Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1767

Edit: kaylee

Cho dù là phụ thân nàng Dạ Vô Tràn, hay là đại ca Tử Thiên Cảnh, nhị ca Dạ Tư Hoàng, mỗi người đều có dung nhan siêu thoát người đời tưởng tượng! Nhưng mà, những người đó là người thân của nàng, đối với những người có khuôn mặt tuyệt thế đó, nàng chỉ cảm thấy thân thiết, sẽ không có cảm thụ khác.

Nhưng giờ khắc này, thiếu niên tuyệt thế thân mình trần trụi dưới ánh trăng, lại làm trái tim nàng đập mạnh từng nhịp, cái loại cảm giác này tới quá mức đột nhiên, làm cho nàng đều có chút sững sờ.

Thiếu niên hiển nhiên là cảm nhận được nàng tồn tại, hơi hơi quay đầu, tầm mắt dừng ở trên người Phượng Thiên Huyễn.

Trong nháy mắt ánh mắt hai người nhìn nhau, giống như một dòng điện lưu, từ trong ánh mắt bọn họ xông ra.

Thiên Bắc Tầm giống như không nghĩ tới Phượng Thiên Huyễn sẽ tìm được nơi này, trên khuôn mặt tuấn mỹ xuất hiện vẻ kinh ngạc, hắn vội vàng giơ tay, bắt được trường bào màu bạc ở một bên vào trong tay, nhanh chóng khoác ở trên người mình, rồi sau đó thả người nhảy, rơi xuống trước mặt Phượng Thiên Huyễn.

“Ngươi thấy được?” Thiên Bắc Tầm hơi hơi nâng lên khuôn mặt tuấn mỹ, mắt đen thanh triệt như mặt nước nhìn về phía Phượng Thiên Huyễn, hỏi.

Phượng Thiên Huyễn khẽ gật đầu.

Nàng xác thật thấy được, hơn nữa, còn nhìn đến một chút đều không dư thừa.

“Ngươi phải phụ trách đối với ta!”

Thiên Bắc Tầm cắn chặt răng: “Nếu ngươi xem hết ta, ngươi nhất định phải phụ trách đối với ta!”

“Cái gì?”

Phượng Thiên Huyễn bị lời này của Thiên Bắc Tầm làm hoảng sợ.

Tuy nói ở một khắc vừa rồi kia, trái tim nàng xác thật vì thiếu niên đẹp đến không nói lên lời này mà đập mạnh một chút, lại không đại biểu nàng sẽ thích gia hỏa này! Càng sẽ không gả cho một người xa lạ lần đầu gặp mặt!

Cho nên, Phượng Thiên Huyễn nhướng nhướng mày: “Ngươi thân là một nam nhân, bị xem hết lại có thể như thế nào? Chẳng lẽ chỉ bởi vì ta không cẩn thận nhìn ngươi, ngươi phải dây dưa ta?”

“Mẫu thân ta nói qua, ta phải phụ trách đối với thê tử sau này, cho nên, không thể tùy tiện để nữ nhân xem thân thể của ta, nếu ngươi xem hết ta, vậy ngươi phải trở thành thê tử của ta.”

Ánh mắt Thiên Bắc Tầm nhìn chằm chằm Phượng Thiên Huyễn, gằn từng chữ một nói.

Giống như sét đánh xuống đầu, Phượng Thiên Huyễn hoàn toàn trợn tròn mắt, nàng có chút yếu ớt nói một câu: “Ta lại không phải cố ý, ngươi không thể bởi vì chút chuyện này khiến cho ta phụ trách đối với ngươi? Ta bảo đảm, ta sẽ quên tất cả những gì ta nhìn thấy, coi như cái gì đều không có phát sinh qua.”

Nói xong lời này, Phượng Thiên Huyễn xoay người lập tức muốn trốn, lại vào lúc này, một bàn tay từ sau lưng vòng qua eo nàng, đột nhiên dùng một chút lực, lập tức kéo Phượng Thiên Huyễn vào bên trong ôm ấp.

“Thiên Bắc Tầm!”

Phượng Thiên Huyễn có chút nổi giận, trong mắt huyết hồng xẹt qua vẻ lạnh lẽo, đang lúc nàng muốn tránh thoát, môi mỏng có chứa lạnh lẽo của thiếu niên đè ép xuống, dùng sức cắn môi đỏ của nàng.

Nàng lại lần nữa như gặp điện giật, dùng sức đẩy Thiên Bắc Tầm ra khỏi thân thể của mình, sau đó lau môi đỏ bị thiếu niên cắn một ngụm, ánh mắt lạnh lùng: “Thiên Bắc Tầm, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”

Rình coi ến hắn tắm rửa, lại không phải ý nguyện của nàng, kết quả, thiếu niên này lại mặt dày mày dạn muốn nàng phụ trách?

“Vừa rồi ngươi xem hết ta, cho nên ngươi phải phụ trách đối với ta, hiện giờ ta lại hôn ngươi, như vậy ta phải phụ trách đối với ngươi, hiện tại hai phương chúng ta đều phải phụ trách, bởi vậy, từ nay về sau, ngươi chính là nữ nhân của ta.”

Nữ nhân này xem hết thân thể của hắn, vậy nhất định phải phụ trách đối với hắn, hắn sẽ không tha nàng rời đi.

Phượng Thiên Huyễn sửng sốt một chút, nàng còn chưa từng gặp qua nam nhân bá đạo không nói đạo lý như vậy!

“Thiên Bắc Tầm, ta ngay cả ngươi là ai cũng không biết, ngươi khiến cho ta phụ trách đối với ngươi? Huống chi, chúng ta là người xa lạ lần đầu gặp mặt!”
Bình Luận (0)
Comment