Edit: kaylee
"Cho nên, ngươi là muốn cho đại tiểu thư nhà ngươi hấp thu tinh thần lực của ta? Giống như là đối đãi với những người khác?" Cố Nhược Vân tươi cười đầy mặt nhìn về phía Hồn Phi, trong đôi mắt trong veo tụ đầy ý cười, "Xem ra ta quan sát không sai, Thi Vân là luyện một loại công pháp âm độc, bất kể là cứu mạng hay là tăng lên thực lực, đều là thông qua tinh thần lực của người khác mà trưởng thành."
La Tướng Quân kinh ngạc há to miệng, đại tiểu thư Luyện Khí Tông lại có thể vì đề cao thực lực, làm ra loại chuyện ngoan độc này? Cho tới bây giờ hắn đây đều không có nghe nói qua!
"Hừ!"
Hồn Phi cũng không thèm để ý bị Cố Nhược Vân nói toạc ra tất cả mọi chuyện, lão châm chọc cười một tiếng: "Đại tiểu thư là đệ nhất thiên tài của Luyện Khí Tông chúng ta, cũng là tất cả hi vọng của đại lục! Trên thế giới này có thể đánh bại Ma Nhân dị tộc nói không chừng chỉ có đại tiểu thư, cho dù lại hy sinh nhiều người, cũng là vì suy nghĩ cho toàn bộ đại lục, hy sinh này là đương nhiên, cũng là bọn hắn tự nguyện! Cố Nhược Vân, ngươi sống ở trong này chỉ biết lãng phí tài nguyên của đại lục, còn không bằng hy sinh vì đại lục, nhưng mà, muốn hy sinh vì đại lục cũng không phải tất cả mọi người đều có tư cách, nếu không phải là bởi vì Luyện Khí Tông ta, ngươi không có cơ hội lưu danh sử sách."
Ngụ ý, ngươi cần cảm tạ ta cho ngươi cơ hội hy sinh vì đại lục, nếu không ngươi là không thể nhận được cơ hội như thế.
"Đã như vậy, vậy về sau nếu có người muốn giết ngươi, vậy ngươi cũng cần cảm tạ hắn, cảm tạ hắn vì đại lục trừ bỏ một cái tai họa, nếu không, không biết có bao nhiêu người vô tội sẽ chết oan ở trong tay Luyện Khí Tông các ngươi, à, không đúng, nói không chừng đến lúc đó người toàn bộ đại lục sẽ cảm tạ hắn."
"Ầm!"
Trên người Hồn Phi ‘ầm ầm’ tuôn ra một cổ khí giận dữ, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Cố Nhược Vân, từng chữ từng chữ nói: "Cố Nhược Vân, ngươi làm càn! Ngươi một phế vật, nếu tinh thần lực của ngươi có thể làm đại tiểu thư chúng ta chữa khỏi thân thể thậm chí đột phá thực lực, coi như là ngươi cống hiến vì đại lục, mà ngươi lại không quý trọng loại cơ hội này cho tốt, còn dám mở miệng từ chối! Muốn trở thành một nhân vật để tiếng xấu muôn đời! Nếu ngươi cố ý như thế, vậy ngươi tất nhiên sẽ nhận đến nghìn người phỉ nhổ, lúc đó đại lục hủy diệt, ngươi chính là đầu sỏ gây nên! Đến lúc đó, tất cả mọi người sẽ coi ngươi là kẻ địch, người thân và đời sau của ngươi sẽ vì ngươi mà hổ thẹn! Những thứ đó là ngươi muốn sao?"
"Ha ha!" Cố Nhược Vân cười to hai tiếng, rồi sau đó khóe môi nàng nhếch lên ý cười trào phúng, "Có phải hay không theo ý của ngươi, người trong thiên hạ hy sinh vì Luyện Khí Tông ngươi cường đại là đương nhiên? Người không muốn hy sinh chính là tội nhân thiên cổ?"
"Đó là đương nhiên!" Hồn Phi đắc ý ngẩng đầu, cười lạnh nói, "Chức trách của Luyện Khí Tông chúng ta là chiến đấu với Ma Nhân dị tộc, là vì hòa bình và an bình của đại lục, chỉ có chúng ta cường đại, đại lục mới có thể có thể tiếp tục kéo dài, hy sinh của các ngươi cũng sẽ không uổng phí."
Nói thật, hai đời làm người, Cố Nhược Vân vẫn là lần thứ hai gặp được người vô sỉ như vậy, đương nhiên, người thứ nhất chính là Hạ gia phụ thân kiếp trước của nàng kia, hai người kia vô sỉ quả thực giống nhau, không làm huynh đệ thật sự đáng tiếc.
"Vậy…...." Cố Nhược Vân ngừng lại một chút, cười mở miệng, "Ta dựa vào cái gì phải hy sinh vì muôn dân đại lục? Ta thiếu bọn họ cái gì? Ta chưa bao giờ biết cái gì gọi là giúp người làm niềm vui, ta chỉ biết là chuyện có lợi với ta ta đương nhiên sẽ đi làm, cho dù người toàn thiên hạ chết hết thì đã sao? Chỉ cần người ta để ý còn sống như vậy là đủ rồi."
Hồn Phi khuôn mặt đã xanh mét không còn hình dáng.
Hắn vốn tưởng rằng chuyện này thật dễ dàng có thể làm được, phải biết rằng, loại cơ hội lưu danh sử sách giống như này không có nhiều lắm, nàng hẳn là rất nhanh sẽ nhận mới đúng, hy sinh vì đại lục có gì là không thể? Nhưng mà nữ tử này không chỉ là phế vật, còn là một kẻ ngốc!