Lúc trước, ca ca đã đáp ứng nàng, chờ sau này thực lực của hắn cường đại, hắn sẽ trở về dẫn nàng theo.
Cho nên nàng mới ở Ôn gia chờ đợi hắn nhiều năm như vậy........
Hiện tại nàng đã từ bỏ.
Nếu có thể làm Ôn gia buông tha ca ca, chính mình gả cho tả sứ thì đã sao? cả đời này của nàng vỗn dĩ cũng không còn vui vẻ, nếu không phải vì ca ca, nàng đã sớm rời đi thế gian này......
" Đây mới là muội muội tốt."
Ôn Nhã nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Ôn Nguyệt, cười đến thập phần ôn hòa: " Cái tên tiểu tử Cố Sanh Tiêu kia không thể so sánh với tả sứ! Chỉ cần thân phận đệ tử Ẩn Môn đã có thể hạ gục hắn, cho nên quyết định hiện tại của ngươi là chính xác nhất! Nguyệt nhi, nhớ rõ sau khi gả cho tả sứ đừng quên Ôn gia đã dìu dắt ngươi, ngươi phải ngoan ngoãn nghe theo tỷ tỷ, hiểu rõ không?"
Tựa hồ không thích Ôn Nhã đụng chạm thân mật, đầu Ôn Nguyệt liền né qua một bên, giờ khắc này dung nhan trong địa lao hắc ám càng thêm trắng bệch, đôi mắt càng trở nên trống rỗng.