Phi Thiên Hậu Truyện

Chương 14 - 14:Địa Ma Kiếm

Đều nói người trong tà đạo hành sự, chỉ cần thích thì làm, không thể suy đoán theo thường tình, Phong Vân Vô Kị đã tính toán xong. Theo lí U Vô Tà không giết hắn , cũng không có lí do thu hắn làm đồ đệ, nhưng sự thật thì không như vậy. Không quản Phong Vân Vô Kị nguyện ý hay không, ở trong U Minh Phong, trong thời gian ngắn, hắn không có khả năng bước khỏi nơi đây. Chu vi xung quanh dãy núi đều là nơi ẩn thân của người trong tà đạo , người nào thần thức cũng ngông cuồng trên thân Phong Vân Vô Kị đi đi lại lại, trong thần niệm đều là ác ý.

"Quyển này là Băng Hoa Chỉ Quyết mà ta tu luyện, ngươi hãy lấy mà xem trước đi, có cái gì không hiểu, đến hỏi ta." U Vô Tà từ hồ băng nơi đỉnh núi , đưa tay bỏ ra một quyển sách, ngay sau đó lãnh đạm quay người, đến hồ băng ngồi xuống, hấp thu tiên thiên hàn khí hùng hậu quanh đây.

Phong Vân Vô Kị không muốn cũng phải nhận lấy,hắn hiện tại thiếu sót là hoả hầu chứ không phải là công pháp gì, còn về mặt công pháp, hắn thân mang Ý Niệm Kiếm Thể Đại Pháp, cùng Cửu Chuyển Sinh Tử huyền công hiện đã đủ dùng. Do vậy không coi quyển sách ấy ra gì. Trên đỉnh núi, không có việc gì làm, chỉ có thứ dễ nhìn là từng khối băng lớn trên dãy núi , mỗi khối như lăng mộ bằng băng phóng đại hàng vạn lần, đứng giữa trời đất, thật là kì quan.

Cửu Chuyển Sinh Tử huyền công, là một loại võ học ảo diệu, mỗi khi tiến thêm một chuyển uy lực tăng lên mười lần, cứ như vậy , khi đạt đến đệ cửu chuyển , trên căn bản, công lực đạt đến kinh thế hãi tục, là cảnh giới chém thần giết ma, nhưng theo hiện nay đã biết, môn võ này không biết ai sáng tạo ra, nhưng tu luyện đến cảnh giới cao nhất mới là đệ lục chuyển.Tuy nhiên chỉ là đệ lục chuyển nhưng uy lực đã có thể để vị tiền bối tu luyện Cửu Chuyển Sinh Tử huyền công có thể ở thế giới Thái cổ tuỳ ý tung hoành, dám nói người có thể thắng ông ta, trừ vài vị chí tôn, thì số người còn lại chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Phong Vân Vô Kị tĩnh lặng ngồi trên đỉnh núi , tóc dài ngang vai, hai mắt nhắm nghiền,tâm pháp Cửu Chuyển Sinh Tử huyền công đệ nhị chuyển trong lòng vận chuyển, tinh tế lĩnh hội. Tuy chưa đột phá đệ nhị chuyển, nhưng Phong Vân Vô Kị có cảm giác,đệ nhị chuyển tuỳ lúc có thể đột phá, khiếm khuyết duy nhất là hắn cũng không rõ cần cơ duyên gì.

Trên đỉnh núi tự tu không biết bao lâu, khi Phong Vân Vô Kị mở mắt ra một lần nữa, thấy chân khí trong cơ thể gia tăng không ít. Trong U Minh Phong, tiên thiên hàn khí sung mãn , tu luyện công lực có tính hàn tiến cảnh thần kỳ, tu luyện công lực khác tính chất cũng không kém là bao.

Ngưỡng mắt nhìn lên, U Vô Tà vẫn hai tay bấm bí pháp, nhắm mắt tự tu,trên lông mày của hắn đã kết một tầng sương lạnh, băng tầng bên dưới thân cùng băng tầng trong cơ thể đã hợp vào làm một, chợt nhìn qua thì chỉ như một bức tượng băng.

Nhìn từ tình huống cua U Vô Tà , trong thời gian dài, hắn không tỉnh dậy được, giữa hai chân của hắn, có để một quyển bí kíp đã đóng băng, trên sách có ba chữ cổ 'Huyền Minh Quyết' trông rõ ràng.

"Hay là lấy quyển Huyền Minh Quyển này lại, xem chừng Triệu Vô Cực nhất định rất cần nó" Phong Vân Vô Kị trong lòng tính toán, nhưng cuối cùng thì đã bỏ qua, chu vi quanh U Minh Phong trốn không biết bao nhiêu người trong tà đạo, có thể đi khỏi nơi này hay không còn là vấn đề. Nghĩ đến có thể thoát khỏi đây, cũng là chuyện đã rất lâu sau này, do vậy, chuyện sách huyền minh quyển, cũng không cần vội vàng.

Cửu Chuyển huyền công đã không có khả năng đột phá thêm, Phong Vân Vô Kị liền bỏ qua, chuyển qua tu luyện Ý niệm kiếm thể đại pháp. Ý niệm kiếm thể đại pháp này nghiêm chỉnh mà nói, cũng không phải nội công khẩu quyết gì, chỉ là một loại kĩ xảo võ công , một phương pháp tu tâm đặc thù.

Ý niệm kiếm thể đại pháp đệ nhất trọng thiên, ba tầng cảnh giới, bác kiếm thuật, ngự kiếm thuật , ngự kiếm chi thuật, Phong Vân Vô Kị bằng kinh nghiệm trước khi phi thăng đột phá liên tiếp. Nhưng tu luyện cửu chuyển sinh tử huyền công thật quá đặc biệt, đệ nhất trọng thiên yêu cầu tán công, đó là công lực trước khi Phong Vân Vô Kị phi thăng tích luỹ vài giáp công lực, toàn bộ thành tro, nhưng chỉ được đến đáng thương ba năm công lực.

Ai cũng biết, công quyết gì thì cũng cần công lực manh mẽ duy trì, nhưng ba năm công lực có thể duy trì ngự kiếm phi hành, không thể không nói đó đã là kì tích rồi.

Ý niệm kiếm thể đại pháp, ba tầng cảnh giới của đệ nhị trọng thiên là địa ma kiếm, Thiên ma kiếm, đạo pháp kiếm. Ba loại cảnh giới, nhìn trên danh tự, Phong Vân Vô Kị không thể phán đoán đặc tính của ý niệm kiếm thể đại pháp đệ nhị trọng thiên.Ý niệm kiếm thể đại pháp rất kì quái, khi đột phá được một tầng cảnh giới, tâm quyết của tầng tiếp theo tự động hiện lên trong đầu.

Những đoạn chữ cổ tối tăm mù mịt từ trong đầu Phong Vân Vô Kị hiện ra, ngay cả Phong Vân Vô Kị ngộ tính có cao, muốn lĩnh ngộ đoạn văn tự này, đã rất vất vả. Trong não, Phong Vân Vô Kị không ngừng phân tích, diễn giải đoạn văn tự. Cũng không biết qua bao nhiêu lâu, trong đầu Phong Vân Vô Kị đã dần hiểu ra.Ý niệm kiếm thể đại pháp đệ nhị trọng thiên này, là một loại kì đặc vượt qua chiêu thức kiếm thuật truyền thống.Chỉ vừa vận khởi kiếm quyết của Địa ma kiếm, Phong Vân Vô Kị liền cảm thấy rõ ràng, như đang nắm một lực lượng mạnh mẽ, mắt đất dưới chân ,một thanh kiếm lớn dưới sự khống chế của hắn từ từ phá đất mà lên. Đây là sức mạnh Phong Vân Vô Kị chưa từng có.

Rắc! Băng tầng dưới thân phát ra tiếng động, từng vết nứt từ trung tâm là Phong Vân Vô Kị như một chiếc lưới trải ra bốn phía, giữa cac vết nứt có các vết nứt rất nhỏ,đan xen vào nhau,quấn vào nhau, nơi vết nứt, vô số mạt băng vụn nổ bắn ra.

Bởi một cỗ lực lượng vô hình điều khiển, những mạt băng vỡ vụn bay trên không, quay xung quanh Phong Vân Vô Kị ,dần dần thành một đám sương mù, thành một cơn gió lốc,nhanh chóng chuyển động.

Cơn lốc quay vài chục vòng , phạm vi càng lúc càng thu nhỏ, cuối cùng nổ tung ra phạm vi vài thước.Nhưng chuyện lạ đã xảy ra, mạt bang trên không dần hình thành một thanh kiếm to lớn, thân kiếm có lưỡi kiếm lộ ra, còn lại bao gồm chuôi kiếm ẩn trong mặt đất dưới Phong Vân Vô Kị .

Kiếm khí mạnh mẽ trên đỉnh núi phát ra gió mạnh, kiếm khí hùng hậu cuối cùng làm tỉnh U Vô Tà .

"Kiếm khí thật hùng hậu!" Trong giây phút cảm thấy kiếm khí, U Vô Tà buột miệng nói, nhưng nhìn rõ tình huống, U Vô Tà sắc mặt thay đổi liên tục, ánh mắt không ngừng loé lên một tia sát cơ, nhưng trong chớp mắt trở nên do dự .

Chỉ trong thời gian nhập định, tân phi thăng giả trước mắt có đột phá làm người khác không thể coi thường.Bằng cảm ứng của U Vô Tà , tự nhiên hiểu rõ uy lực của một kiếm này, cũng cảm giác chân chính uy lực của một kiếm này chưa được thể hiện ra.

Trong lòng U Vô Tà đang do dự, đột nhiên nghe thấy một tiếng hự , ngẩng đầu nhìn, Phong Vân Vô Kị sắc mặt trắng bệch , ở miệng chảy ra một dòng máu tươi, do công lực không đủ duy trì kiếm ý, đã nhận phải sự phản phệ của kiếm ý.

U Vô Tà loáng cái xuất hiện trước thân Phong Vân Vô Kị , một chưởng vỗ ra, chân khí lạnh lẽo bàng bạc nhập vào cơ thể Phong Vân Vô Kị , giúp hắn chịu được kiếm ý này.

A! Phong Vân Vô Kị trong mắt quang mang loé lên, hai tay nắm chặt chém xuống một kiếm, tiếng động ầm ầm vang lên không ngớt, thanh kiếm lớn kết thành từ băng mạnh mẽ từ lòng đất xuất ra, một kiếm chính hướng U Vô Tà chém tới.

"Tiểu súc sinh, ngươi dám!" U Vô Tà kêu to một tiếng, một chưởng vỗ vào Phong Vân Vô Kị , nhưng kiếm khí bàng bạc đã chém trúng ngực hắn trước.

U Vô Tà kêu á một tiếng, như diều đứt dây, từ đỉnh núi bắn đi, đập mạnh lên một ngọn núi băng, thân thể khảm sâu vào bên trong.

Bình Luận (0)
Comment