Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1468

Bất quá, có rất nhiều người oán giận dùng giọng nói cực kỳ nhỏ mà nói, cho rằng cũng không có người nào nghe thấy được, nhưng hắn tựa hồ quên mất thực lực mọi người ở đây đều không kém, bằng vào thính lực của bọn họ sao có thể không nghe thấy?

" Hóa ra thật là có chuyện đi cửa sau."

Cố Nhược Vân có chút bừng tỉnh đại ngộ, nhàn nhạt nói.

Khó trách lúc trước Tô Lâm vu oan cho mình mà không có người nào nghi ngờ, nguyên lai là có một mặt như vậy!

" Tiểu Vân nhi, ngươi ở tổ mấy?" Tá Thượng Thần cong cong khóe môi chợt liếc nhìn tờ giấy trong tay Cố Nhược Vân, tức khắc đáy mắt hắn tươi cười càng đậm, " Xem ra, chúng ta thật đúng là có duyên phận, thế nhưng đều ở tổ thứ năm."

Âm thanh của hắn không lớn không nhỏ, trùng hợp làm cho toàn trường đều có thể nghe được.

Vì thế, nam nhân lúc trước đang oán giận Lý Thanh lại lần nữa điên cuồng, quả thật hắn chính là khóc không ra nước mắt.

" Có một Lý Thanh đã đủ, cư nhiên ta lại cùng hai cái phế vật này chung một tổ, ông trời ơi, rốt cuộc ta đã làm ra chuyện gì mà ngươi lại đối với ta như vậy?"

Một cái tổ nhỏ, tổng cộng có bảy người, kết quả trong bảy người lại có ba cái phế vật?

Chuyện này nói hắn làm sao mà sống?

" Chậc chậc, Đổng Phương thật đúng là xui xẻo, theo ta được biết nam tử có diện mạo giống như yêu nghiệt kia cũng tiến vào bằng cửa sau, hình như là Quận Vương gia giúp hắn báo danh, nhưng mà nữ nhân tên Cố Nhược Vân.... Tô Lâm đều nói thực lực của nàng ta rất thấp, khẳng định nàng kia không dùng được! đừng tưởng rằng nàng đem linh thạch đánh nát thì sẽ đại biểu nàng có thực lực cường đại! Mọi người đều biết, linh thạch kia sớm đã hư hao rồi, nàng chỉ cần dùng sức nhẹ một cái là có thể làm cho linh thạch tan xương nát thịt! Cho nên, nàng chỉ là có vận khí tốt mà thôi."

" Không sai! Ta thật đúng là đồng tình cùng Đổng Phương, mang theo ba cái phế vật này, một tổ bọn họ tuyệt đối không có hy vọng!"

Phế vật?

Cố Nhược Vân liếc mắt nhìn nma tử cười tươi như hoa bên cạnh, hơi chớp chớp đôi mắt.

Tá Thượng Thần là phế vật?

Gia hỏa này, trong thời gian này thự lực giống như tăng lên không ít, hơn nữa...

Tựa hồ cảm nhận được cái gì đó, Cố Nhược Vân nheo lại con ngươi, bên môi nâng lên một ý cười.

" Tá Thượng Thần, ta thật đúng là tò mò sư phụ ngươi là ngươi phương nào."

Tá Thượng Thần giật mình, hắn không có trả lời nàng, mà lại hướng về phía nàng triển khai ra một tươi cười phong hoa tuyệt thế giống như hoa đào.

" Ta cũng tò mò, rốt cuộc ngươi có bao nhiêu con át chủ bài?"

Hắn nhìn về phía tiểu thú đang ngủ say trên ngực của Cố Nhược Vân, ý cười trên mặt càng sâu.

Ai ngờ một nụ cười này, làm cho những nữ tử ở đây đều nhịn không được choáng váng mặt mũi, kinh hô ra tiếng: " Nam tử kinh thế tuyệt luân như vậy, cho dù thực lực có yếu, ta cũng nguyện ý gả cho hắn....."

" Ta thao, ngươi sao, ta cũng muốn có, cho dù hắn muốn cưới cũng là cưới ta, căn bản không tới phiên ngươi."

Một nữ tử khác mở miệng trào phúng ra tiếng, mắt phát điện nhìn về Tá Thượng Thần, hận không thể thay thế Cố Nhược Vân bên cạnh hắn.

Tô Lâm nghe thấy âm thanh của hai nữ tử, không nhịn được liếc nhìn các nàng một cái, trong liếc mắt đó mang theo sát khí mãnh liệt, làm cho hai nữ tử kia không dám nói tiếp.

Thần ca ca là của nàng!

Ai đoạt, nàng liền giết người đó!

Nghĩ đến đây, sát ý trong mắt Tô Lâm không giảm ngược lại còn tăng mạnh, ánh mắt tràn đầy oán độc nhìn về phía Cố Nhược Vân.

" Cố Nhược Vân, ngươi đoạt Thần ca ca cùng ta, nhất định phải trả giá đắt!"
Bình Luận (0)
Comment