Phôi Học Sinh Dữ Phong Kỷ Ủy Viên

Chương 20

Edit: An Ju

Ban đêm, Tôn Tượng ở lại với Chu Phòng Tôn, hai người quấn quýt lấy nhau như một đôi yêu nhau cuồng nhiệt đã lâu.

Tôn Tượng nhìn Chu Phòng Tôn đang nhắm mắt nằm cạnh mình, nhẹ nhàng đưa tay xoa xoa một bên mặt của cậu, như đang đối xử với một vật gì đấy tinh xảo dễ vỡ, nhẹ nhàng từ từ vuốt ve.

Từ cằm sang đến đôi môi đỏ, từ khuôn môi lại chuyển sang sống mũi cao, từ từ chuyển sang đôi mắt đang khép kín kia.

Nhìn đôi lông mi đen dày như một chiếc bàn chải nhỏ, hắn giơ ngón tay ra sờ sờ.

Cảm giác như là lông mi giật giật, Tôn Tượng vội ngừng tay, sợ đánh thức cậu.

Nhưng nhìn bộ dáng cậu lúc ngủ, lại cảm thấy ngoan ngoãn không giống cậu như lúc bình thường.

Vén mái cậu lên, lộ ra cái trán trơn loáng, một tay vỗ về tóc cậu, một tay kéo cổ áo cậu ra, để lộ da thịt trắng nõn bên trong.

Cúi người khẽ cắn lên cần cổ dài của người kia, giống hệt như một con quỷ hút máu đang tham lam hút máu.

Cảm giác nhịp thở người bên dưới đang trở nên hơi gấp, Tôn Tượng cắn mạnh hơn.

Ngực phập phồng liên tục, cùng với hành động vuốt ve, mút vào không ngừng, hơi thở hai người đều trở nên mê loạn.

Mở rộng không ngừng, môi hôn không ngừng, muốn nhiều hơn, nhiều hơn nữa.

“…Ưm ưn” Bị đoạt đi quyền rên rỉ, tất cả đều hóa thành thanh âm mơ hồ.

Đến tận lúc nơi nào đó bị nhồi căng cứng, sắc đỏ trên mặt Chu Phòng Tôn bắt đầu biến mất mà thay vào đó là trắng bệch.

Có thể cảm giác được từ bên trong, mặc dù trước đó đã làm các bước mở rộng, nhưng đến cuối cùng vẫn đau đến chết đi sống lại.

Tôn Tượng nhìn mặt cậu tái nhợt, giật mình hoảng hốt, nâng mặt cậu gọi: “Chu Phòng Tôn, Chu Phòng Tôn…”

Chu Phòng Tôn nhìn thấy trên mặt hắn lộ vẻ sợ hãi, cười nói: “Trước đây mày không phải rất lợi hại sao hả?! Lần đầu tiên này mẹ nó đúng là đau chết mất… Sss ~”

Cái cảm giác này giống như là trong cơ thể bị đóng một cọc gỗ vậy, nội bích yếu ớt đang bao vây lấy nó, còn cảm thụ được nhiệt độ cực nóng và sự rung của nó.

“Tao rút ra ngay đây…”Kinh hoảng nói chưa hết câu đã bị Chu Phòng Tôn kéo lại.

Cậu nghiến răng nghiến lợi nói: “Không được lui, con mẹ nó tao không tin, dao tao còn chịu được sao lại không thể chịu được cái này.”

“….”

Hung hăng kéo gần khoảng cách giữa hai người, lúc này Tôn Tượng đã tiến vào toàn bộ.

“Chu Phòng Tôn…” Nhìn mặt cậu càng lúc càng trắng, hắn nhẹ nhàng gọi cậu, đưa môi tới gần.

Đặt môi mình lên môi cậu, thả sức càn quét điên cuồng trong miệng cậu.

Chờ đến khi hai người đều đã thích ứng, Tôn Tượng mới từ từ bắt đầu động tác, cố gắng giảm thiểu đau đớn cho cậu.

Khi thấy vẻ mặt nhẫn nhịn của Chu Phòng Tôn, hắn cũng không nhịn được nữa.

Thật sự rất muốn làm chết cậu ta ~

Từ từ gia tăng biên độ động tác, hơn nữa còn không ngừng xoa nhẹ, rốt cục cảm giác đau đớn đến tê liệt cũng dần dần được thay thế bằng khoái cảm.

Bên tai vang lên tiếng thở dốc của Tôn Tượng, trong mũi phảng phất mùi của hắn, Chu Phòng Tôn ôm chặt lấy hắn.

Tôn Tượng, rốt cục chúng ta đều vì nhau.

Hi vọng chúng ta có thể mãi yêu…

============

Cuối cùng, Tôn Tượng làm cậu đến nỗi khóe mắt ửng đỏ, thân thể bủn rủn vô lực.

Tôn Tượng nhìn bộ dáng buồn ngủ của cậu, hôn lên cái trán trơn loáng của cậu một cái.

Từ trên giường ôm cậu lên, tắm rửa sạch sẽ thân thể cho cậu mới cẩn thận ôm cậu vào ngực rồi ngủ.

Hơi thở hai người quấn quýt lấy nhau, dù thế nào cũng không phân tách ra được.

Tôn Tượng vuốt ve khuôn mặt đang ngủ say của cậu, nhẹ nhàng nói: “Nếu như không phải lúc đầu nhìn mày không vừa mắt, thì sẽ không muốn trêu đùa mày.”

“Nếu không phải trêu đùa mày, thì tới cuối cùng sao có thể từ từ để tâm tới mày.”

Hắn sờ sờ mặt mình. “Quả nhiên may mắn thay, tao đã đưa mày vào tim.”

“A, cuối cùng cũng ở bên nhau.”

Cười vui vẻ, dù là không nhận được lời đáp cũng không hề gì, bởi vì bảo vật trân ái nhất của mình đang ở trong vòng tay mình rồi.

“Mày nói xem rốt cuộc là học sinh hư bắt ủy viên kỷ luật làm tù binh hay là ủy viên kỷ luật bắt học sinh hư là tù binh đây?! Hắn cười nhéo mũi cậu, “Bất kể thế nào, chỉ cần chúng ta ở bên nhau là được.”

End
Bình Luận (0)
Comment