Phỉ Hoạn Tương Tư

Chương 21

Từ trước đến nay Lưu Huy chưa bao giờ gặp phải tình huống lúng túng như lúc này.

Hắn và Trương Tiểu Dã, hai người đều trần truồng nằm trên giường, đứng bên cạnh là Trương Kinh đang trợn mắt há mồm.

“Anh tại sao bước vào mà không gõ cửa?” Trương Tiểu Dã kéo chăn che kín trên người mình và Lưu Huy, nhìn Trương Kinh nói, “Thật không có phép tắc, học đại học làm gì!”

Trương Kinh không để ý tới cậu, nhìn chằm chằm Lưu Huy hỏi: “Cậu làm gì em trai tôi?”

Lưu Huy không biết lúc này nên trả lời thế nào.

Trương Kinh hét lên: “Tôi nhờ cậu chăm sóc tốt em tôi, con mẹ nó, cậu chăm sóc kiểu này sao!”

“Ai…” Trương Tiểu Dã nói, “Cái này cũng là chuyện bất đắc dĩ…”

“Trương Tiểu Dã em câm miệng lại cho anh!” Trương Kinh tức giận, đôi mắt đỏ hết lên, một quyền đánh lên mặt Lưu Huy, “Cậu, cậu được lắm! Uổng công tôi còn xem cậu là anh em!! Cậu đem em trai tôi lôi lên giường chăm sóc! Cậu dám đùa giỡn em trai tôi!”

Trương tiểu cũng không nói gì, nhìn hai người bọn họ.

Cú đấm kia của y không nhẹ, Lưu Huy xoa xoa khóe miệng, đã rách rồi.

Lưu Huy nói: “Tôi không đùa giỡn em ấy, tôi nghiêm túc.”

Lông mày Trương Tiểu Dã nhếch lên một chút, ngẩng đầu nhìn Lưu Huy.

“Thúi lắm.” Trương Kinh lại đấm thêm một đấm nữa, “Hai ngươi đều là nam!”

“Nam thì làm sao, ai quy định nam nhân không thể yêu nam nhân.” Lưu Huy nói, “Tôi chính là yêu em trai cậu!!”

“Cậu lừa quỷ sao, ” Tay khác của Trương Kinh lại đánh tới, “Chỉ có Trương Tiểu Dã ngu ngốc mới đi tin lời cậu!”

“Trương Kinh cậu nghe rõ cho tôi!” Lưu Huy nổi giận, duỗi tay nắm lấy cánh tay Trương Kinh, “Tôi yêu Trương Tiểu Dã, tôi yêu em ấy! Nếu đùa giỡn em ấy, tôi sẽ bị thiên lôi đánh!”

Khà khà, Trương Tiểu Dã nghĩ, lời thề này thật tàn nhẫn, so với phim ngôn tình còn tình cảm hơn.

Nhưng mà, hiệu quả không tồi, trái tim vừa nảy ầm ầm nhảy lung ta lung tung cuối cùng cũng trở về vị trí cũ, chậm rãi dịu lại.

“Tôi hiện tại chém chết cậu!” Trương Kinh thoát khỏi cánh tay, còn muốn tiếp tục đánh, bị Trương Tiểu Dã kéo lại.

“Trương Tiểu Dã em làm gì thế!” Trương Kinh nói, “Chờ anh đánh xong hắn thì sẽ đánh em.”

“Anh lấy tư cách gì đánh tôi.” Trương Tiểu Dã nói, “Tôi nói chuyện tình cảm thì liên quan gì đến anh.”

“Phí lời, tao là anh của mày!”Trương Kinh mắng, “Tao sao có thể trơ mắt nhìn mày trở nên biến thái!”

“Anh mới biến thái!” Trương Tiểu Dã chỉ chỉ Lưu Huy, “Người đến quần xilíp cũng không mặc, anh lại đánh, anh quả thật không có nhân tính.”

“Mịa nó!” Trương Kinh hung hăng đấm lên tường, đi ra khỏi phòng, đóng sầm cửa lại, “Trương Tiểu Dã, chờ ba mẹ về rồi tao sẽ xử lí mày!”

Trương Tiểu Dã đập giường cười to.

“Đừng cười.” Lưu Huy hận không thể tìm cái lỗ nào đó chui xuống, tìm đại một bộ quần áo trong căn phòng này mặc vào.

“Ha ha ha ha…” Trương Tiểu Dã cười không đứng lên nổi, “Bộ dáng lúc anh đứng nói chuyện buồn cười quá… Ha ha ha ha ha… Cởi truồng đánh nhau… Ha ha ha ha ha…”

Lưu Huy đỡ trán: “Em lấy dao giết anh đi.”

“Của anh còn chưa giải quyết xong đâu, ” Trương Tiểu Dã cười ra nước mắt, bò qua ngồi trên đùi Lưu Huy, “Hay là chúng ta tiếp tục?”

“Này!” Lưu Huy vò đầu của cậu, “Chuyện này đã bị bại lộ như vậy, em có thể nghiêm túc một chút được không.”

“Em luôn luôn nghiêm túc.” Trương Tiểu Dã nói, “Em so với anh nghiêm túc hơn rất nhiều.”

Khuôn mặt Trương Tiểu Dã bởi vì vừa nãy cười to mà ửng đỏ, nhếch lên khóe miệng bày ra bộ dạng không biết sợ là gì: “Hơn nữa trước sau gì cũng phải công khai, chờ đến khi gặp cha mẹ em xong thì chúng ta đi gặp ba mẹ anh đi.”

“Nhà anh đã sớm biết anh yêu con trai.” Lưu Huy nói, “Từ lúc anh lên đại học thì đã sớm nói cho bọn họ biết rồi.”

“Nga, ” Trương Tiểu Dã hỏi: “Sau đó thì sao?”

“Như em thấy đó.” Lưu Huy nói, “Sau đó anh không trở về nhà nữa, nghỉ hè thì làm thêm bên ngoài, để bọn họ bình tĩnh hơn ba năm, năm nay bọn họ gọi điện thoại cho anh, anh mới cùng em trở về.”

“Hèn gì mấy năm trước nghỉ hè, em cùng anh trai ra ngoài chơi không nhìn thấy anh.” Trương Tiểu Dã nói, “Thì ra là bởi vì anh trốn người trong nhà sao.”

“Năm nay trở về, bầu không khí vẫn có chút lúng túng, bất quá đã lâu như vậy rồi, bọn họ cho dù không vui, cũng sẽ cho qua.” Lưu Huy hỏi Trương Tiểu Dã, “Nếu mọi người trong nhà em cũng không đồng ý thì phải làm sao đây?”

“Em mà không thuyết phục được bọn họ?” Trương Tiểu Dã trong lòng đã dự tính trước mọi việc, “Anh đừng coi thường em.”

Tâm Lưu Huy bỗng nhiên yên bình trở lại, khóe miệng cong lên, ôm chặt người kia.

Từ trước đến nay, bản thân vẫn luôn cô độc trong bóng tối, gặp phải xung đột, chửi rủa đều nhẫn nhịn trong lòng, nói không cô đơn, không khó chịu đều là gạt người.

Lưu Huy nghĩ, có thể gặp được tên ngốc này, là điều may mắn nhất.
Bình Luận (0)
Comment