Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1643

Edit: kaylee

"Ca, ngươi xác định chè hạt sen kia đã bưng đi vào?"

Trong sân, trên mặt thiếu nữ tràn đầy vui sướng, trong ánh mắt sáng quắc lộ ra quang hoa.

"Không sai, ở thời điểm Lĩnh chủ xử lý công vụ, đều thích uống một chén chè hạt sen phu nhân hầm, này đã trở thành thói quen của hắn, hiện giờ chúng ta chờ cũng không sai biệt lắm, chắc hẳn Lĩnh chủ đã uống xong chè hạt sen rồi, hiện tại có thể đi qua."

"Thật tốt quá."

Thiếu nữ hưng phấn nhảy dựng lên, trong đầu của nàng ta hiện lên khuôn mặt tuấn mỹ lãnh khốc của nam nhân, sắc mặt không khỏi có chút thẹn thùng: "Tuy rằng Lĩnh chủ tuổi lớn chút, nhưng mà trên dung mạo hoàn toàn nhìn không ra tuổi của hắn, càng là dáng vẻ rất tuấn tú, nếu có thể cùng hắn đêm xuân một lần, ta cũng thỏa mãn."

Lâm Dương bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nói: "Tuyết nhi, hiện tại chúng ta đi thôi, ngươi mọi chuyện đều phải cẩn thận, không thể bị phu nhân phát hiện, nếu không, ngươi sẽ rước lấy họa sát thân."

"Hừ, chỉ cần ta trở thành nữ nhân của Lĩnh chủ, nàng dám đụng ta một phân một hào?"

Thiếu nữ hừ lạnh một tiếng, ở bên trong lòng của nàng ta, chỉ cần sinh nhi tử vì Lĩnh chủ, thì nàng ta chính là người có quyền uy nhất Hồng Liên Lĩnh này!

"Đi nhanh đi, ca, ta sợ thời gian lâu Lĩnh chủ sẽ rời đi thư phòng."

Nói xong, nàng ta giữ chặt Lâm Dương bước nhanh đi đến phương hướng thư phòng.

...

Lúc này, bên trong thư phòng, gã sai vặt uống xong chè hạt sen vừa thổi tắt nến, lập tức cảm thấy chân lảo đảo một cái, thiếu chút vấp ngã, hắn vội vội vàng vàng bò lên, ở trong bóng tối kia, hắn cảm giác cả người vô cùng khô nóng, muốn tìm một người hung hăng phát tiết.

Két!

Cửa phòng bị đẩy mở ra, một hương thơm thuộc về nữ nhân đập vào mặt mà đến, làm cho gã sai vặt không nhịn được xông đến, trực tiếp áp thiếu nữ đi vào thư phòng đến trên đất.

"Ai nha," Thiếu nữ nũng nịu sợ hãi kêu một tiếng, âm thanh kia rõ ràng mang theo ngượng ngùng: "Ngươi thật thô lỗ."

Lâm Tuyết không nghĩ tới người lãnh khốc như Lĩnh chủ, làm loại chuyện này lại là thô lỗ như thế này, hơn nữa, trên người của hắn còn có một mùi hôi khó ngửi! Nhất là lúc cái miệng kia thấu tới, một mùi miệng thối đập vào mặt mà đến, làm cho nàng ta muốn nôn mửa.

Lúc này, trong phòng không có một tia sáng, bầu trời ngoài phòng cũng là đen đến đưa tay không thấy năm ngón tay, vì vậy Lâm Tuyết căn bản không có nghĩ đến, áp đảo nàng ta chẳng phải Lĩnh chủ, mà là một gã sai vặt trong phủ Lĩnh chủ.

Không biết qua bao lâu, Lâm Tuyết cảm giác được thân thể của mình đau đớn giống như bị xé rách, không khỏi lớn tiếng khóc ra, nếu để người không cẩn thận nghe được tiếng khóc của nàng ta, còn tưởng rằng nàng ta bị người cường - bạo.

"Cứu mạng! Người tới, mau cứu ta, Lĩnh chủ đại nhân cường - gian ta!"

Lâm Tuyết oa oa lớn tiếng khóc.

Nhưng mà, người trên người nàng ta lại bởi vì trúng dược, đầu óc hoàn toàn mơ hồ, càng không có nghe được âm thanh khóc kêu của nàng ta, cho nên, vẫn đang ra sức vận động.

Mà này, chính là hiệu quả Lâm Tuyết muốn.

Nàng ta chính là muốn làm cho Đông Phương Ngọc chính mắt thấy Lĩnh chủ đại nhân làm tất cả với nàng ta, như thế, nữ nhân cao ngạo kia khẳng định sẽ bị tức chết đi! Như thế, nói không chừng mình sẽ không cần làm thiếp, mà có thể trở thành thê tử danh chính ngôn thuận của hắn!

Bên trong phòng ngủ, Hồng Liên Lĩnh chủ đang ôn tồn với Đông Phương Ngọc, lại đúng vào lúc này, cửa phòng bị người đẩy mở ra, sau đó một gã hộ vệ vội vội vàng vàng đi đến.

Mà khi hắn thấy cảnh tượng Lĩnh chủ và Đông Phương Ngọc đang làm, lập tức trợn tròn mắt.

"Đi ra ngoài!"

Âm thanh Lĩnh chủ trầm thấp, lại lộ ra sát khí nồng đậm, sợ tới mức cả người hộ vệ run run một cái, ‘bịch’ một tiếng quỳ rạp xuống đất, cũng không dám liếc mắt nhìn hai người một cái nào nữa.
Bình Luận (0)
Comment