Trong lòng tả sứ trầm xuống dưới, ánh mắt phức tạp nhìn về phía Ôn Nhã: “ Mộ Dung Thiến so sánh với ngươi thật sự là chỉ số thông minh quá kém, rõ ràng người Ôn gia các ngươi trộm đi đan dược của nàng, lại muốn đem mọi trách nhiệm đổ lên đầu nàng, còn may mắn Nguyệt nhi của ta không âm hiểm xảo trá giống ngươi.”
Ôn Nhã cười cười, không chút nào ngại ngùng nói với tả sứ: “ Tả sứ đại nhân, ngươi hãy nhớ kỹ làm theo lời ta mà đi nói với thành chủ, mấy ngày nay Mộ Dung Thiến vẫn luôn cùng người Ôn gia chúng ta ở bên nhau, cho nên nàng hoàn toàn có cơ hội đem đan dược bỏ vào người Ôn Nghênh, đang thương người Ôn gia chúng ta cứ bị hãm hại như vậy, nàng giá họa một người Cố Nhược Vân còn chưa đủ, liền muốn kéo Ôn gia xuống nước, mục đích chính là hủy hoại thanh danh của Ôn gia trên đại lục, muốn Ôn gia rời khỏi vị trí gia tộc bảo hộ.”
Nói tới đây, nàng dừng một chút, đáy mắt mang lập lòe, cười nói: “ Ngươi ngẫm lại xem, nếu Âu Dương thế gia tin lời nói này của chúng ta, tất nhiên Âu Dương thế gia sẽ đứng bên cạnh chúng ta đối lập với Mộ Dung thế gia! Bởi vì Mộ Dung thế gia muốn bức bách Ôn gia chúng ta rời khỏi gia tộc bảo hộ, nếu để cho bọn họ thành công, mục tiêu kế tiếp chính là Âu Dương thế gia.”
Tả sứ kinh ngạc nhìn về phía Ôn Nhã, không biết vì sao một cỗ lạnh lẽo từ bàn chân chạy lên đỉnh đầu.
Hắn biết, đan dược trong tay Mộ Dung Thiến chính là do Ôn Nghênh trộm đến.
Nhưng Ôn Nhã vì bảo toàn Ôn gia, thế nhưng lại nghĩ ra phương pháp vu oan như thế! Không chỉ làm mình trong sạch, còn là đem Mộ Dung thế gia đối lập với Âu Dương thế gia!
Có một tỷ tỷ như lang như sói, không biết những năm gần đây Nguyệt nhi vượt qua như thế nào........
Tả sứ giống như lần đầu nhận thức Ôn Nhã, ánh mắt mang theo xa lạ, hắn chẳng thể nghĩ tới nữ tử này trước mặt người khác thì ưu nhã, sau lưng lại thâm độc như vậy!
Huống chi, lúc trước nàng cùng Mộ Dung Thiến quan hệ rất tốt, hiện giờ lại muốn diệt trừ Mộ Dung thế gia.
“ Tả sứ, ngươi đừng trách ta quá mức tàn nhẫn, ta làm như vậy chỉ là vì an toàn của Nguyệt nhi mà thôi, ông nội của ta từ trước đến nay rất yêu thích hòa bình, nếu thật sự khiến cho Mộ Dung thế gia giận dữ, tất nhiên hắn sẽ đem Nguyệt nhi đi liên hôn, như thế nàng liền nằm dưới thân nam nhân khác, đây là chuyện ngươi muốn nhìn thấy sao?”
Tả sứ lắc lắc đầu, chợt nhìn Ôn Nhã nói: “ Ôn Nhã, ta có thể giúp ngươi làm bất cứ chuyện gì, nhưng ta chỉ có một yêu cầu chính là đối đãi Nguyệt nhi cho tốt! Không qua bao lâu nữa, tất nhiên ta sẽ dùng kiệu tám người khiêng nghênh thú nàng, nếu nàng bị tổn thương một phân hào nào, đừng trách ta không khách khí!”
Nói xong lời cuối cùng này, trên người tả sứ tản mát ra sát khí mãnh liệt, làm người không rét mà run.
“ Yên tâm đi, tính cách của ta đối với người ngoài có tàn nhẫn, ta cũng sẽ không thương tổn muội muội của mình, hơn nữa, nếu năm đó ta không tận lực bảo hộ nàng, sợ là nàng cũng không thể tồn tại.”
Ôn Nhã nhàn nhạt nở nụ cười, dù sao nàng cũng đã nắm được nhược điểm uy hiếp Ôn Nguyệt, nên cũng không sợ nàng ở trước mặt tả sứ nói được cái gì.
Trừ phi, nàng không muốn gặp lại huynh trưởng đã nhiều năm thất lạc của mình.
“ Hy vọng ngươi có thể giữ lời nói.”
Tả sứ phức tạp nhìn Ôn Nhã, hiển nhiên không mấy tin lời nàng, rốt cuộc nữ nhân này quá mức ngoan độc, mặc dù Nguyệt nhi là muội muội nàng, chỉ sợ ở Ôn gia cũng không quá tốt.......