" Ngươi là người phương nào?"
Hai gã đệ tử Ẩn Môn xui xẻo nhìn thấy hắc y nam tử đi tới, vội vàng nhìn nhau liếc mắt một cái, rút ra vũ khí dem hắn ngăn ở ngoài cửa.
" Ta tới tìm Cố Nhược Vân."
Cố Sanh Tiêu hơi nâng lên con ngươi lãnh khốc, bao phủ dưới mặt nạ màu bạc chính là dung nhan anh tuấn tràn ngập lạnh lẽo
Nghe được lời này, hai gã đệ tử Ẩn Môn tức khắc sửng sốt một chút, nếu nó lúc trước bọn họ không biết Cố Nhược Vân là người phương nào, nhưng hôm nay không thể không biết!
Thanh y nữ tử kia từng bị bọn họ coi như gian tế giam giữ ngoài cửa, nhưng lại ở trong Ẩn Môn tạo ra những phản ứng cực kỳ mãnh liệt, nàng chẳng những chiến thắng sư huynh Vân Ngạn thân là cường giả Chí Tôn, còn được thánh thú tán thành! Cho nên, chỉ cần nhớ tới hành động trước kia của bọn họ, trong lòng không nhịn được hối hận vạn phần!
" Ngươi tới tìm Cố cô nương?" Trong đó một gã đệ tử Ẩn Môn chần chờ nửa ngày hỏi, " Chúng ta không thể mang ngươi tới gặp nàng, bất quá có thể thông báo dùm cho ngươi! Không biết ngươi là người phương nào?"
Gia hỏa này mang theo mặt nạ, vừa thấy cũng không phải cái dạng tốt lành gì.
Nói cách khác, vì sao không dám lấy khuôn mặt thật để nhìn người?
Đương nhiên, bởi vì vết xe đổ lúc trước, cho nên hiện tại bọn họ không dám tự tiện đuổi người đi, mà là tính toán đi thông báo.
Cố Sanh Tiêu vốn định báo ra tên của mình, nhưng lại nhớ tới người Ôn gia cũng ở trong Ẩn Môn, vì vậy hắn đem lời đã muốn nói ra miệng nuốt trở lại, âm thanh lãnh khốc nói: " Ngươi giúp ta chuyển tới nàng một câu, liền nói....Tây Linh dại lục, cố nhân Thanh Long quốc đến gặp nhau!"
" Được, hiện tại ta đi thông báo dùm cho ngươi," sau khi tên đệ tử Ẩn Môn mở miệng nói xong lời này, xoay ngườ nhìn gã đệ tử bên cạnh, " Ngươi tiếp tục canh giữ ở đây, đừng để cho hắn đi vào."
Dứt lời, hắn không nói thêm cái gì, hướng Cố Sanh Tiêu củng củng nắm tay, hướng trong Ẩn Môn đi đến.