Cố Dự bị những lời này của Kỷ Thừa Hoài làm cho lôi lật ra, anh trầm mặc một lát, "Được, bye bye."
Cho dù Kỷ Thừa Hoài nói đến ghê tởm, nhưng làm bạn bè, anh cũng có thể cảm giác được sự nghiêm túc của Kỷ Thừa Hoài với Lộ Mạn Hề. Nếu đời này nhất định phải ở cùng cô ấy, như vậy, kết hôn hay không kết hôn có gì khác nhau đâu?
Cố Dự là một trong những người bạn nói lời thật tình của Kỷ Thừa Hoài, trước khi tắt điện thoại, Kỷ Thừa Hoài cũng không kiêng dè Lộ Mạn Hề, trực tiếp nói với Cố Dự: "Cô ấy muốn một gia đình, tôi cũng chỉ nguyện ý ở bên cô ấy, kết hôn đối chúng tôi mà nói thì khá tốt."
Lộ Mạn Hề không cố tình nghe điện thoại của anh, nhưng những lời này bay tới lỗ tai, cả người đều không tốt.
Cô muốn một gia đình, nhưng trước đến giờ không nghĩ tới muốn xây dựng một gia đình với Kỷ Thừa Hoài a!
Cho nên, dựa theo ý của anh, đó có phải bản nhân anh không muốn kết hôn, nhưng bởi vì cô muốn kết hôn, cho nên anh cũng chỉ có thể đáp ứng?
Dù là Lộ Mạn Hề lúc này cũng muốn nói tục.
Cố Dự sẽ nghĩ về cô như thế nào, cứ như thể là cô đang ép hôn vậy, có trời mới biết cô không có cái loại ý tưởng này!
Hiểu lầm giữa bọn họ sao lại sâu như vậy!
Chờ Kỷ Thừa Hoài tắt điện thoại, Lộ Mạn Hề dịch mông, ngồi ở bên cạnh anh, thập phần nghiêm túc mà nhìn anh, hỏi: "Anh cảm thấy em muốn kết hôn sao?"
Kỷ Thừa Hoài nghĩ thầm, nếu em không muốn kết hôn vì sao sẽ nói chuyện hôn sự với Trình Tích. Nhưng phụ nữ chính là như vậy, khẩu thị tâm phi.
"Là anh muốn kết hôn." Kỷ Thừa Hoài không muốn vạch trần cô.
Ngay từ đầu thật là rất bài xích kết hôn. Chính là hiện tại nghĩ, xây dựng một gia đình cùng cô, lại sinh hai đứa nhỏ, hình như cũng rất được, là cuộc sống và tương lai anh muốn.
"Kỳ thật em thế nào cũng được." Lộ Mạn Hề cẩn thận châm chước, "Nếu anh không muốn kết hôn thì thật sự không cần miễn cưỡng mình."
Coi như Kỷ Thừa Hoài lĩnh ngộ được phụ nữ có bao nhiêu khó chơi.
"Anh thật sự muốn kết hôn." Kỷ Thừa Hoài lại lần nữa bảo đảm, "Bà Kỷ chỉ có thể là en đảm đương, em yên tâm, anh sẽ không có người phụ nữ nào khác."
Mặt Lộ Mạn Hề lộ vẻ cảm động, kỳ thật nội tâm điên cuồng xỉa xói. Anh mau đi tìm đi, cô cũng không phải rất vui lòng làm vị trí bà Kỷ có được không.
Xỉa xói thì xỉa xói, việc đứng đắn vẫn phải làm.
Kỳ thật dựa theo tình huống bình thường, Lộ Mạn Hề không cần phản hồi lại bức ảnh và tin tức trên mạng. Chỉ là nếu hoàn toàn không đáp lại mà nói, Kỷ Thừa Hoài hình như sẽ không vui.
Cô với Quách Dĩnh từng câu từng chữ nghiên cứu, cuối cùng trước 0 giờ, chính thức đăng một bài lên Weibo.
[ Lộ Mạn Hề: Bởi vì đối phương không phải là người trong giới, cho nên không giới thiệu quá nhiều với mọi người được. Mua nhẫn cũng không phải là muốn kết hôn, chẳng qua sắp tới Lễ Tình Nhân rồi, chỉ là tặng quà trước. Nếu có tin tốt, nhất định sẽ chia sẻ với mọi người. Cuối cùng, chúc mọi người năm mới vui vẻ vạn sự như ý. ]
Weibo này xem như rất có thành ý.
Thứ nhất, gián tiếp thừa nhận Kỷ Thừa Hoài là bạn trai của cô.
Thứ hai, mua nhẫn cũng không phải kết hôn, chỉ là quà, sắp tới Lễ Tình Nhân rồi, lý do hợp tình hợp lý, có thể tiếp nhận.
Ăn dưa quần chúng cũng vừa lòng, các fan cũng rất thỏa mãn, cho dù về sau nếu ai lại nói sau lưng Lộ Mạn Hề có đàn ông không thể nói ra, đơn giản đó chính là tìm mắng.
Đương nhiên cũng có người nhàn dỗi đến hoảng, gan lớn đi tìm tư liệu của Kỷ Thừa Hoài, kết quả còn chưa có tìm xong, cũng đã dọa đến mức muốn tiểu ra quần.
Đoàn đội quan hệ xã hội Kỷ thị cũng không phải nói khoác, cho nên trong lúc nhất thời thông tin cá nhân, bối cảnh của Kỷ Thừa Hoài cũng không có người dám trực tiếp đưa ra.
Trình Tích làm chị em tố liệu [1], tự nhiên không muốn buông tha cơ hội này, cô lập tức chia sẻ Weibo, tuyên bố: "Dọa tôi một hồi, làm tôi lập tức phải gọi cho cô ấy để xác nhận……"
Chị em tố liệu[1]: Ý chỉ mối quan hệ như nhựa, rất giả nhưng mãi không héo tàn.(nguồn Google)
Bình luận bên dưới cũng đặc biệt thú vị.
Lộ Mạn Hề rất nhiều fans vô cùng chán ghét Trình Tích bán bạn thân, trên thực tế có fan trung thành của Lộ Mạn Hề đã sớm đăng Weibo, từ ảnh chụp chung của hai người còn có tương tác bình thường trên Weibo, hơn nữa còn tưởng tượng, đều cảm thấy Trình Tích và Lộ Mạn Hề cũng không phải tốt như cô đã nói.
—— Tôi đã đoán được con hàng này sẽ ra để tăng cảm giác tồn tại mà, theo lý mà nói Tết nhất tôi không nên cáu kỉnh như vậy, nhưng thật sự là rất chán ghét Trình Tích!! Có thể đừng tiếp tục bán bạn thân không!
—— Nếu bạn thân nhà cô kết hôn, sẽ không theo nói với cô sao? Chỉ có thể chứng minh một điểm, hai người này là không phải bạn thân gì cả, nhiều lắm là quan hệ bạn bè hơi hơi tốt một tí. Nói tóm lại, mặt Trình Tích quá dày.
—— Một chị họ của tôi là người đại diện của nghệ sĩ nào đó, cô ấy có nói với tôi rồi, kỳ thật Trình Tích vẫn luôn nịnh bợ Lộ Mạn Hề. Lúc trước còn muốn vào công ty của Lộ Mạn Hề, nhưng không thành. Nhưng nói như thế nào đây, quan hệ trước kia của hai người đúng là không tệ, nhưng hiện tại các bạn đều hiểu, chênh lệch càng lúc càng lớn, muốn nói trong lòng Trình Tích không chán ghét ai tin.
—— Trước kia không phải chưa có người tìm hiểu Trình Tích, không phải còn làm tiểu tam của đạo diễn nào đó sao? Không có hảo cảm với cô ta, có thể là nhân vật cô ta đóng luôn làm cho người ta thích không nổi. Nhưng lầu trên nói cũng không sai, lúc ấy cô ta với Lộ Mạn Hề đều là người mới, Lộ Mạn Hề bởi vì có khí chất diện mạo nên làm nữ một, cô ta chỉ có thể làm nữ hai. Hiện tại thì sao, Lộ Mạn Hề đã là siêu tuyến một, cô ta vẫn còn ở tuyến hai bồi hồi……
Lộ Mạn Hề rất ít khi đăng Weibo, Trình Tích chia sẻ Weibo, cô nhìn thoáng qua, không có đáp lại, ném điện thoại xuống chuẩn bị ngủ.
Đối với nghệ sĩ mà nói, việc xa xỉ nhất chính là ngủ.
Thật vất vả có ba ngày nghỉ, đã sớm mệt mỏi, cho dù trời sập xuống, cũng không thể ngăn cản cô nghỉ ngơi.
Kỷ Thừa Hoài nhìn Lộ Mạn Hề đăng Weibo, cuối cùng cũng vừa lòng. Anh thích ôm Lộ Mạn Hề ngủ, cho dù buổi sáng ngày hôm sau cánh tay không cảm giác, anh cũng thích.
Lộ Mạn Hề gối lên ngực anh, thỉnh thoảng anh lại vuốt ve mái tóc dài của cô.
Trước kia chỉ cần có người động đến cô, cô sẽ tỉnh lại, hiện tại cũng đã quen có người ngủ bên cạnh buổi tối.
Kỳ thật, chỉ cần cô có thể chịu đựng được dục vọng khống chế mãnh liệt của Kỷ Thừa Hoài thì giữa bọn họ cũng có thể chung sống hoà bình.
Chỉ là con người đều là cá thể độc lập. có thể chịu một năm, hai năm, nhưng có mấy người có thể chịu cả đời.
Anh là người có dạng tính cách như vậy, cô biết mình không thay đổi được anh. Nếu như vậy còn không bằng tách ra, đối với hai người đều tốt.
Một giấc ngủ đến 10 giờ, Lộ Mạn Hề mới tỉnh lại.
Kỷ Thừa Hoài làm việc và nghỉ ngơi vô cùng có quy luật, vô luận là buổi tối hôm trước ngủ sớm hay muộn thì bảy giờ ngày hôm sau cũng sẽ rời giường, hơn nữa cũng sẽ không ngủ nướng.
Mùa hè còn dễ nói, mùa đông ổ chăn ấm áp như vậy, còn có nghị lực như vậy, Lộ Mạn Hề cũng không thể không bội phục.
Đi theo bên người anh nhiều năm như vậy, Lộ Mạn Hề rất rõ ràng, Kỷ Thừa Hoài có thành tựu ngày hôm nay, cũng không chỉ đơn thuần là bởi vì anh là người thừa kế của Kỷ thị. Nếu anh hơi yếu một chút, chỉ sợ Kỷ thị đã sớm bị đám nguyên lão kia gặm đến không còn cặn.
Cho dù là Kỷ Thừa Hoài, vào thời kỳ Tết Âm Lịch này cũng có nhiều bữa tiệc và xã giao không thể bỏ.
Rất nhiều trường hợp như vậy đều là cần bạn gái đi cùng. Kỷ Thừa Hoài là nếu Lộ Mạn Hề rảnh thì mang cô đi, không rảnh thì tìm một người đi. Dần dà, đám bạn bè kia cũng biết Lộ Mạn Hề là bạn gái chính thức của anh, một đám không biết nhiều thức thời.
Một ngày nghỉ cuối cùng, buổi tối Kỷ Thừa Hoài có xã giao, Lộ Mạn Hề cũng đi cùng.
Lần này mời khách là người người Lộ Mạn Hề cũng biết, là một người bạn của Kỷ Thừa Hoài khi còn nhỏ. Giao tình này của bọn họ đúng là rất khó thoái thác.
Nơi ăn cơm là một nhà hàng có danh tiếng không tệ, Lộ Mạn Hề đi theo Kỷ Thừa Hoài vào phòng bao, bên trong có vài người, đều là quen biết, còn chưa có ngồi xuống đã nghe được tiếng trêu chọc của một người đàn ông, "A Hoài lần này chính là thơm lây, tự nhiên lên đầu đề, chỉ là kiểu tóc ngày hôm qua có chút tệ. Nếu là biết có người chụp lén, cậu hẳn là khiến cho nó càng thêm sặc sỡ hơn một chút."
"Cút đi." Kỷ Thừa Hoài lôi kéo Lộ Mạn Hề ngồi xuống, mắng một câu.
Cố Dự liếc nhìn Lộ Mạn Hề một cái, cười tủm tỉm mà nói: "Hôm nào mình cũng ăn một bữa cơm với Mạn Hề, nói không chừng cũng có thể lên đầu đề."
"Cậu lên cái rắm, cậu vừa thấy chính là người qua đường Giáp Ất, nói không chừng chụp được rồi người khác chỉ coi cậu là vệ sĩ."
"Cút!"
Tuy rằng thẳng nam có đôi khi cũng rất bát quái, nhưng dù sao Lộ Mạn Hề ở đây, cho dù có rất nhiều vấn đề muốn hỏi, một đám cũng đều kiềm chế.
Ngay từ đầu bọn họ đúng là rất coi thường Lộ Mạn Hề, khi đó danh khí của Lộ Mạn Hề không như hiện tại. Họ chỉ cho là Kỷ Thừa Hoài nhất thời hứng khởi bao dưỡng nghệ sĩ nhỏ, cho nên về mặt ngôn ngữ cũng không tôn trọng cô.
Tuy rằng Kỷ Thừa Hoài cũng gõ bọn họ vài lần, nhưng ai lại thật sự để ở trong lòng.
Mấy năm nay bên cạnh Kỷ Thừa Hoài chỉ có một Lộ Mạn Hề. Hơn nữa mỗi lần có trường hợp quan trọng cũng sẽ mang cô đến. Thời gian dài, mọi người đều không phải kẻ ngốc, có thể nhìn ra được Kỷ Thừa Hoài lần này là thật tình. Cùng là bạn bè lớn lên với nhau, đối với phụ nữ của anh em thích, tự nhiên là phải tôn trọng.
Lộ Mạn Hề nói cũng không phải rất nhiều, ăn cơm được nửa bữa, cầm túi đi toilet.
Cho dù là thời kỳ Tết Âm Lịch, nhưng bởi vì này nhà hàng này dành cho giới quý tộc, cho nên người cũng không phải rất nhiều.
Lộ Mạn Hề đứng trước gương, trang điểm lại, vừa mới chuẩn bị rời đi, một giọng nữ gọi cô lại: "Lộ tiểu thư!"
Cô quay đầu, có thể chắc chắn chính là cô gái gọi cô lại là người cô không biết.
"Xin chào, xin hỏi cô là?" Lộ Mạn Hề chần chờ hỏi.
Chẳng lẽ là fans của cô? Không phải, fans của cô cũng không sẽ gọi cô như vậy.
Phóng viên càng không có khả năng, hiện tại trên cơ bản không paparazzi nào dám theo dõi cô.
Mặt cô gái lộ vẻ xấu hổ, không biết nên giới thiệu mình thế nào mới thích hợp, "Xin chào, tôi là Dương Tư Tư, là cháu gái của Kỷ phu nhân đã qua đời."
Lộ Mạn Hề cảm thấy người tự giới thiệu này vô cùng kỳ quái.
Dù sao Kỷ phu nhân đã qua đời, bình thường mà nói, không phải hẳn là trực tiếp nói với cô, mình là em họ hoặc chị họ của Kỷ Thừa Hoài thì càng thích hợp hơn sao?
Quan trọng nhất là, từ trước đến nay cô cũng chưa nghe được Kỷ Thừa Hoài nhắc qua người thân của mẹ anh, một lần cũng không có.