Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 163

Edit: kaylee

"Các vị, để nghiệm chứng đan dược thiệt giả, chúng ta đã mời một người đến chứng minh, hiện tại liền để cho ông đi vào đi."

Triệu chưởng quỹ ho khan hai tiếng, cười tủm tỉm nói.

Mà đám người vốn đang huyên náo sau khi nghe thấy lời nói đó nháy mắt liền yên tĩnh xuống, ánh mắt đồng loạt nhìn về phía cửa. Sau đó, theo một tiếng ho nhẹ vang lên, một cái lão giả chống quải trượng chậm rãi đi vào Bách Thảo Đường.

Lão giả kia tuổi già sức yếu, cần người nâng mới có thể đi đường, khuôn mặt già nua giống như là vỏ cây khô nhăn ở cùng một chỗ, rõ ràng thoạt nhìn đã là ngọn đèn hết dầu, không sống được bao nhiêu lâu nữa.

"Kia không là Thái Phó đại nhân sao?"

"Thái Phó đại nhân này chỉ là một người bình thường, vốn không thể sống lâu lắm, hiện giờ cũng đã chín mươi tuổi, trước đó không lâu Ngự Y đã chẩn đoán qua cho ông, không quá ba tháng sẽ đi về cõi tiên, Bách Thảo Đường tìm ông đến đây, chẳng lẽ Diên Niên Ích Thọ đan là thật? 

Ở trong Thanh Long Quốc, Thái Phó vẫn là rất có uy vọng, mặc dù ông không có bước vào con đường tu luyện, nhưng mà tri thức uyên bác, phẩm hạnh đoan chính, nếu là dùng ông đến chứng minh, là không thể tốt hơn.

"Ha ha, ban đầu ta cho rằng bản thân chỉ có thể sống ba tháng nữa, không nghĩ tới người Bách Thảo Đường sẽ để cho ta tới thí nghiệm Diên Niên Ích Thọ đan, thật sự là làm cho ta thụ sủng nhược kinh (vừa mừng vừa lo)."

Thái Phó giọng nói thong thả, mỗi một câu nói đều phải thở dốc một chút, giống như một đoạn nói này đã dùng hết toàn bộ lực lượng của ông.

Triệu chưởng quỹ cũng không nói thêm gì, trực tiếp làm cho người ta đưa đan dược cho Thái Phó.

Thái Phó cười cười, có chút cố hết sức nâng lên cánh tay, run rẩy để đan dược vào trong miệng.

Vẻ mặt của ông thật bình tĩnh, bình tĩnh không có một chút gợn sóng.

Giờ khắc này, tất cả mọi người là không chuyển mắt nhìn chằm chằm Thái Phó, sợ bỏ lỡ cái gì.

Cố Hướng Lâm hơi hơi nheo mắt lại, đáy mắt xẹt qua một tia sáng khác thường.

Nếu đan dược này nghiệm chứng thất bại, Bách Thảo Đường tất nhiên sẽ thân bại danh liệt (mất hết danh dự), mà ngược, đan phương của đan dược này bản thân là thế tất yếu lấy được đến tay!

"Các ngươi mau nhìn.”

Bỗng nhiên, một tiếng nói tràn đầy khiếp sợ chợt vang lên.

Sau đó, tất cả mọi người cảm nhận được trên người Thái Phó nổi lên biến hóa vi diệu.......

Nói như thế nào đây? Mặt ông vẫn là khuôn mặt kia, nếp nhăn tóc bạc không thiếu mảy may, nhưng mà, hơi thở chứa đầy tử khí trên người ban đầu lại chậm rãi biến mất, ông vốn cần dựa vào quải trượng mới có thể đi lại, cũng ở dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người quăng đến một bên.

"Ha ha ha!”

Ông lên tiếng phá lên cười, tiếng cười kia cũng không có suy yếu lúc ban đầu, cả người đều vô cùng có tinh thần: "Kỳ tích, đây thật là kỳ tích! Ta cho rằng ta đã sắp chết, không từng dự đoán được còn có thể sống tạm thêm vài năm! Càng quang trọng hơn là vậy mà có thể nếm được đan dược mà người thế gian đều tha thiết ước mơ, đủ, cả đời này ta đã đủ!"

Nói xong, Thái Phó kích động, lão lệ tung hoành.

Ầm!

Đám người chợt bạo phát lên, ánh mắt mọi người đều là không thể tin, còn có kích động không chút nào che giấu kia.

Trời ạ, Diên Niên Ích Thọ đan loại nghịch thiên này, thật đúng tồn tại! Giúp một người sắp chết kéo dài tuổi thọ, đây vốn là chuyện căn bản không có khả năng làm được! Cho dù loại người giống như Quỷ Y có thể đoạt mạng người với Diêm vương kia cũng làm không được!

Mà trong Bách Thảo Đường này, lại có người có thể luyện ra loại đan dược thần kỳ này!

"Các vị," Triệu chưởng quỹ nở nụ cười, nói: "Diên Niên Ích Thọ đan này trong cuộc đời mỗi người chỉ có thể dùng một viên, hơn nữa mỗi một viên chỉ kéo dài tuổi thọ được có mười năm! Nói cách khác, mười năm sau ngươi vẫn là sẽ chết!"

Tuy rằng nói chỉ có mười năm thời gian, nhưng mà, vẫn là đủ làm mọi người điên cuồng.
Bình Luận (0)
Comment