Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 558

Edit: kaylee

Đột nhiên, hình như y nghĩ tới cái gì, ánh mắt lập tức sáng ngời, tiếp tục báo giá: "Mười một triệu..........."

Nếu mình có thể giành được thanh Linh Khí này, sau đó hiếu kính cho Dạ gia chủ, tất nhiên sẽ nhận được cảm tình của Dạ gia, l^q"đ mà này, cũng có thể trở thành thu hoạch lớn nhất của y khi đến hội đấu giá.

Kết bạn với đệ nhất cường giả nơi trục xuất, hoàn toàn trân quý hơn Linh Khí rất nhiều!

"Hai mươi triệu!"

Dạ Lan nói ra con số này, ngay cả sắc mặt cũng không biến một chút, giống như hai mươi triệu cũng không tính cái gì đối với ông.

Trên trán Bạch Tử toát ra mồ hôi lạnh, y lau lau mồ hôi, có chút chột dạ mở miệng: "Hai mươi mốt……."

"Ba mươi triệu!"

Phanh!

Sau khi giọng nói già nua kia truyền đến, hai chân Bạch Tử mềm nhũn, ngã ngồi dưới đất, sắc mặt suy sụp.

Xong rồi!

Lúc này đây khẳng định xong rồi!

Giá ba mươi triệu, cho dù bán phủ thành chủ cũng mua không nổi.

Hơn nữa, ban đầu nếu không có mình đấu giá, nói không chừng Dạ gia chủ có thể dùng mười triệu Kim tệ là có được Linh Khí này, nhưng y lại làm giá nâng đến ba mươi triệu ——

"Ba mươi triệu lần một, ba mươi triệu lần hai, ba mươi triệu lần ba! ‘Đông’! Tốt lắm, nếu không còn người ra giá, vậy ba mươi triệu thành giao! Khách quý trong ghế lô chữ Thiên, lát sau ta sẽ làm người mang Linh Khí đến cho ngươi."

Theo tiếng của người bán đấu giá vang lên, tất cả mọi người đều chuyển ánh mắt nhìn về phía chỗ ghế lô của Cố Nhược Vân.

Bọn họ thật sự không nghĩ ra, rốt cuộc là ai có thể ra giá lớn như thế!

Ngay cả công tử Bạch Diệu thành Bạch Tử đều bị hắn đè ép!

Giờ này khắc này, Lục Thiếu Thần và Mộ Dung Yên đều phục hồi tinh thần lại từ trong khiếp sợ, trên mặt tràn đầy cực kỳ hâm mộ.

"Không biết thanh Linh Khí này là ai lấy ra bán đấu giá, vậy mà đấu đến giá ba mươi triệu Kim tệ, lqd mấy đời Mộ Dung thế gia chúng ta cũng không thể kiếm được nhiều Kim tệ như vậy."

Nghe nói như thế, Cố Nhược Vân không nói gì, hơi hơi nheo lại con ngươi chứa tia sáng sắc bén.

Ở trong mười trọng khảo nghiệm lúc trước, tiền trên người nàng đều bị mất hết, hiện giờ chính là cả người không xu dính túi, dưới bất đắc dĩ mới lấy Linh Khí ra bán đấu giá, như vậy, tiền tài cần để thành lập thế lực cũng có đủ rồi.

"Lục Thiếu Thần, Mộ Dung Yên, các ngươi trở về chờ ta."

Nói xong lời này, nàng chưa cho những người khác cơ hội phản ứng đã đi ra ngoài.

Trong hậu đường của hội đấu giá, Lưu Đình đang thỏa mãn phẩm trà, khóe môi nhếch lên một chút tươi cười hưng phấn.

Ba năm trở lại đây từ sau khi hắn trở thành quản sự, vẫn là lần đầu tiên tổ chức hội đấu giá long trọng như thế, chẳng những bán đấu giá ra đan phương tuyệt tích, l.q.đ hơn nữa còn ngay cả Linh Khí đều được mua đi từ trong tay hắn, chỉ là giá của hai vật phẩm bán đấu giá này, cũng có thể làm cho công trạng của hắn lập tức vượt qua những người khác.

Nhất là, gần đây Vân Lạc đại nhân còn đang ở hội đấu giá này, nếu Vân Lạc đại nhân vui vẻ, nói không chừng hắn còn có thể chính thức gia nhập Vân gia!

Ngay tại lúc hắn nghĩ việc này, một bóng dáng màu xanh bước vào từ ngoài cửa, làm cho ánh mắt của hắn lập tức sáng lên, vội vàng đứng lên chuyển cái băng ghế thả tới bên cạnh Cố Nhược Vân, vẻ mặt nhiệt tình nói: "Ngồi, mời ngồi, vị cô nương này…... À, không đúng, vị đại nhân này, Kim tệ của ngài ta đã chuẩn bị tốt cho ngài, hơn nữa, hội đấu giá Hắc Vân chúng ta còn không thu bất kỳ phí dụng nào của ngài."

Kỳ thực, Lưu Đình cũng không biết rốt cuộc nên xưng hô nàng là gì!

Cô nương? Hay là tiền bối?

Nhưng mà nghe giọng nói hẳn là một nữ tử trẻ tuổi.

Chỉ là Lưu Đình cũng không rõ ràng, vì sao không cách nào thấy rõ khuôn mặt của vị cô nương này, lqd trên mặt của nàng giống như là che một tầng sương mù màu trắng, mặc kệ hắn dùng lực như thế nào, ngũ quan vẫn là một đoàn mơ hồ.
Bình Luận (0)
Comment