Phi Thăng Chi Hậu

Chương 252

Đây là một tòa núi cao nguy nga, chân núi liên miên hơn mười dặm mà đỉnh núi cùng với bầu trời từ xa mà nhìn khiến nhân tâm sinh ra cảm giác nhỏ bé.

Dọc theo bên ngoài dãy núi đen thui thủi mà trải rộng ra, vô số Ma tộc đông đúc sắp thành mấy hàng, từ đỉnh núi một mạch kéo dài đến chân núi, lưng chừng núi có một động huyệt cực lớn, một tòa cung điện khôn khéo đứng dựa vào núi. Tọa lạc nơi lưng chừng núi đó còn lởn vởn vài tòa cung điện, vô số Ma tộc đeo ngai giáp đen kịt không ngừng ra ra vào vào….

Trong cung điện, Ô Nạp Tư ngồi trên một chiếc thánh sàng chế bằng kim loại tinh xảo, trên giường hai nữ tử mĩ lệ cả người trần truồng ôm lấy bộ ngực căng phồng để trần của Ô Nạp Tư. Đôi mắt như nước, mê ly tựa vụ, trong miệng lũ lượt phát ra từng tiếng rên rỉ xiêu lòng người, thanh âm này có thể khiến người thường điên cuồng nhưng lại không hề rung động tâm thần của Ô Nạp Tư. Cánh tay vạm vỡ nâng chiếc cằm nhọn nhỏ xinh lên, Ô Nạp Tư phất phất tay, hai Ma nữ tư thế xiêu lòng vẻ mặt cứng đờ sau đó đi xuống giường. Cung kính khom người rồi chậm rãi bước ra ngoài.

Ô Nạp Tư đứng dậy, chậm rãi đi qua đi lại trong phòng, trong mắt lộ thần sắc băn khoăn, với tư cách đệ thất thiên Ma hoàng tân nhiệm, Ô Nạp Tư biết rất nhiều người đều không phục mình, với thực lực của mình đích thật vô phương khiến những Ma hoàng khác hài lòng.

Dã tâm là thứ mỗi tên Ma tộc đều có nhưng dã tâm của Ô Nạp Tư lại không phải trở thành đệ thất thiên Ma hoàng, cũng không phải trở thành đệ nhất Ma thần, ở Ma giới, cường giả cấp bậc từ Ma thần trở lên đều có khả năng đạt đến cảnh giới rất cao, con đường này chính là khai thác tiềm năng sẵn có của mình.

Ô Nạp Tư tin rằng, thực lực của mình cùng lắm chỉ dừng lại đỉnh cấp Ma tướng mà thôi, trong tâm Ô Nạp Tư luôn vô cùng khát vọng đạt được thứ gì đó, đó chính là tín ngưỡng chi thủy Ni Cổ Lạp Tư nắm trong tay, theo truyền ngôn thì do Ni Cổ Lạp Tư có sự tôn kính và thành kính đối với Hắc ám chủ thần nên một trong những vị Hắc ám chủ thần đã ban cho hắn tín ngưỡng chi thủy để hắn có thể khai thác tiềm lực tiên thiên của bản thân. Bất cứ một Ma thần nào, chỉ cần nhận được một giọt tín ngưỡng chi thủy thì đều có xác suất cực lớn khai thác quy tắc chi lực vẫn luôn chìm trong ngủ say của mình.

Ở vương triều Ni Cổ Lạp Tư, mỗi một vị thượng vị Ma thần được tín nhiệm, chiến công oanh liệt đều có thể được bổ nhiệm làm phụ chúc quốc chủ của Ma giới đệ tam tầng, mặc dù còn phải thuần phục mệnh lệnh của Ni Cổ Lạp Tư đại đế, nhưng thân là phụ chúc quốc chủ của Ni Cổ Lạp Tư vương triều nên Ma thần có thể thống lĩnh vượt xa bất cứ Thiên ma tướng hoặc Thiên ma hoàng, Thiên ma đế nào, đơn giản nói lên từ số lượng, có thể còn mạnh hơn cả Thiên ma thần. Hơn nữa không thuộc hệ thống Ni Cổ Lạp Tư vương triều. Ngoại trừ đại chiến vương triều, lúc thường Ni Cổ Lạp Tư đều sẽ không triệu kiến phụ chúc quốc chủ. Mà Ô Nạp Tư chính là kì vọng lần này dựa vào chiến tranh phát sinh với Triệt Cáp Lạp vương triều lập được chiến công, từ đó được bổ nhiệm làm một quốc chủ.

Chiến tranh trên chiến trường Tư Đề Lạp Cổ kết thúc đã được một đoạn thời gian nhưng chiến tranh giữa hai vương triều khổng lồ chỉ vừa mới bắt đầu, chân chính lực lượng tranh đấu của vương triều, Ma tộc phổ thông khó có thể tiếp xúc được.

Đoạn thời gian này, một lượng lớn tin tức truyền đến tai Ô Nạp Tư. Qua một đoạn thời gian, sẽ đưa qua cửa của Ô Nạp Tư truyền đến tay Thiên ma đế trấn thủ ử Đại Hắc Sơn.

Oanh!

Ngay lúc Ô Nạp Tư đang nghĩ làm thế nào mới có thể thực hiện dã tâm và khát vọng của mình thì đột nhiên, mặt đất dưới căn phòng bất ngờ vang lên động trời, hai bóng đen từ dưới phá đất mà lên.

Trong động, một nhân ảnh toàn thân khải giáp kín đáo đen kịt cầm một thanh Ma đao cổ quái dài hơn trượng nhảy ra, cả người phát ra sát khí kinh nhân, song thực sự khiến Ô Nạp Tư rúng động lại không phải người này, mà là Ma tộc trông rất quen mắt ở phía sau người này.

"Đệ thất thiên Ma hoàng?!!" Ô Nạp Tư khiếp sợ nói : "Ngươi không ngờ chưa chết!"

o0o

"Hừ! Rất ngạc nhiên phải không?" Cổ Liệt Nhĩ lạnh lùng nói : "Ngươi có phải đang hận ta chưa chết phải không a."

"Không phải, không phải!" Ô Nạp Tư dưới uy thế gần như đã trở thành phản xạ vô điều kiện liên tục lắc đầu, thế nhưng rất nhanh hắn liền phục hồi tinh thần. Kinh nghi không thôi nhìn Cổ Liệt Nhĩ. "Ngươi, ngươi không phải bị tống vào hắc ám kim tự tháp sao? Điều này, không có khả năng, chưa từng có ai có thể thoát khỏi hắc ám kim tự tháp!!"

"Ta đã đứng ở trước mặt ngươi rồi, Ô Nạp Tư, hiện tại ngươi có hai lựa chọn, quay về dưới trướng ta, hoặc là…chết!" Cổ Liệt Nhĩ lạnh lùng nhìn chằm chằm Ô Nạp Tư, trong ánh mắt xẹt qua một tia sát cơ…

Trong mắt Ô Nạp Tư thoáng hiện vẻ do dự, mặc dù là đệ thất Ma hoàng nhưng Ô Nạp Tư vô cùng rõ ràng, với thực lực của mình, thực ra không cách nào tương xứng với danh hiệu này.

Ánh mắt lướt qua động khẩu khổng lồ dưới dất kia, trong mắt Ô Nạp Tư hiện ra vẻ đấu tranh, cuối cùng chầm chậm quỳ một gối xuống : "Cung nghêng đệ thất thiên Ma hoàng trở về. Thuộc hạ Ô Nạp Tư tham kiến đệ thất thiên Ma hoàng!"

Cổ Liệt Nhĩ lộ vẻ hài lòng, từ từ đi tới rồi đứng lại trước người Ô Nạp Tư, hài lòng nói : "Ô Nạp Tư, quả nhiên không uổng kỳ vọng bổn tọa đối với ngươi… Thức thời vụ giả vi tuấn kiệt (kẻ biết thức thời mới là tuấn kiệt), Ô Nạp Tư ngươi đã đưa ra lựa chọn chính xác nhất."

"Vâng, thưa thiên Ma hoàng!" Ô Nạp Tư hôn lên bàn tay Cổ Liệt Nhĩ một cái, cung kính nói : "Nguyện phục vụ hết mình vì Thiên ma hoàng!"

Cộp cộp cộp!!!

Từng tiếng bước chân vang dội, tiếng khải giáp, giáp phiến va đụng hỗn loạn huyên náo từ ngoài cửa truyền đến, một đội Ma tộc võ trang đầy đủ từ ngoài đi vào, Phong Vân Vô Kỵ và Cổ Liệt Nhĩ đồng thời biến sắc, thu liễm tinh khí, lại âm thầm vận dụng pháp môn tiềm tức, thu liễm toàn bộ khí tức của mình.

"Ô Nạp Tư đại nhân, đám thuộc hạ vừa nghe được tiếng động cực lớn phát ra trong Ma điện, không biết đã xảy ra chuyện gì?" Ngoài cửa, đội Ma tộc kia cung kính nói.

Cổ Liệt Nhĩ liếc Ô Nạp Tư, trong mắt hiện vẻ uy nghiêm đáng sợ, Phong Vân Vô Kỵ nắm chuôi Ma đao, toàn bộ tinh thần tập trung vào Ô Nạp Tư.

Ngoài cung điện, từng cỗ khí tức cường đại ép tới gần, lúc đội Ma tộc này dò hỏi thì tất cả khí tức đều đột nhiên đình chỉ, Phong Vân Vô Kỵ không dám tản ma thức khuếch tán ra ngoài, rất rõ ràng, có rất nhiều Ma thần đều đang chú ý đến nơi này.

"Các ngươi ra ngoài đi, không có chuyện của các ngươi!" Ô Nạp Tư nói sau đó quay đầu nhìn Cổ Liệt Nhĩ, trong mắt hắn Cổ Liệt Nhĩ mới là chúa tể chân chính.

Ô Nạp Tư ngẩng đầu lên nhìn vào Cổ Liệt Nhĩ, vô tình biểu lộ ý tứ : như vậy, ngươi có thể hài lòng.

Cổ Liệt Nhĩ gật đầu, khẽ thở phào, lấy thực lực của hắn hiện giờ, thực sự không nên cùng quá nhiều Ma thần phát sinh xung đột. Song, ngay khi Cổ Liệt Nhĩ thở phào một hơi thì đột nhiên, Ô Nạp Tư từ trên đất vùng lên, một tay nhanh như chớp đánh vào ngực Cổ Liệt Nhĩ, thân là đệ thất thiên Ma hoàng, cho dù thực lực hiện giờ kém đi nhưng Cổ Liệt Nhĩ vào sát na cuối cùng vẫn cảm giác được sát khí nhàn nhạt Ô Nạp Tư phát ra, bản năng phát giác được nguy hiểm lập tức ngay tại sát na Ô Nạp Tư đánh ra, Cổ Liệt Nhĩ liền tung lại một chưởng!

Oanh!!!

Không gian cả cung điện đều rung động kịch liệt, một cỗ khí lưu mạnh mẽ từ Cổ Liệt Nhĩ và Ô Nạp Tư đồng thời phát ra, quét sạch tứ phía, mọi thứ trong cung điện bị cỗ khí lưu này đánh cho tan tác, sơn thạch rắn chắc màu ngăm đen lộ ra tứ phía. Hạ xuống một đỉnh đầu sơn thạch rung lẩy bẩy, Ô Nạp Tư cười lớn một tiếng rồi bay ngược về phía sau, đứng ở cửa chỉ vào Cổ Liệt Nhĩ cười như điên dại nói :

"Ha ha ha…Quả nhiên không ngoài sở liệu của ta, Cổ Liệt Nhĩ, hắc ám kim tự tháp tuy không cướp đi tính mạng ngươi nhưng ngươi cũng chỉ còn lại nửa cái mạng, với thực lực ngươi hiện giờ, lấy cái gì dám xưng đệ thất thiên Ma hoàng. Càng luận chi đến việc đoạt lại thế lực thuộc về ngươi lần nữa…., Cổ Liệt Nhĩ, ngươi đã xuống dốc. Sự huy hoàng của đệ thất thiên Ma hoàng đã vĩnh viễn rời xa ngươi!"

Dứt lời, trong ánh mắt như có thể giết người, vẻ mặt Cổ Liệt Nhĩ tái mét lập tức bay ngược về sau, chìm vào bên ngoài cửa tẩm cung, mà bên ngoài, đám Ma tộc vừa đi không xa nghe thấy tiếng động đều biến sắc. Sau đó tay cầm giáo mau chóng đi tới, ở một nơi xa hơn, tiếng "long long" vang vọng truyền đến, từng cỗ khí tức cường đại mau chóng tiến vào…

Hồn nhiên không thèm để ý đến Cổ Liệt Nhĩ khuôn mặt tái mét, Phong Vân Vô Kỵ chậm rãi nói : "Tên thủ hạ này của ngươi thực đặc biệt nha!"

Cổ Liệt Nhĩ hừ lạnh một tiếng, tung ra một chưởng, một đạo ma khí mãnh liệt từ lòng bàn tay xông ra. "Oanh" một tiếng, đem cả đội Ma tộc xông vào bên ngoài cửa giết sạch, đó chỉ là vài phổ thông Ma tộc, cũng chính là Ma hoàng Ma giới đệ nhất tầng, tu vi của Ma đế, cho dù thực lực giảm rõ rệt nhưng Cổ Liệt Nhĩ cũng không thèm đặt trong mắt.

Quay đầu lại, Cổ Liệt Nhĩ liếc Phong Vân Vô Kỵ : "Lúc đầu đề xuất biện pháp tiến vào từ dưới đất là ngươi nói, hiện tại, đã biến thành bộ dạng này, ngươi nói phải làm sao?"

Phong Vân Vô Kỵ lãnh đạm nói : "Còn có thể làm gì? Lúc đầu nói thế nào? Ngươi ép hắn phát huyết thệ, huyết thệ của hắn đâu? Ý tứ ban đầu của ta là vô thanh vô tức xuất hiện trong phòng hắn, nhưng ngươi lại nói thân là Thiên ma hoàng, trước mặt một tên thuộc hạ cũ làm thế sẽ khiến ngươi bẽ mặt. Hiện tại chuyện đã đổ bể, ngươi nói làm thế nào?"

Cổ Liệt Nhĩ hít sâu một hơi, bình phục chút tâm tình, nhìn về động khẩu vẫn lộ ra như trước nói : "Xem ra, vẫn chỉ có thể rút lui thôi, lần này đã đánh rắn động cỏ rồi!"

Phong Vân Vô Kỵ khinh thường nói : "Chứng kiến cách hành sự của Ô Nạp Tư, ta thấy hắn cũng là một kẻ quỷ dị ngoan độc, có tâm kế, đâu có thể không phòng bị được. Hiện tại chỉ sợ ma thức của hắn sớm đã tìm thấy được cửa ra, rất nhiều Ma thần đã trấn thủ ở đó rồi. Nếu đã đến đây, vậy trực tiếp từ cửa chính ra ngoài đi, Ô Nạp Tư không phải muốn ép ngươi ra ngoài sao? Vậy cứ ra ngoài như hắn mong muốn đi! Ta ngược lại muốn xem xem, hắn tới cùng dựa dẫm vào cái gì?"

Dứt lời liền bước nhanh ra ngoài. Cổ Liệt Nhĩ ngây người tại chỗ trong chốc lát, vẻ mặt trở nên hung ác đáng sợ, song quyền phát ra từng đợt thanh âm răng rắc, sau đó bước nhanh ra ngoài.

Lúc Phong Vân Vô Kỵ cùng Cổ Liệt Nhĩ dọc theo Ma cung ra ngoài, nhưng trên đường một nửa bóng người cũng đều không thấy, hình như sớm ngửi được mùi nguy hiểm, rút lui sạch sẽ rồi.

Từng bước ra ngoài cửa, đập vào trong mắt đầu tiên chính là nườm nượp Ma thần bố trí đầy cả bình nguyên dưới chân núi, có Ma thần cao lớn chạm mây, nhưng lại càng nhiều Ma thần vóc người không khác Ô Nạp Tư là mấy. Nguồn truyện: Truyện FULL

Phía trên, từng cỗ ma thức giăng khắp bầu trời, chớp trên không trở nên hưng phấn tích cực khác thường, từng ánh chớp lấp lóe xuất hiện trong thanh âm đùng đùng, chiếu lên mặt Phong Vân Vô Kỵ và Cổ Liệt Nhĩ lúc sáng lúc tối.

Trong hư không của đệ tứ Ma sơn, tràn ngập kình phong cuồng bạo, tiếng gió ù ù như tiếng sóng lớn không dứt bên tai, trong hư không, Ô Nạp Tư đạp bước hư không, trên mặt tràn ngập vẻ đắc ý : "Cổ Liệt Nhĩ, ngươi đây là tự tìm đường chết, yên tâm, dù sao cũng xem như bộ hạ đã từng trung thành của ngươi, ta sẽ không giết ngươi, ta sẽ tống ngươi đến Ma giới đệ tam tầng, ta tin rằng Ni Cổ Lạp Tư đại đế nhất định đối với chuyện ngươi làm thế nào với thực lực Thiên ma hoàng thoát khỏi hắc ám kim tự tháp mà cảm thấy vô cùng hứng thú…Ha ha ha…"

Sắc mặt Cổ Liệt Nhĩ trầm xuống, ánh mắt quét qua phía dưới, lãnh đạm nói : "Còn có ai theo tên phản đồ Ô Nạp Tư kia?"

Vài Ma thần nghe thấy vậy hung tợn nhìn Cổ Liệt Nhĩ, thậm chí có Ma thần khác lại nhận ra thân phận chân thật của kẻ xâm nhập bất ngờ kia, đệ thất thiên Ma hoàng!

Lúc đỉnh cao của đệ thất thiên Ma hoàng, mọi Ma thần ở đây đều thuần phục quyền năng vô thượng của hắn, kiên định theo sát gót chân hắn, tin phục hắn, sùng bái hắn!

Nhưng…..!

Việc đệ thất thiên Ma hoàng Cổ Liệt Nhĩ bị tống vào trong hắc ám kim tự tháp gần như tất cả thuộc hạ vốn lệ thuộc vào đệ thất thiên Ma hoàng đều biết, hắc ám kim tự tháp, trong truyền thuyết là nơi có đi mà không có về, đã nhiều năm như vậy, Cổ Liệt Nhĩ còn dư lại bao nhiêu thực lực chứ?

Ma giới, bất cứ sự tồn tại nào, đều chỉ thuần phục cường giả!

Ngay cả những Ma thần ban đầu tận tâm lẫn trung thành với Cổ Liệt Nhĩ, ánh mắt cũng dần xa hắn!

"Các ngươi còn sửng sốt cái gì, tiêu diệt hắn!" Ô Nạp Tư biến sắc, chỉ tay về phía Cổ Liệt Nhĩ, hung ác nói.

Ngay tại lúc này, Phong Vân Vô Kỵ như giẫm trên đất bằng, đạp lên hư không, lạnh lùng nhìn chăm chăm vào Ô Nạp Tư, bị Phong Vân Vô Kỵ với máu tanh trên bộ Sát lục chiến giáp nhìn chằm chằm, Ô Nạp Tư không khỏi rùng mình một cái, trong tâm trỗi lên một tia hàn ý.

"Tên phản đồ kia, từ lúc nào không ngờ lại to gan đến mức ấy, hôm nay, cho dù ngay cả Thiên ma hoàng vĩ đại cũng không nghe thấy đâu!" Phong Vân Vô Kỵ uy nghiêm nói, tay phải nắm lấy chuôi Kiếp Ma Đao, từ từ rút ra, từng đợt thanh âm réo rắt vang vọng khắp cả bầu trời : "Còn ai cùng một giuộc với Ô Nạp Tư? Đã dám lựa chọn phản bội đệ thất thiên Ma hoàng đại nhân, vậy thì để ta nhất nhất giết sạch bọn chúng đi!"

Phía sau, sắc mặt Cổ Liệt Nhĩ tuy bình tĩnh nhưng trong lòng lại khiếp sợ không thôi, lời nói và hành động của Phong Vân Vô Kỵ lại vượt quá xa dự liệu của hắn, nghe được nội dung trong lời Phong Vân Vô Kỵ, thân hình Cổ Liệt Nhĩ thoắt một cái, chuẩn xác trợ giúp Phong Vân Vô Kỵ đồng loạt ra tay, đối phó với những Ma thần này.

Song, vào đúng lúc này, thanh âm của Phong Vân Vô Kỵ truyền vào trong tai Cổ Liệt Nhĩ, thanh âm nhỏ như muỗi kêu, lại phi thường rõ ràng : "Cổ Liệt Nhĩ, ngươi không nên động thủ. Ngươi chỉ cần duy trì sự uy nghiêm của Thiên ma hoàng trước kia là được. Trong đám Ma thần này, vẫn phải có rất nhiều người trung thành với ngươi, vấn đề duy nhất chính là bọn chúng không biết thực lực của ngươi nông sâu thế nào, mấy ngọn cỏ này cứ để ta tới đối phó bọn chúng, chấn nhiếp một lần!"

Cổ Liệt Nhĩ nghe vậy liền hiểu ý, trầm giọng quát : "Phàm những kẻ phản bội bổn tọa, giết sạch không cần luận tội! Xem còn có ai đứng chung với Ô Nạp Tư!"

Ánh mắt Cổ Liệt Nhĩ như điện, từ dưới quét qua, ma khí nồng đậm trên thân xông thẳng trời cao, nhất thời như ma uy vô chủ, khí thế này cùng với thời đỉnh cao lại không khác biệt mấy, dưới uy năng, trong mắt rất nhiều Ma thần đều ra tỏ vẻ lưỡng lự.

Ô Nạp Tư biến sắc, biết mình vẫn đánh giá thấp lực ảnh hưởng của Cổ Liệt Nhĩ, quát to một tiếng, chỉ vào Phong Vân Vô Kỵ trên không trung nói : "Tiêu diệt hắn!"

Dưới tòa đệ tứ Ma sơn nguy nga, hàng trăm Ma thần hai tay vây đến trước người, từng đoàn ma khí màu đen ngưng tụ trước ngực, ma khí hùng dũng mà cuồng bạo từ thể nội điên cuồng tuôn ra, ma khí cuồn cuồn chịu sự dẫn dắt, phá đất mà lên. Cả thiên địa bị ma khí quấn lấy, ma khí trên thân Ma thần liên tục thành một mảnh, hình thành lên một đạo khí lãng như thủy triều cao hàng trăm trượng. Trong khí lãng từng tia chớp màu đen thô tráng qua lại không ngớt trong từng khỏa đoàn khí ngưng tụ cực độ kia.

Phong Vân Vô Kỵ liếc mắt xuống dưới. Trong tâm hoàn toàn bình tĩnh, sau đó tay phải nhẹ nhàng giương lên. Kiếp Ma Đao trong không trung vẽ lên vài đường, lưỡi đao kéo dài ra thành vết rách không khí dài hàng chục trượng.

Kiếp Ma Đạo đệ nhất chiêu – Quần Ma Loạn Vũ!!!!!!!!!!!!!!!
Bình Luận (0)
Comment