Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 573

Edit: kaylee

Dưới bầu trời xanh thẳm, nữ tử nhàn nhạt cười, ở dưới tầm mắt của mọi người chậm rãi đi về phía Nhị trưởng lão đang tức giận.

Giờ khắc này, đám người chợt an tĩnh lại, mọi người đều là nhìn nàng không chuyển mắt.

Mộ Dung lão gia tử nhẹ vuốt râu dài, ông cũng muốn biết, rốt cuộc bằng hữu này của Yên nhi có bản lĩnh gì!

"Người trẻ tuổi, lão phu vừa ra tay tất nhiên là dùng toàn bộ lực lượng, tuyệt đối sẽ không nể tình ngươi tuổi trẻ mà nhường ngươi, ngươi phải làm tốt chuẩn bị bị dọa!" Nhị trưởng lão hừ hừ, chậm rãi tiến lên, trên khuôn mặt cao ngạo tràn đầy khinh thường.

"Nhị trưởng lão, mời ra chiêu đi."

Cố Nhược Vân nhợt nhạt cười, chỉ là ý cười kia cũng không có tới đáy mắt, trong đôi mắt của nàng tràn đầy thanh lãnh.

"Ha ha, nha đầu, ngươi không muốn nhường lão phu nhường, vậy lão phu cũng sẽ không khách khí."

Ầm!

Toàn thân Nhị trưởng lão nổi lên mộ cơn lốc, khí thế cường đại truyền ra, lập tức khiến cho mấy đệ tử Mộ Dung thế gia cách mình tương đối gần bị buộc lui về phía sau vài bước, kinh ngạc nhìn toàn bộ thân thể đều bao phủ ở dưới cuồng phong kia của lão giả.

Ngay sau đó, lão giả nhanh chóng phóng về phía Cố Nhược Vân, ‘ầm’ một tiếng, nháy mắt phá hủy tất cả cây cối chung quanh, lqd ở dưới khí thế cường hãn kia bao phủ, cho dù là cấp bậc Võ Vương đều cảm thấy vạn phần đè nén, trái tim sắp không cách nào thừa nhận loại lực lượng này.

Dưới cơn lốc, y phục màu xanh bay ở trong gió, nữ tử hơi hơi nâng lên khuôn mặt thanh lệ, mặt không biểu cảm nhìn về phía lão giả đến trước mặt mình kia.

Sau đó, nàng có động tác.........

Không có bất luận kẻ nào thấy rõ ràng cái gì đã xảy ra, chỉ trông thấy thân thể của Nhị trưởng lão đột nhiên dừng lại một chút, cũng ngay trong nháy mắt này, nắm tay của Cố Nhược Vân hung hăng dừng ở trên người lão giả.

Phanh!

Cú đấm này rơi xuống, thân thể của Nhị trưởng lão lập tức bay ra ngoài mấy chục thước, hung hăng đánh vào phía trên vách tường, đụng cả vách tường đều sụp xuống.

Thân thể lão chật vật té trên mặt đất, máu tươi trong miệng phun ra, trong mắt kia còn có sợ hãi không có tán đi.

Ngay cả bản thân Nhị trưởng lão cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, l.qđ chỉ biết ở trong một giây bản thân đến gần Cố Nhược Vân kia, trong linh hồn đột nhiên chịu công kích, sau đó trong đầu lập tức trống rỗng.

Chờ sau khi lão lấy lại tinh thần, đã bị một quyền của Cố Nhược Vân đánh bay ra ngoài!

Hơn nữa, ngay cả cơ hội phản ứng đều không có!

Cố Nhược Vân chậm rãi thu tay, nhàn nhạt nhìn Nhị trưởng lão đang ngây ngốc sững sờ, giọng điệu vân thanh phong đạm, lại làm đám người há hốc mồm kia lập tức phục hồi tinh thần lại.

"Ta nói rồi, ta chỉ dùng một chiêu, có thể đủ đánh bại ngươi."

Hít!

Tất cả mọi người nhịn không được hít một ngụm khí lạnh, trừng lớn mắt giống như là không dám tin, dùng ánh mắt gặp quỷ kia nhìn Cố Nhược Vân.

Một chiêu!

Nàng thật sự chỉ dùng một chiêu, đã đánh bại Nhị trưởng lão!

Này…... Nào có thể dùng thiên tài để hình dung? Rõ ràng chính là một yêu nghiệt!

"Ha ha."

Nhị trưởng lão nở nụ cười, bò dậy từ trên đất, lão lau lau vết máu ở khóe miệng, một chút tươi cười xuất hiện ở phía trên khuôn mặt già nua giống như cúc hoa kia. 

"Quả nhiên là niên thiếu anh tài, lão phu cam bái hạ phong!"

Giờ này khắc này, lão không còn cao ngạo lúc ban đầu, ngay cả trong giọng nói đều mang theo kính trọng.

Phải biết rằng, cho dù là gia chủ, cũng chưa chắc có thể đánh bại lão trong vòng một chiêu!

Nhưng nàng, vậy mà làm được!

"Nếu ta thua, vậy thì nếu để Cố cô nương tới quản Mộ Dung thế gia, ta cũng không có gì có thể nói."

Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười: "Ta chỉ là làm cho Mộ Dung thế gia nguyện trung thành với ta, lại không tính toán tiếp quản Mộ Dung thế gia, gia chủ Mộ Dung thế gia các ngươi cũng sẽ không thay đổi, lqđ đương nhiên, nếu ai có chút tâm phản bội, như vậy, ta sẽ làm cho hắn tự thể nghiệm như thế nào là sống không bằng chết!"
Bình Luận (0)
Comment