Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 702

Tay Linh Thượng Tôn Giả nắm chặt thành quả đấm, muốn đánh vào khuôn mặt già nua đáng đánh đòn của Thiên Khải Tôn Giả, nhưng vẫn kiềm chế phẫn nộ và xúc động trong lòng, vung mạnh áo bào: "Côn Nam, chúng ta đi!"

Quá mất mặt rồi! Ở loại địa phương này, hắn thật sự không ngốc nổi nữa, còn Thiên Khải Tôn Giả, sớm muộn gì cũng có một ngày, hắn sẽ làm cho hắn ta mất mặt!

"Ông cậu…" Cố Nhược Vân vỗ vỗ tay, mỉm cười đi tới bên cạnh Thiên Khải Tôn Giả, nói: "Lát nữa ta sẽ đưa phương pháp luyện chế đan dược Vũ Linh cho ngươi."

Đôi mắt của Thiên Khải Tôn Giả khẽ nhúc nhích, cười ha ha: "Được, nha đầu, bây giờ chúng ta đi đến phòng thí nghiệm của ta, đi thôi!" Nói xong lời này, hắn ta không để ý đến ánh mắt những người khác, kéo Cố Nhược Vân rời đi.

Sau khi bọn họ rời đi, bỗng nhiên trên quảng trường bùng nổ mãnh liệt.

"Đan dược! Trời ạ, thật sự là đan dược sao?"

"Không ngờ tới lúc Lý Minh còn sinh thời, có thể nhìn thấy đan dược thất truyền, đó là đan dược thất truyền đó, có bao nhiêu cường giả muốn mà không được?"

"Nếu đời này ta có thể uống một viên đan dược, ta chết cũng không hối tiếc."

Đương nhiên, chấn động vì đan dược mang đến, nhưng càng có nhiều người kính nể Cố Nhược Vân hơn. Cô nương này trẻ tuổi nhìn có vẻ gần hai mươi tuổi, còn nhỏ tuổi như vậy chẳng những là cường giả Võ Tôn, còn biết luyện chế đan dược trong truyền thuyết! Hơn nữa người như vậy, còn là muội muội của Cố Sanh Tiêu!

Tông chủ không nói gì, đôi mắt nhìn bóng dáng Cố Nhược Vân rời đi, không biết suy nghĩ cái gì…

Trong phòng thí nghiệm.

Thiên Khải Tôn Giả kéo Cố Nhược Vân tiến vào, cười khổ nói: "Nha đầu, lần này ngươi đúng là đủ nổi bật, chẳng lẽ ngươi không sợ khiến một số người chú ý sao?"

"Đây không phải là chuyện ngươi muốn sao?" Cố Nhược Vân nhún vai, nói.

Nhất thời, Thiên Khải Tôn Giả không lên tiếng, vẻ mặt bất đắc dĩ. "Ta muốn bảo ngươi giao phương pháp luyện chế đan dược Vũ Linh cho ta, để ta luyện chế trước mặt tông chủ. Không ngờ tới sẽ xảy ra chuyện như vậy, tuy ta vô cùng tự hào vì ngươi, chỉ là kế tiếp nha đầu ngươi phải suy nghĩ đến an toàn của mình một chút. Ta biết bây giờ ngươi đột phá đến cảnh giới Võ Tôn, nhưng thủ lĩnh ba khu vực lớn đều là Võ Tôn cao cấp, hơn nữa có rất nhiều thuộc hạ là cường giả Võ Tôn! Dù sao ngươi cũng chỉ có một mình, cho dù thêm ta vào, cũng chỉ có hai.

Cố Nhược Vân cười cười: "Trong ba chế tài lớn, ta và Tiên Địa sớm đã Thủy Hỏa Bất Dung, cho dù ta không có bộc lộ chuyện hôm nay, bọn họ cũng vẫn giết ta, huống chi trên vùng đại lục này, ta đã không cần sợ hãi những người khác nữa rồi."

Không nói đến Bắc Dạ hiện giờ thực lực đã vượt qua Võ Tôn, cũng không nói đến Tiểu Hắc trong cơ thể mấy Võ Tôn đó! Cho dù nàng chỉ có một mình, hiện giờ cũng đủ chiến đấu với một Võ Tôn giữ cho không bị bại! Đây là lý do nàng dám luyện chế đan dược trước mặt nhiều người như vậy.

"Haizz…" Thiên Khải Tôn Giả thở dài, nói: "Đúng rồi, nha đầu, chắc là huynh trưởng ngươi còn phải bế quan mấy tháng mới xuất hiện được, ngươi muốn ở nơi này đợi hắn không."

"Đại ca ta sao?" Trái tim Cố Nhược Vân căng thẳng, trong đôi mắt hiện lên chút kích động, nàng gật gật đầu, nói: "Được, dù sao ta ở đây cũng không sao."

"Ha ha…" Thiên Khải Tôn Giả nở nụ cười: "Còn nữa, nha đầu, nam nhân tóc bạc đi theo ngươi đâu rồi? Hắn ta sao thế?"

"Ngươi nói Tiểu Dạ sao?" Cố Nhược Vân nhíu nhíu mày: "Ta sợ có chút bất tiện, hơn nữa thân thể hắn vừa mới khôi phục không bao lâu, ta tìm nơi để hắn dưỡng thương trước, đợi sau khi hắn khôi phục hoàn toàn lại xuất hiện."

Sở dĩ nàng bảo Bắc Dạ tạm thời ở trong Thượng Cổ Thần Tháp, nguyên nhân quan trọng nhất chính là cho dù Bắc Dạ đã tỉnh, nhưng thương thế chưa hồi phục hoàn toàn như trước, ở trong Thượng Cổ Thần Tháp sẽ có lợi cho hắn dưỡng thương!
Bình Luận (0)
Comment