Edit: kaylee
Đang lúc mọi người nghị luận ào ào vì chuyện của Thiên Bắc Dạ, ngoài phòng họp đột nhiên truyền đến một âm thanh kích động.
"Phủ chủ, việc lớn không tốt."
Vừa dứt lời, một bóng dáng nhanh chóng chạy vào, có chút thở hổn hển nói: "Phủ chủ, thiếu chủ mang theo vị cô nương kia đi cấm địa!"
"Cái gì!"
‘Bá’ một tiếng, Phủ chủ nhanh chóng đứng lên, sắc mặt cực kỳ khó coi, đôi mắt tràn ngập lãnh khốc.
"Ngươi vừa nói cái gì? Thiếu chủ để cho một nữ nhân bên ngoài tiến vào cấm địa?"
Nghĩ đến tính quan trọng của cấm địa đối với Minh phủ, rốt cuộc Phủ chủ cũng chờ không được, vội vàng xông ra ngoài.
Những trưởng lão khác cũng không bình tĩnh, vội vàng theo Phủ chủ rời đi phòng họp, ngay cả Thiên Nhất trưởng lão lúc trước còn nói chuyện vì Thiên Bắc Dạ cũng là hồn phi phách tán, phía trên khuôn mặt già nua tràn đầy sốt ruột.
...
Ở ngoài cấm địa, bộ y phục màu đỏ của nam nhân kia theo gió khẽ bay lên, tóc bạc nhảy múa, tuyệt thế mà tao nhã! Cho dù hắn cảm nhận được tiếng bước chân phía sau, cũng không có quay đầu, chỉ là nhàn nhạt nhìn cửa vào cấm địa chậm rãi đóng lại, trầm mặc không nói.
Lúc Phủ chủ tới nơi, chỉ nhìn thấy một mình Thiên Bắc Dạ, cũng không nhìn thấy vị nữ tử hắn mang đến kia, lập tức gấp lên: "Thiếu chủ, vị cô nương kia đâu?"
Hiện tại Phủ chủ coi như thái độ không tệ, không có trực tiếp tức giận, càng là chưa từng thẳng hô tên Cố Nhược Vân, mà là dùng thần thái tràn đầy sốt ruột nhìn Thiên Bắc Dạ.
"Nguy rồi, cấm địa từng bị mở ra, nữ nhân kia hẳn là đã đi vào! Nhưng mà thiếu chủ mới đến Minh phủ không có bao nhiêu thời gian, làm sao hắn biết phương pháp mở ra cấm địa?"
Phải biết rằng, biện pháp mở ra cấm địa Minh phủ, chỉ có Phủ chủ và mấy vị trưởng lão mới biết được, cho dù là Hoàng Oanh cũng không biết! Vì vậy bọn họ không rõ Thiên Bắc Dạ là như thế nào đưa vị nữ tử kia vào trong cấm địa.
Nhưng mà, hiện tại hiển nhiên bọn hắn không có thời gian suy nghĩ cẩn thận vấn đề này, mà là ào ào chỉ trích lên.
"Thiếu chủ, ngươi thân là thiếu chủ Minh phủ, hẳn là biết cái giá mở ra cấm địa rất lớn! Nhưng mà giá lớn còn chưa tính, cơ hội tốt như vậy cũng muốn tặng cho những thiên tài khác trong Minh phủ, ngươi để cho một nữ nhân bên ngoài đi cấm địa tính là chuyện gì?"
"Không sai! Ta đã biết nữ nhân kia đi theo thiếu chủ đến Minh phủ là không có ý tốt, nhưng lại là vì cấm địa của Minh phủ chúng ta! Cấm địa của Minh phủ chúng ta thế nào cũng không tới lượt một người ngoài tiến vào!"
"Thật không biết nữ nhân kia hạ mê hồn dược gì cho thiếu chủ, vấn đề đơn giản như vậy đều không nghĩ ra, thiếu chủ, ngươi phải hiểu được, nữ nhân bên ngoài tiếp cận ngươi đều có mang mục đích, chỉ có nữ tử bên trong phủ đối với ngươi mới là thật tình nhất! Thật sự là uổng phí lúc trước Phủ chủ vì ngài muốn để cho nữ nhân này ở lại bên trong phủ làm tiểu thiếp cho ngươi, ta thấy, loại nữ nhân có mang mục đích này là không có tư cách tiến vào Minh phủ chúng ta!"
Chúng trưởng lão quá tức giận!
Trước không nói cái giá cần trả khi mở ra cấm địa Minh phủ, bằng vào cấm địa Minh phủ này mở ra một lần phải đóng cửa nửa năm, chỉ biết Thiên Bắc Dạ lãng phí bao nhiêu thời gian đệ tử của Minh phủ.
Nếu thêm ba tháng trong cấm địa, cũng đã nói, hắn làm hại đệ tử Minh phủ chờ đợi cấm địa tiếp theo mở ra, phải chờ chín tháng!
"Phụ thân."
Bỗng nhiên, một âm thanh như hoàng oanh chậm rãi truyền đến, sau đó trông thấy Hoàng Oanh mặc váy dài màu vàng ở dưới chúng nha hoàn vây quanh chậm rãi đi tới.
Tư thái của nàng rất là tao nhã, thân hình xinh đẹp tản mát ra hơi thở cao quý.
"Oanh nhi, sao con lại tới đây?"
Phủ chủ sợ run một chút, nhíu mày hỏi.