"Đợi một chút!" Vào lúc mười hai đao khách chuẩn bị động thủ thì, nhị hoàng tử Ma giới vứt thi thể thiếu nữ xuống đất ,cất lời ngăn cản. Hiểu ý y, bốn yêu ma mang Phong Vân Vô Kị nội tạng vỡ nát,chỉ còn chút hơi tàn qua.
Một cước đạp vào mặt Phong Vân Vô Kị ,day day, nhị hoàng tử lạnh giọng nói : "Loài người ti tiện, trước nay tên nào cũng như ngươi, không biết tự lượng sức!"
Choẹt! Nhị hoàng tử nhổ một bãi nước bọt vào mặt Phong Vân Vô Kị , một cước đạp mạnh xuống, một loạt tiếng răng rắc truyền lại, chân phải của nhị hoàng tử đã xuyên thủng ngực Phong Vân Vô Kị ,bàn chân phải xuyên ra sau lưng , đạp xuống đất.
Phong Vân Vô Kị không cử động, chỉ nhờ vào cỗ ý chí mạnh mẽ chống cự.
"Hắn chết chưa?"
"Không nghi ngờ gì đã chết rồi!"
"Hừ, chết như thế này, thật quá tiện nghi cho y, loài người trước giờ đều hèn kém như vậy, không có thực lực, cái gì cũng không xong!" Đạp thêm một cước vào mặt Phong Vân Vô Kị , nhị hoàng tử dẫn bốn ma tộc hộ vệ rời đi.
Đại Tự Tại tán nhân nhìn qua Phong Vân Vô Kị với lồng ngực vỡ toang, thở dài một hơi, phá không bay đi.
Không biết trôi qua bao lâu, trong sơn cốc đó không còn người nào khác, dưới bầu trời, chỉ còn thi thể thiếu nữ cùng Phong Vân Vô Kị .
Đoàng!
Một tia sét lớn kéo dài trên không, sau đó, mây ở bốn phía hùng dũng kéo lại, mây đen không ngừng tụ tập trên không , từng tia chớp loé lên trên các đám mây.
Mây đen theo đó chuyển động quay tròn, sau đó dẫn theo vạn tia sét hạ xuống, nhập vào lồng ngực của Phong Vân Vô Kị .
Khói đen mờ mờ từ lòng đất bốc lên, bao trùm cả khu vực trăm trượng vuông.Một luồng hấp lực vô cùng mạnh mẽ nâng thân thể Phong Vân Vô Kị lên, từng đạo sương khói màu đen như cá voi hút nước nhập vào cơ thể Phong Vân Vô Kị .
Phong Vân Vô Kị mở to mắt ra, một luồng ánh sáng vàng kim từ mắt phát ra,nhẹ nhàng vung tay , mây đen đang hùng dũng kéo xuống bị cắt đoạn, mặt đất, nùng nùng khói đen từ dưới chân mạnh mẽ nhập vào cơ thể y.
Khí tức thậm chí còn mạnh hơn trước kia từ cơ thể Phong Vân Vô Kị phát ra, sắc mặt Phong Vân Vô Kị không biểu tình, từng bước đi qua, cúi xuống, ôm thiếu nữ kia lên.
Mắt thiếu nữ khẽ động đậy, khuôn mặt trắng bệch đã xạm đen cố gắng lộ ra một nụ cười, nàng ấy còn chưa chết hẳn, người luyện võ, nhờ vào cỗ ý niệm duy trì, có thể tạm thời kéo dài sinh mạng.
Thiếu nữ ấy bình tĩnh nhìn Phong Vân Vô Kị , bàn tay đã nhiễm đầy máu tươi trên mặt đất cố cử động, vạch vạch, sau giây lát, cuối cùng đã bất động, trên mặt vẫn giữ nguyên nụ cười đau buồn.
Phong Vân Vô Kị cúi đầu nhìn, trên mặt đất viết những chữ nghiêng ngả bằng máu: "Cám ơn ngươi, cám ơn ngươi!!"
A! Phong Vân Vô Kị vẫn ôm thi thể thiếu nữ, ngưỡng đầu lên trời phát ra tiếng gào đau đớn, một nỗi đau không thể nói hết trong lòng y.
"Xin lỗi! Xin lỗi!" Phong Vân Vô Kị cúi đầu, cả người đờ đẫn, liên tục nói xin lỗi, Phong Vân Vô Kị ôm chặt thi thể thiếu nữ, bước trên mây , từng bước đi tới, hướng Đao vực đi tới.
"Xin lỗi !" Nói xong , một giọt lệ từ trên mặt rơi xuống. Phong Vân Vô Kị một bước mười trượng, đi hướng Đao vực.
Ầm!
Một tia sét lớn đi qua trên khoảng không của Đao vực, phía xa một đám mây đen hùng dũng kéo đến đao vực,dưới đám mây đen một thanh niên sắc mặt trắng bệch, đôi mắt cương trực ôm một thiếu nữ mặt đã xạm đen từ xa đi tới.
Ầm!
Lại một tiến sấm vang lên, mưa lớn rơi như trút nước, người thanh niên dưới mưa vẫn ôm chặt thiếu nữ đã chết từng bước đi tới.
"Ai? Đây là Đao vực, mau quay lại!" Hai đệ tử Đao vực thấy Phong Vân Vô Kị lại gần, bay lên phía trước, quát hỏi.
Roẹt!
Một âm thanh vang lên, hai vệt máu xuất hiện trên trán hai đệ tử Đao vực,theo sau âm thanh đó, rầm một tiếng, hai người vô thanh vô tức phân làm bốn nửa, ngã xuống mặt đất, máu tươi phun ra.
Phong Vân Vô Kị ôm thiếu nữ, bước qua thi thể hai đệ tử Đao vực, hướng tới phía trong Đao vực đi tới.
Bàn đến binh khí trong Thái cổ, đao là đứng đầu. Đao vực là chứng minh rõ nhất,cũng chưa từng có người nghĩ qua, kiếm mạnh đến cực trí thì như thế nào, nhưng một thanh hung kiếm hung đến cực trí thì sẽ như thế nào? Hôm nay,Đao vực cuối cùng được kiến thức kiếm ý hung hãn nhất trên Thái cổ.
Vô hạn kiếm ý như sóng lớn đánh tới không gian của cả Đao vực, đệ tử Đao vực có mặt đều cảm thấy một kiếm ý mạnh mẽ, vô cùng tàn bạo đang tung hoành trên không trung của Đao vực, nơi kiếm ý đi đến, không ít bội đao trong tay các đệ tử, rắc một tiếng hoá thành phấn mạt.
Dưới sức ép cực mạnh của đả kích cùng tử vong, Cửu Chuyển Sinh Tử Huyền Công của Phong Vân Vô Kị cuối cùng bước đến cảnh giới đệ ngũ chuyển, như cả Thái cổ tu luyện Cửu Chuyển Sinh Tử Huyền Công tối cao chỉ đến đệ lục chuyển. Không chỉ như vậy, mắt thấy một thiếu nữ trước mặt mình chịu nhục, bản thân vô lực, Phong Vân Vô Kị chịu đả kích lớn, tinh thần lực dưới sự đả kích mạnh hơn trăm lần, Ý Niệm Kiếm Thể đại pháp đột phá đệ nhị trùng thiên, đạt đến đệ tam trùng thiên tầng thứ ba Thiên kiếm chi cảnh, bước thêm một bước, đã là Kiếm hoàng chi cảnh. Cả Thái cổ chưa từng có Kiếm hoàng chi cảnh, Kiếm hoàng uy lực như thế nào, không ai hay biết, nhưng chỉ là Thiên kiếm chi cảnh, đã vô cùng khủng bố.
Đao vực nguyên im lặng, chớp mắt bóng người thiểm động, vô số đao vực đệ tử thân mặc áo trắng từ bốn phương tám hướng bay tới, chỉ trong chốc lát, đã có không dưới vài vạn đệ tử Đao vực tụ tập trước thân Phong Vân Vô Kị .
"Ha ha ha..." Phong Vân Vô Kị ngưỡng đầu lên trời cười điên cuồng, trong tiếng cười mang theo tiếng khóc, tiếng cười vừa dứt, một cặp mắt tràn đầy tia máu xuất hiện trong mắt đệ tử Đao vực, sát ý không che đậy làm người người cật kinh,sát na nhìn thấy đôi mắt ấy,những người có mặt bất giác hít vào một hơi.
"Các ngươi đáng chết!" Phong Vân Vô Kị nghiến răng nói ra một câu, thân thể hơi nghiêng, 'Tả Đạo' không gì không phá nổi đã xuất thủ, dưới sự duy trì mạnh mẽ của đệ ngũ chuyển Cửu Chuyển Sinh Tử Huyền Công , Tả Đạo xuất thủ, một vùng ánh sáng rực rỡ làm sáng rực cả bầu trời, sức mạnh như muốn huỷ diệt trời đất chém xuống vài vạn đệ tử Đao vực .
Mọi người hét to một tiếng, vài vạn người cùng lúc rút đao xuất thủ, cùng tu đao đạo, không ai ngờ đến đao đạo có thể bá đạo đến thế, đệ tử Đao vực nguyên tự xưng đao khí hùng mạnh so sánh cùng đạo đao khí nối liền trời đất này,thật chỉ là sông lớn nhìn thấy biển rộng, vài vạn đạo đao khí xuất thủ, ngăn chặn một đao ấy, dư kình vẫn chấn bay vô số người.
Thân người Phong Vân Vô Kị đột nhiên hoá thành hư ảnh, trùng nhập vào trong đám đệ tử Đao vực, tay trái ôm lấy thi thể thiếu nữ, tay phải Kiếm Đảm đã xuất thủ, trường kiếm vung lên, máu tươi bay tung toé, không ai có thể đỡ nổi một chiêu, những thanh đao chạm vào kiếm, toàn bộ hoá thành cát bụi trong giây lát, đao khí vô hình cắt đứt yết hầu đệ tử Đao vực cầm đao .
Một đạo ánh sáng ngoằn nghèo tung hoành trong vài vạn đệ tử Đao vực, tiếng kêu thảm vang lên không ngớt, khi đạo ánh sáng dừng lại, vào lúc hiện ra thân hình, vài nghìn đệ tử Đao vực sau lưng Phong Vân Vô Kị ôm chặt yết hầu, trong miệng phát ra âm thanh 'Òng Ọc' , một dòng máu tươi chảy ra qua kẽ tay,vài ngàn người này mắt mở trừng trừng, thân thể lần lượt ngã xuống.
Một cỗ khí tức vô cùng bá đạo từ trong sâu thẳm Đao vực hùng dũng phát ra, một âm thanh uy nghiêm vang lên trên không trung Đao vực: "Ai, dám đến Đao vực của ta ra tay?!"