“ dạ, dạ, bẩm chủ, chủ nhân …..” “ nói năng đàng hoàng lại coi ~~~!!!” tên người hầu ngập ngừng hoảng sợ khiến Trương Nghị càng tỏ ra không hài lòng hơn nữa, trực tiếp quát thẳng vào mặt đối phương.
“ Bẩm chủ nhân, Hà tướng quân vừa cho người tới thông báo rằng bên ngoài thành có một tên lạ mặt đang không ngừng buông lời khiêu khích và thóa mạ cả Thiên Bảo thành, ngoài ra, ngoài ra, hắn còn nói, còn nói …….”
“ nói gì???” “ hắn còn nói chủ nhân là con rùa cụt đầu, đồ chết nhát khi không dám nhận lời khiêu chiến của hắn, không, không phải đàn ông ạ.” Tên người hầu phải thu hết mọi can đảm của mình mới có thể nói hết câu, đồng thời sắc mặt tái mép toàn thân run rẩy, chỉ sợ Trương Nghị trút giận một chưởng vỗ thẳng vào đầu mình thì không biết đi khóc với ai đây.
“ Không phải đàn ông????” Đôi mắt của Trương Nghị lóe qua tia sáng đầy lạnh lùng đầy sát khí. Đối phương có chửi hắn là rùa cụt cổ hay chết nhát có thể không mấy bận tâm, nhưng nếu như dám chửi hắn không phải là đàn ông, thì tuyệt đối không thể tha thứ được.
Với một người luôn tự cho bản thân là một người đàn ông chân chân chính chính như hắn, tuyệt đối không thể chấp nhận được câu sỉ nhục đó.
“ hahahaha ~~~~~~~!!!” Trương Nghị giận quá hóa cười, lạnh lạnh nghiến răng nói: “ Được,được, để ta xem xem đối phương là thần thánh phương nào mà dám cả gan khiêu chiến cả Thiên Bảo thành của ta ~~!!” Câu nói vừa dứt, cơ thể trực tiếp biến mất hút trong tầm mắt của người hầu vẫn còn đang chìm đắm trong sợ hãi, chỉ trong tích tắc đã xuất hiện ngay trên bầu trời của tường thành phía Nam, nơi Dương Kiệt đang hùng hổ chửi hét khiêu chiến.
“ Trương thành chủ ~~~!!!” “ tham kiến thành chủ ~~~!!!” “ haha, thành chủ tới rồi, xem như cuộc đời tên khốn trời đánh có cái miệng còn hôi hơn cóng rãnh kia bế mạc tới nơi rồi ~~~!!” “ Đúng, đúng , nãy giờ ta cũng đã ngứa gan ngứa ruột với tên khốn đó lắm rồi, có thành chủ ở đây, phải dạy cho tên khốn đó một bài học nhớ đời mới được.” “ không nên lấy mạng hắn, bắt sống hắn mang về hành hình ngày đêm trước công chúng, giết gà dọa khỉ, để xem còn tên ngu xuẩn nào dám thách thức Thiên Bảo thành của chúng ta nữa hay không??” “ ý hay đấy ~~~!!!”
“ Chính hắn??!!” ánh mắt tràn đầy sát khí của Trương Nghị quét ngang qua Dương Kiệt đang làm trò ở phía xa, à còn nữa, còn một con chó lông xù đen như mực nữa chứ.
“ cút qua đây nào ~~~~~~~~~~~~!!!” trong lúc Dương Kiệt còn đang hả hê chửi hét về phía Thiên Bảo thành, Trương Nghị trực tiếp tung người lên không trung bay ra khỏi tường thành, tay tạo thành chảo ấn thẳng về phía kẻ thù.
“ cái gì?? Ngươi là …….” Dương Kiệt giật mình kêu thét lên vì đối phương tấn công quá bất ngờ mà không thèm chào hỏi hay xưng danh như các vị tướng trước khi một chọi một trong tiểu thuyết Tam Quốc Chí, thậm chí còn chưa kịp chuẩn bị gì cả, nhưng đã nhanh chóng bừng tỉnh, hét lớn: “ Võ hồn hiện, Phì Lũ Mỡ Bụng Hộ Thể, ta mở ~~~~~~~~~~~!!!”
Câu đầu còn thét ra, nhưng câu sau đã được anh ta thầm nói trong lòng vì không muốn bị lộ ra tên của tuyệt học, đề phòng có người nhận ra thân phận của mình.
Cảm nhận khí thế đáng sợ của đối phương, Dương Kiệt không dám chủ quan, trực tiếp tung ra hết kỹ năng phòng thủ của mình ra chống đỡ, đồng thời Tam Tiêm Kích đã xuất hiện trong tay, chuẩn bị sẵn sàng phản kích khi có cơ hội.
Uỳnh uỳnh uỳnh ~~~~~~~~~~~~!!!
Cái bụng mỡ khí do Dương Kiệt tạo ra hứng trọn bàn tay khí khổng lồ lập tức bị vỡ nát ra. Trương Nghị còn chưa kịp vui mừng, giật mình kinh ngạc khi phát hiện bàn tay khí của mình bị dội ngược trở lại, tấn công ngược lại về phía mình.
Hiệu ứng phản dam kích hoạt.
‘ Phá ~~~~~~~~!!!” Trương Nghị chỉ khẽ vẫy tay một cái vào không khí, bàn tay khí khổng lồ lập tức tan biến trong không khí, chỉ là sắc mặt của hắn không dễ coi chút nào. Tuy đòn đánh lúc nãy chiếm chưa tới 1/10 uy lực cao nhất của mình, nhưng để cho một tên tông sư tầng thứ 8 phản dam lại, mặt mũi để đâu nữa chứ?? Nên nhớ rằng lúc này trên tường thành có trên vài chục vạn cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào mình kìa.
“ Càn Khôn Nhất Thiển ~~~~!!!” Trương Nghị còn chưa từ trong “ nỗi nhục nhã” của mình bừng tỉnh, Dương Kiệt chỉ trong tích tắc đã xuất hiện ngay trên đỉnh đầu của hắn, Tam Tiêm Kích theo thế Thái Sơn Áp Đỉnh chẻ thẳng vào đầu kẻ địch: “ Giới Vương Quyền X5 , chết này ~~~~~!!!
Vù ~~~~~~~~~!! Bạch ~~~~~~~~~~!!!
Trương Nghị chỉ khẽ đưa hai ngón tay ra kẹp chặt mũi kích đang chẻ xuống, Tam Tiêm Kích lập tức bị kẹp chặt lại không thể nhúc nhích được thêm phân nào nữa.
Khuôn mặt Dương Kiệt đỏ phồng lên vì không ngừng dốc sức ấn kích xuống hoặc rút kích ra khỏi hai tay của đối thủ, nhưng cho dù cố gắng cỡ nào, hai ngón tay của đối phương tựa như gọng kìm chắn chắn cực kỳ, cứ thế bị kẹp chặt mà không thể nhúc nhích được gì cả.
“ linh khí cao cấp?? không tệ, nhưng đáng tiếc là thực lực của ngươi …..” “ Phì Lũ Bạo Liệt Quyền ~~~~!!!” Trong lúc Trương Nghị tỏ ra đắc chí lên tiếng chê cười, Dương Kiệt lần nữa thầm gào thét trong lòng, tay phải tại thành cú đấm đấm thẳng về phía đối thủ ở trước mặt.
“ Hừ, trò trẻ con, biến ~~~~~~~~!!!” Mặc dù khoảng cách giữa cả hai quá gần nhau, nhưng Trương Nghị phản ứng cực nhanh, tay tạo thành chưởng ấn thẳng về phía cú đấm khí phóng thích từ cánh tay của Dương Kiệt.
Uỳnh ~~~~~~~~~~~!!!!
Dương Kiệt bị lực phản hồi đẩy lùi ra phía sau, thậm chí vuột mất cả Tam Tiêm Kích trong tay.
Chỉ là Trương Nghị còn chưa kịp chế giễu, đột nhiên cảm thấy cơ thể như bị một sức kéo đáng sợ kéo thẳng xuống mặt đất, do quá bất ngờ, hai ngón tay đang kẹp chặt Tam Tiêm Kích bật tung lên trời, nhanh chóng bị Dương Kiệt hút trở về tay mình.
Rầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~!!
“ Chuyện, chuyện gì xảy ra thế này ~~~~~!!” Trương Nghị giương to đôi mắt đầy kinh hãi ra hết cỡ gào thét, cho dù dùng sức cỡ nào, cơ thể như bị hít chặt trên mặt đất, hoàn toàn không thể nhúc nhích cử động được gì cả.
“ haha, my time’s Now, Phì Lũ Lôi Đình Phi Cước, ta đá đá đá ~~~~~~!!” nhìn thấy kẻ địch dính hiệu ứng đổ ngã, cơ hội ngàn năm hiếm có tất nhiên là không thể bỏ qua rồi, Dương Kiệt tung người nhào lộn trên không trung, chân phải giơ thẳng ra phía trước tạo thành thế tung phi cước, ba bàn chân sét to gần cả trượng đá ra, bắn thẳng về phía Trương Nghị như đang bị khảm chặt trên mặt đất.
Không ~~~~~~~~~~~!!! Uỳnh uỳnh uỳnh ~~~~!!! Roẹt ~~~~~~!!
Ba bàn chân sét nuốt chửng cả cơ thể của Trương Nghị, ở bên ngoài hoàn toàn có thể tiếng kêu gào đầy thảm khốc vang lên liên miên không dứt. Nhìn thấy cảnh tượng “ khó tin” đó, toàn bộ binh sĩ trên tường thành đều lộ ra vẻ khó tin như gặp ma giữa ban ngày, không ít người không ngừng dùng tay tát vào má mình để kiểm chứng xem bản thân đang tỉnh hay đang mơ vậy.
Một tông sư tầng thứ 8 đánh một nguyên thần tầng thứ 4 tới nỗi kêu cha khóc mẹ??? má ơi, con có đang nằm mơ không vậy?? có thể sao??
Cho dù họ có không tin đi nữa, nhưng những gì đang diễn ra trước mặt chứng tỏ trên đời này không chuyện gì là không thể xảy ra cả.
“ AAAAAAAA, đồ khốn, ta sẽ phang thây xẻ thịt ngươi thành trăm mảnh ngàn mảnh ~~~!!!!” Tiếng gào thét đầy căm phẫn của Trương Nghị từ dưới cái hố do ba bàn chân sét tạo ra vang lên, ngay sau đó một bóng người mặt mày đen như con gà bị nướng khét, tóc tai dựng đứng lên trông vô cùng khôi hài, quần áo trên người rách nát hơn cả một tên ăn mày từ dưới hố nhảy lên, dùng ánh mắt hận không thể nhai tươi nuốt sống kẻ thù của mình nhìn chằm chằm vào Dương Kiệt.
Tất cả những gì Dương Kiệt có thể làm được chỉ là tặng cho đối phương bộ dạng thê thảm này mà thôi, thậm chí không thể khiến kẻ địch bị thương nữa là.
Khoảng cách thực lực giữa nguyên thần tầng thứ 4 và tông sư tầng thứ 8 không phải chỉ sử dụng bí pháp hay hiệu ứng tuyệt học là có thể đảo ngược tình thế được đâu.
“ Võ hồn hiện ~~~~~~~~~~~~~!!!” Trương Nghị đã nổi điên lên rồi, trực tiếp tế võ hồn cấp 3 của mình là một con Truy Phong Báo nhập thẳng vào cơ thể, lúc này tốc độ của hắn thậm chí có thể sánh ngang với một nguyên thần tầng thứ 7 đáng sợ.
Roẹt ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!! Uỳnh ~~~~~~~!!! AAAAAAA ~~~~~!!! Rầm ~~~~~~~~~~~~~!!!
Dương Kiệt thậm chí còn chưa kịp phản ứng, Trương Nghị roẹt một cái đã xuất hiện ngay trên đỉnh đầu anh ta, hai tay bắt chặt lại bổ thẳng vào đầu Dương Kiệt, anh ta chỉ kịp kêu thét một tiếng đầy đau khổ, cơ thể tựa như thiên thạch từ trên không trung lao thẳng xuống mặt đất, nhất thời đất đá cát bụi tung bay, vị trí Dương Kiệt “ hạ cánh” lập tức hình thành một cái hố sâu khổng lồ.
Khoảng cách gần 10 cấp, cộng thêm võ hồn của Trương Nghị thiên về tốc độ, đừng nói một tên tông sư tầng thứ 8 như anh ta, cho dù là nguyên thần tầng thứ 8 tầng thứ 9 chân chính khi so sánh với tốc độ của Trương Nghị lúc này, cũng cảm thấy đau đầu nữa là.
Bạch ~~~~~~~~~~~!!!
Dương Kiệt còn chưa kịp định thần sau cú bổ trời giáng, Trương Nghị đã dùng chân giẫm thẳng vào đầu anh ta, không ngừng dùng sức chà đạp đầu anh ta sâu xuống mặt đất, giọng nói đầy khát máu cười nói: “ mày phải trả giá cho những gì đã làm với tao lúc nãy, đồ khốn ~~~~!!”
Rầm rầm rầm ~~~~~~~~~~~!!!
Chân phải của Trương Nghị không ngừng giơ lên đạp xuống liên hồi, lúc này đầu của Dương Kiệt đã hoàn toàn lún sâu xuống đất, từ bên ngoài nhìn vào sẽ có cảm giác cái cổ của anh ta đã trẹo hẳn so với cơ thể rồi.
“ haha, cho đáng đời, hoan hô thành chủ ~~~~!!!” “ biết ngay mà, lúc nãy tên khốn đó chỉ là chó ngáp phải ruồi, do thành chủ chưa chuẩn bị nên mới bị dính đòn bỉ ổi của hắn, lúc này thành chủ đã chơi thật thì hắn chỉ có nước quỳ mà thôi ~~!!” “ tưởng thần thánh phương nào, thì ra cũng là một tên phế vật không hơn không kém, tao dám cá là thành chủ thậm chí chưa sử dụng một nửa thực lực nữa là, thế mà hắn đã xìu rồi, yếu đuối như thế mà dám chạy tới trước cổng thành khiêu chiến thành chủ vô địch của chúng ta, đúng là điếc không sợ đúng, à không, phải nói tên đó bị tâm thần không hề nhẹ rồi đấy.” “ chí lý, chí lý, hahaha ~~~!!”
Nhìn thấy Trương Nghị đảo ngược tình thế, hành Dương Kiệt tới nỗi người không ra người, ma không ra ma, đám binh sĩ Thiên Bảo thành không kìm được bật cười hả hê, không ngừng buông lời chê cười sỉ nhục đối tới tên khốn không biết trời cao đất rộng kia.
“ đứng lên nào, không phải lúc nãy mày hùng hổ lắm sao??? Sao chỉ có bấy nhiêu đó đã xìu rồi??? tao thậm chí còn chưa khởi động xong nữa mà !” Trương Nghị không hề nói quá, hắn thậm chí chưa kịp nóng người mà đã giải quyết Dương Kiệt một cách dễ dàng, cảm thấy có chút không hài lòng với biểu hiện “ phế vật” của đối thủ.
Hao Thiên Khuyển nãy giờ nằm quan chiến ở phía xa lúc này lộ ra vẻ mặt đầy thích thú và hả hê, cảm giác như giữa trời nóng gay gắt được ăn phải món kem mát lạnh, sung sướng tê tái cả người.
Cho đáng đời thằng khốn ~~~!!