Những trận chiến sinh tử giành lấy sự sống còn như thế này không kéo dài quá lâu, vì ai nấy đều bung hết toàn bộ thực lực của mình ra quyết chiến, không có chuyện nhân nhượng hay fair play gì cả. Không phải mày chết thì tao chết, vậy thôi.
Người chiến thắng sau cùng luôn là người có thực lực mạnh nhất hoặc may mắn nhất. Và sau hơn gần nửa canh giờ, cuộc tàn sát lẫn nhau của các đệ tử Lãnh Binh Cung cũng đã kết thúc. Và người chiến thắng sau cùng một đệ tử đạt tới cảnh giới chân nguyên tầng thứ 2, có thực lực không thua kém là bao so với Hạ Hầu Quân.
Nhìn thấy lá chắn pháp trận được rỡ bỏ, tên đệ tử chiến thắng cuối cùng đang quỳ trên mặt đất hít thở dồn dập vì trận khổ chiến ban nãy thầm thở phào nhẹ nhõm và vui mừng khôn xiết. Ít nhất là mấy tên khốn đó giữ đúng lời hứa, mạng sống của mình tạm thời được bảo tồn. Còn việc báo thù khi bị phản bội và chơi xỏ ư? Nghĩ cũng không dám nghĩ, đợi trốn tới nơi an toàn trước rồi tính sau.
“ Hạ, Hạ Hầu sư huynh, các vị đã hứa sẽ tha, tha mạng cho tại hạ, không biết….” Nhìn thấy đám kẻ thù từ phía xa từ từ bước tới, tên đệ tử sống sót cuối cùng tỏ ra thấp thỏm không yên, cắn răng lên tiếng tỏ vẻ van xin.
Đừng nói là với tấm thân đã bị trọng thương sau khi giành phần thắng cuối cùng như lúc này, cho dù là lúc lành lặn, bị ba, bốn người vây, đặc biệt đối phương có tên Hạ Hầu Quân lớn mạnh hơn mình, cũng không phải là đối thủ rồi.
“ Yên tâm, sư huynh ta đây hứa sẽ tha mạng cho ngươi thì chắc chắn sẽ làm đúng như lời hứa.” Hạ Hầu Quân cười mà không giống cười nói.
“ Đa, đa tạ sư huynh. Xin, xin hãy yên tâm, đệ hứa, hứa sẽ giữ kín bí mật ngày hôm nay, không, không bao giờ thót ra, ra nửa lời đâu, đâu ạ. Vậy, vậy sư đệ đi, đi trước đây.”
Nói xong, không chút chần chừ do dự quay đầu bỏ chạy, chỉ sợ đối phương đổi ý thì khổ.
Hãy đợi đấy ~~! Đừng tưởng chuyện này là xong đâu. Đợi tới khi rời khỏi bí cảnh, ta sẽ tố cáo hành vi phản bội và tàn sát đồng minh của các ngươi ra cho thiên hạ biết, để xem chúng mày còn lên mặt được nữa không?
‘ Vì …. Vì sao …..” Chạy chưa được vài bước, còn chưa kịp vui mừng vì được toàn mạng, đột nhiên cảm thấy sức lực trong cơ thể tựa như bị rút đi hết, một cảm giác đau đớn tột cùng từ phần ngực truyền thẳng lên não, khẽ cúi đầu liếc nhìn ngực mình đã xuất hiện một lỗ máu khổng lồ gần hết nửa cái ngực, rồi mang theo vẻ mặt phẫn nộ khó tin quay lại nhìn chằm chằm vào Hạ Hầu Quân cùng nhóm đồng bọn, khó khan hỏi.
“ Vì sao ư? Vì chỉ có người chết mới có thể giữ bí mật an toàn tuyệt đối mà thôi. Vả lại, sư huynh ta hứa tha mạng cho sư đệ, nhưng những người khác không có chứ nhỉ? Nên quả thật đáng tiếc.”
Hạ Hầu Quân nhún nhún vai cười chế giễu nói.
Rầm ~~~~~!!!
Tên đệ tử Lãnh Binh Cung mang theo vẻ mặt căm phẫn tột cùng và bất cam ngã xuống mặt đất, chỉ trong chốc lát đã chìm sâu vào màn đêm vô tận, trước khi chết còn giương to đôi mắt hết cỡ ra nhìn chằm chằm vào cái khuôn mặt đang hí hửng cười lớn của Hạ Hầu Quân, tựa như muốn khắc sâu khuôn mặt đó vào linh hồn, để kiếp sau báo thù vậy.
Diệp Tuyền vẫn đang tập trung thu thập tinh huyết do Thiên Ma Hấp Huyết Đại Trận thu hoạch được, không thèm quan tâm tới những công việc bỉ ổi của Hạ Hầu Quân, chỉ là đôi lông mày khẽ díu lại vì khó chịu và khinh bỉ.
Không tốn quá nhiều thời gian, tinh huyết của các đệ tử Lãnh Binh Cung đã nằm gọn trong tay của Diệp Tuyền, giống hệt như một quả cầu thủy tinh màu đỏ rực như máu, mùi máu tanh vẫn còn không ngừng bốc ra từ trên quả cầu đó.
Nhìn chằm chằm vào quả cầu tinh huyết trên tay Diệp Tuyền, đôi mắt của Hạ Hầu Quân không kềm được lóe qua tia sáng đầy tham lam. Nếu như một mình hấp thụ hết quả cầu tinh huyết đó, tuyệt đối có thể đột phá tới chân nguyên cao cấp, thậm chí thành tông sư cũng có khả năng đó chứ.
Chỉ là hắn chỉ dám nghĩ thoáng qua mà thôi. Có cho hắn mười cái gan cũng không dám cướp quả cầu tinh huyết trong tay của Diệp Tuyền.
Đừng xem Diệp Tuyền lúc này chỉ là một tiên thiên tầng thứ 7, nhưng nếu như cô ta muốn, có gần cả chục phương pháp có thể khiến Hạ Hầu Quân sống không bằng chết đấy.
“ Nếu như lúc này còn “ Âm Dương Hòa Hợp Tán” trong tay thì hay biết mấy, vừa có thể hưởng thụ mỹ nhân tuyệt trần, vừa có thể giành hết lượng tinh huyết đó. Hừ hừ, tất cả chỉ vì ả tiện nhân Mộ Dung Tuyết, chắc lúc này ả đang nổi điên đi truy sát trên trời dưới biển con heo mập kia cũng nên.” Hạ Hầu Quân lộ ra vẻ tiếc nuối vô cùng. Vì lúc này ngoại trừ hắn và Diệp Tuyền ra , chỉ còn hai tên đệ tử của Thiên Kiếm Tông và Khoái Hoạt Lâm ở bên cạnh, nếu như hắn muốn giở trò, hai tên kia chỉ biết câm nín đứng nhìn hoặc bị trảm sát dưới tay hắn mà thôi.
Đợi tới khi “hành sự” xong, không tin là ả chịu nổi cám dỗ sung sướng tột cùng do mình mang tới mà ra tay với mình, tới lúc đó không chừng trở thành con mèo ngoan ngoãn hoàn toàn phục tùng mình cũng không chừng.
Xem ra tên Hạ Hầu Quân vô cùng tự tin với “sức chiến đấu” của mình thì phải.
“ Tình hình bên Thiên Kiếm Tông và Bách Hoa Cốc thế nào rồi??” Làm xong hết mọi chuyện, Diệp Tuyền quay sang đám thuộc hạ hỏi.
“ Bên Thiên Kiếm Tông đã giải quyết xong xuôi. Do Ngạo Văn Long đã bị tử nạn, nên lúc này Thiên Kiếm Tông tựa như con mắt mất đầu, Diệp đặc sứ và Đường Tứ đã giải quyết xong xuôi rồi ạ. Họ đang trên đường di chuyển tới đây ạ.” Tên đệ tử Thiên Kiếm Tông từ phía sau bước ra báo cáo.
“ Mặt trận bên Bách Hoa Cốc thuận lợi hơn ta tưởng. không hiểu vì sao Mộ Dung Tuyết không có mặt ở nơi tập trung, nên Tư Mã Phong Vân đã vô cùng dễ dàng giải quyết đám ô hợp đó rồi ạ.” Một đệ tử nữ của Khoái Hoạt Lâm nãy giờ vẫn giữ liên lạc với phía mặt trận bên kia, sau khi nhận được thông báo của đối phương, cũng lên tiếng báo cáo lại với Diệp Tuyền.
“ Tốt, vậy là hiện giờ chỉ còn Khoái Hoạt Lâm và Thánh Hỏa Tông. Khoái Hoạt Lâm không quá khó khăn. Thánh Hỏa Tông thì….” Nghĩ tới tấm thân hình thô tròn như quả bóng khổng lồ kia, Diệp Tuyền không kềm được tỏ ra lo lắng sốt ruột.
“ Diệp đặc sứ xin hãy yên tâm, Thánh Hỏa Tông ngoại trừ tên Dương Diễn ra, tất cả đều chỉ là những con kiến yếu ớt, chỉ cần dí tay mạnh chút là giải quyết lũ đó thôi mà.” Hạ Hầu Quân tỏ ra hào khí xung thiên, mạnh miệng tuyên bố. Chỉ là đột nhiên trong đầu xuất hiện thêm một hình bóng khổng lồ không thua kém gì mình, thậm chí có phần cao to hơn nữa. Không kềm được cảm thấy chột dạ.
Tuy không sợ thực lực của con heo mập đó, nhưng tên khốn đó tuyệt đối là mối nguy hại khó lường, đặc biệt là những tuyệt học kỹ năng kỳ dị của hắn, suýt chút nữa thì mình đã bỏ mạng vì coi thường hắn rồi.
Mặc kệ tên ngu xuẩn đó tự khen tự sướng, Diệp Tuyền thi triễn bí thuật vào quả cầu tinh huyết trong tay, quả cầu tinh huyết lập tức chia tách ra thành nhiều phần, trong đó hai phần lớn và sáu, bảy phần nhỏ đều nhau.
Dưới ánh mắt thèm khát của Hạ Hầu Quân và hai tên đệ tử kia, ném qua cho chúng mỗi người một quả cầu nhỏ như nhau, còn bản thân giữ lại quả cầu lớn nhất.
Hai tên đệ tử kia tỏ ra phấn khích tột cùng, buông lời cám ơn Diệp Tuyền lia địa, sau đó tìm một vị trí trống ngồi xuống, trực tiếp hấp thụ quả cầu trong tay để đột phá cảnh giới.
Chỉ riêng Hạ Hầu Quân tỏ vẻ không hài lòng khi phần của mình quá ít và đồng đều với hai tên vô dụng kia, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt sắc lạnh của Diệp Tuyền, không dám lên tiếng truy hỏi, chỉ còn cách mang theo tâm trạng bất cam tìm một chỗ ngồi xuống hấp thụ quả cầu trong tay.
Hãy đợi đấy ~~~!! Không chỉ tinh huyết cầu, ngay cả cơ thể của ngươi cũng sẽ thuộc về ta ~~~!!
Hạ Hầu Quân lại thêm lần nữa YY tự sướng, nhanh chóng chìm sâu vào trạng thái hấp thụ tinh huyết. Có thể cảm nhận thấy khí thế của ba người đang hấp thụ tinh huyết đang tăng lên với tốc độ chóng mặt, chỉ trong chốc lát đã có người đột phá một cảnh giới và chưa ngừng lại ở đó.
Không chút do dự, Diệp Tuyền cũng tìm kiếm một chỗ an toàn rồi ngồi xuống, chỉ muốn nhanh chóng nâng cao thực lực của bản thân. Một phần vì sứ mệnh của bản thân, một phần vì nếu có thực lực trong tay, ít ra khi cần thiết, có thể ra tay bảo vệ tên khốn đó.
Không tốn quá nhiều thời gian, nhanh chóng chìm sâu vào trạng thái hấp thụ.
Tiên thiên tầng thứ 8 đột phá, tầng thứ 9, tầng thứ 10 …. Chân nguyên tầng thứ 1 ~~~~!!
Quả thật đáng sợ, quả cầu tinh huyết đã được chia nhỏ ra, thế mà hấp thụ chưa được một nửa, cảnh giới của Diệp Tuyền đã từ tiên thiên tầng thứ 7 trực tiếp đột phá tới cảnh giới chân nguyên tầng thứ 1. Cái gì mà hệ thống thăng cấp, hệ thống song tu gì đó so với cách hấp thụ tinh huyết của Huyết Đạo Ma, chỉ có nước né sang một bên vì xấu hổ mà thôi.
Hèn chi biết bao người biết rõ số phận của mình sau khi gia nhập vào Huyết Ma Đạo, nhưng vẫn tựa như con thêu thân lao vào lửa, biết rõ chỗ chết vẫn đâm đầu vào.
Chân nguyên tầng thứ 1 vẫn chưa phải là điểm kết thúc, khí thế trên người Diệp Tuyền vẫn tiếp tục tăng lên với tốc độ chóng mặt.
Tốn gần nửa canh giờ để hấp thụ sạch quả cầu tinh huyết trong tay. Đôi mắt của Diệp Tuyền từ từ mở to ra, khẽ cảm nhận chân nguyên trong cơ thể của mình.
Quả thật đáng sợ, chỉ trong một canh giờ từ tiên thiên tầng thứ 7 đột phá thành tiên thiên tầng thứ 3 rồi. Ngay cả một người sở hữu hệ thống, thăng cấp như uống nước như Dương Kiệt, cũng chỉ có nước ghen tỵ thèm thuồng mà thôi.
Tất nhiên, tuy lúc này đã là một chân nguyên tầng thứ 3, nhưng Diệp Tuyền tuyệt đối không thể phát huy hết thực lực của mình ngay tức khắc. Mà phải trải qua một khoảng thời gian điều hòa lại chân nguyên trong cơ thể, nếu như không muốn bị như tên Tư Mã Phong Vân. Trong lúc đang sung sướng chuẩn bị lên đỉnh, đột nhiên có ai đó xông vào phòng làm giật mình phải xìu xuống ngay tại chỗ.
Đưa mắt liếc nhìn ba người kia, phát hiện cả ba cũng đã hoàn thành quá trình hấp thụ của mình, lúc này đang đứng sang một bên chờ đợi, mặt mày ai nấy đều ửng đỏ vì phấn khích với thực lực mà mình sở hữu lúc này.
Hai tên đệ tử Thiên Kiếm Tông lúc đầu chỉ là tiên thiên tầng thứ 10 lúc này đã biến thành một kẻ mạnh chân nguyên tầng thứ 2. Còn tên Hạ Hầu Quân, tên khốn đó trực tiếp thăng thêm 3 cấp, trở thành một chân nguyên tầng thứ 5 luôn rồi.
Dương Kiệt tưởng rằng mình trải qua song tu thăng cấp thành chân nguyên tầng thứ 3 vô cùng hùng hổ tự tin nếu như gặp lại tên khốn Hạ Hầu Quân, tuyệt đối sẽ đánh tới ba mẹ của hắn cũng không nhận ra. Không biết lúc này cả hai giáp mặt nhau, sắc mặt của Dương Kiệt sẽ đẹp đẽ cỡ nào nhỉ?
“ Xin chúc mừng Diệp đặc sứ đã trở thành kẻ mạnh chân nguyên ạ.” Cả ba nhìn thấy Diệp Tuyền đã thức tỉnh, nhanh chóng bước tới trước mặt chắp tay chúc mừng.
Tâm trạng đang tốt đẹp hơn bao giờ hết, nên không tự chủ lộ ra nụ cười nghiêng nước nghiêng thành, khiến Hạ Hầu Quân và tên đệ tử Thiên Kiếm Tông không tự chủ trố mắt ra nhìn.
Roạt ~~ roạt ~~~!!
Trong lúc định lên tiếng nói vài câu với mọi người, đột nhiên phát hiện vài bóng người từ phía xa lao tới với tốc độ như đạn xé. Cả nhóm lập tức lộ ra vẻ cảnh giác, nhưng khi nhìn kỹ, Diệp Tuyền mỉn cười dịu dàng nói: “ anh hai ~~~!!”