Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 776

Edit: kaylee

Lời này ngược lại cũng là sự thật.

Cho dù Tử Tà có thực lực cường đại, tiềm lực vô hạn, nhưng lúc này hắn vừa mới phá xác mà ra, lực lượng cũng cần chậm rãi tăng lên, hắn không có khả năng vừa sinh ra đã là tồn tại vô địch.

"Quên đi, hiện tại không nghĩ nhiều như vậy, ngủ trước đi."

Cố Nhược Vân nằm xuống, nhàn nhạt cười, nói: "Đây là ngày đầu tiên ta đi đến Đông Nhạc đại lục, kế tiếp còn không biết sẽ gặp phải nguy hiểm thế nào, cho nên vẫn là dưỡng tinh thần trước, mới có thể đối mặt với chuyện kế tiếp."

Kỳ thực, Cố Nhược Vân đến loại cấp bậc này, là có thể không cần ngủ. Nhưng mà, dù sao ngủ yên có thể đề cao tinh thần, cho nên, lee~lqđ chỉ cần không phải cần tăng lên thực lực rất nhanh, đều sẽ dùng giấc ngủ để đề cao tinh thần.

Ngày hôm sau.

Nắng sớm mới lên, một chút ánh sáng mặt trời chiếu rọi ở toàn bộ trong cánh đồng tuyết.

Cố Nhược Vân mới đi ra từ trong lều trại, đã trông thấy hồng y nam tử đứng thẳng ở dưới ánh mặt trời kia.

Hiển nhiên nam tử cũng phát hiện Cố Nhược Vân, quay đầu lộ ra một chút tươi cười ôn hòa với nàng: "Vân Nhi, con tỉnh ngủ rồi sao? Kế tiếp chúng ta đây cũng nên tiếp tục xuất phát."

Cố Nhược Vân gật gật đầu, hỏi: "Đúng rồi, ta còn không hỏi một chút các người đến cánh đồng tuyết này là vì cái gì?"

"Vì Huyền Vân quả." Hồng y nam tử nhàn nhạt hồi đáp.

Huyền Vân quả?

Cố Nhược Vân giật mình, Huyền Vân quả này xem như loại dược liệu đứng ở những vị trí đầu của Đông Nhạc đại lục! Nghe nói vạn năm mới có một cây! Hơn nữa còn chỉ tồn tại ở chỗ sâu trong cánh đồng tuyết vô cùng hung hiểm, rất nhiều người cửu tử nhất sinh cũng không thể lấy được.

Nhưng mà, Huyền Vân quả này nghe nói có thể làm cho một gã cường giả bị vây ở Võ Đế cao cấp có một phần mười tỷ lệ (10%) đột phá đến cảnh giới Võ Thánh.

Cho dù chỉ là một phần mười, vẫn là đưa tới vô số người cùng nhau tranh đoạt.

Dù sao ở phía trên đại lục, Võ Thánh là tồn tại vô cùng hiếm có! Vì đột phá tới Võ Thánh, chẳng sợ chỉ có một phần mười tỷ lệ, cũng sẽ làm cho những người đó cược mệnh để tranh đoạt!

Khó trách!

Khó trách hồng y nam tử này lại đến phía trên cánh đồng tuyết, thì ra là vì Huyền Vân quả trong truyền thuyết, chỉ là Huyền Vân quả này rất khó tìm được, nếu tìm được ít nhất còn có một phần mười hi vọng, nhưng mà rất nhiều người đã đánh mất tính mạng ở phía trên cánh đồng tuyết, lại ngay cả một góc của Huyền Vân quả cũng không nhìn thấy.

Bạch Âm hừ lạnh một tiếng, ánh mắt lạnh lùng đảo qua khuôn mặt hơi trầm tư của Cố Nhược Vân, nàng ta thật sự không rõ, chuyện trọng đại như tìm được Huyền Vân quả, làm sao Lĩnh chủ lại tùy tiện nói cho nữ tử này biết?

Hơn nữa còn tính toán mang theo nàng cùng đi!

"Nha đầu, cánh đồng tuyết này quá mức hung hiểm, lúc trước nơi chúng ta gặp Tuyết Linh Lang chính là ở giữa cánh đồng tuyết, llêqquýđônn phía sau còn có thể có Linh Thú càng mãnh liệt hơn, đến lúc đó con nhất định phải đi theo bên người ta, không thể rời đi nửa bước, chỉ có như vậy ta mới có thể bảo vệ con."

Hơn nữa lần này, hắn cũng tuyệt sẽ không lại phó thác nàng cho bất luận kẻ nào!

Chuyện tối hôm qua đã khắc sâu ở trong đầu của hắn, vạn nhất những người khác lại bảo vệ bất lực, loại hậu quả này hắn thừa nhận không nổi.

Cho nên, chỉ có tự mình bảo vệ nàng, hắn mới có thể an tâm!

"Lĩnh chủ đại nhân."

Bạch Âm cắn chặt răng, đi qua phía Lĩnh chủ, nàng ta củng củng nắm tay, nói: "Xin Lĩnh chủ đại nhân cho thuộc hạ cơ hội lấy công chuộc tội, lộ trình kế tiếp, thuộc hạ tất nhiên sẽ bảo vệ tốt đại tiểu thư."

Một câu nói này, nàng ta quả thật không có nói dối.

Việc cấp bách, không phải là thế nào hãm hại Cố Nhược Vân, mà là làm cho nàng ta lại có cơ hội đi theo ở phía sau Lĩnh chủ.

Nếu ngay cả tư cách đi theo cũng không có, nàng ta còn tiến vào trong lòng hắn thế nào?
Bình Luận (0)
Comment